Thẩm Ngọc Chi đi tới, hạ giọng hỏi: "Thế nào rồi? Tiền đã về tay chưa?” Bạn học Trâu bày vẻ mặt xấu xa, dơ năm ngón tay ra, ánh mắt Thẩm Ngọc Chi ngay lập tức sáng lên: “Như thế mới không uổng công em dọc đường tốn nước bọt, một lần mua bán này của chúng ta thì khoảng thời gian tiếp theo có thể nghỉ ngơi thật tốt rồi!! Phải hành động trên xe lửa thật khó chịu, mùi vị ám ảnh hun chết em rồi!!” Bạn học Trâu đi qua ôm eo của Thẩm Ngọc Chi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.