Tưởng Phong cảm nhận được Giản Như Như thở gấp dồn dập liền buông cô ra, từ cổ họng tràn ra một tiếng thở dài, anh nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hôn lên cánh môi vài cái tạm bợ: "Xem ra sau này phải luyện tập nhiều hơn rồi.” Thanh âm khàn khàn bay vào tai cô, Giản Như Như nửa ngày mới hoàn hồn lại, nhìn ánh mắt thâm sâu của anh: "Anh.... Lá gan anh lớn rồi phải không? Đây là ở bên ngoài ...!” Nói xong trong lòng liền căng thẳng, cô xoay đầu nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.