Sáng sớm hôm sau, mặt trời còn chưa ló dạng Tưởng Phong đã rời giường mặc quần áo. Giản Như Như cũng theo đó bị anh đánh thức dụi dụi mắt ngồi dậy theo, một trận gió lạnh luồn vào trong chăn làm cô lạnh đến run rẩy. "Thật lạnh a." Tưởng Phong đang mặc quần áo nghe thấy động tĩnh của cô lập tức xoay người lại: "Trời còn chưa sáng, em ngủ thêm một chút nữa đi.” Giản Như Như híp mắt lắc đầu, mơ màng dịch cơ thể trong chăn đến mép giường đưa tay đến gần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.