Giản Như Như từ trong phòng bếp ngó đầu nhìn bà, trên người mẹ Tưởng quả nhiên mặc bộ quần áo hoa văn màu đỏ sậm kia. Trông cả người bà đều tràn đầy tinh thần, sắc mặt hồng hào. “Mẹ, con quả nhiên không nhìn lầm, bộ quần áo này như là được may riêng cho người vậy. Mẹ mặc trông thật đẹp, người khác mặc vào cũng không thể mặc ra khí chất như của người.” Từ khi Giản Như Như lý giải được tính tình của mẹ Tưởng, cô liền ngộ ra, dự định sau này không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.