Vương Tuyết vừa nghe thấy hai chữ con dâu, ánh mắt liền nhìn về phía Tưởng Phong, lúc này trong lòng anh đang ôm Giản Như Như ngủ dậy. Một lúc sau, cô ta thấp giọng hỏi: “Đồng chí Tưởng, đây là vợ của anh sao??” Tưởng Phong: “Đúng vậy.” Sau đó anh lại nói: “Cô nói xong chưa?” Khoé miệng Vương Tuyết giật giật, đôi mắt cô ta rũ xuống thoạt nhìn có vẻ khổ sở. Lúc này cô gái đi cùng Vương Tuyết cũng đi tới chỗ cô ta, vừa xoa nhẹ bả vai của Vương Tuyết vừa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.