Hai người như bình thường gật đầu, cho đến khi nhìn thấy mẹ Tưởng và đám người đã đi xa Tưởng Phong mới quay đầu lại nhìn Giản Như Như: “Bây giờ đã đỡ chút nào chưa, có còn cảm giác say xe hay không?” Giản Như Như lắc đầu, sau khi xuống xe cô đã đỡ hơn nhiều: “Đã không còn say xe nữa.” Hai người tay trong tay đi đến bệnh viện, Giản Như Như không biết đường cho nên luôn đi theo Tưởng Phong, đi đến giao lộ rẽ vào Giản Như Như liền thấy ký hiệu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.