Lưu Thúy Vân bị lời nói đả kích của bà Tưởng chèn ép sắc mặt đỏ lên, Giản Phương Phương cũng cắn chặt bên môi, vẻ mặt hối lỗi nói: "Bác à, con lần này tới đây chỉ là đến thăm em gái, dù sao em ấy lập gia đình lâu như vậy, chị em chúng con cũng đã lâu không gặp, con rất nhớ em ấy.” Bà Tưởng bĩu môi nhìn cô một cái: “Quên đi, tôi sớm đã biết ý đồ của cô, cũng không cần ở đây giả bộ cho tôi xem, bây giờ cũng như sau...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.