Lưu Thúy Vân nhìn Tưởng Phong đối với Giản Như Như như thế, trong lòng dâng lên tiếc hận . Có con rể tật tốt, biết lạnh biết nóng như vậy là Giản Phương Phương không có phúc khí, bằng không gả đến Tưởng gia có Tưởng Phong sẽ thương yêu, sau này hưởng phúc còn không hết. Lưu Thúy Vân nhịn không được thở dài, bị cha Giản ở một bên nghe được ngẩng đầu nói: “Sắp trưa rồi, Thiết Tử sao còn chưa trở về?” Lưu Thúy Vân ngước lên nhìn trời, bất chấp tiếc hận đứng lên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.