Lưu Thúy Vân nhào tới một tay giữ chặt tay thím Lưu đang cầm dao phay. Cũng phải công nhận bà ta đúng là người mẹ tốt, đối mặt với dao phay vẫn dám trực tiếp ngăn cản, không sợ ngộ thương đến mình. Thím Lưu bị kéo lại, rất không hài lòng quay đầu nhìn Lưu Thúy Vân: “Bà bị làm sao vậy? Còn muốn cứu tên buôn người đáng chết này?” Lưu Thúy Vân lắc đầu: “Không, không phải, đây không phải là kẻ buôn người.” Lần này không chỉ có thím Lưu, những hàng xóm phía sau...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.