Không Nguyên Chuẩn Thần nhìn thẳng vào con mắt màu kim lấp lánh tựa hổ phách của Triệu Phong, dường như nghĩ ra điều gì đó.
Tuy hắn đã chú ý tới mái tóc cũng như mắt Triệu Phong đều có màu kim, nhưng trong Man Hoang Thần Vực có vô số chủng tộc, có đủ mọi loại người với đủ loại màu da, màu tóc, màu mắt khác nhau.
Vì thế Không Nguyên Chuẩn Thần chưa từng nghĩ Di Thiên Thần Mâu từng đấu với hắn lại là do Triệu Phong thi triển.
Dù sao đi nữa, trong mắt hắn Triệu Phong cũng quá nhỏ bé không đáng nhắc tới.
Mãi đến vừa rồi khi con mắt trái của Triệu Phong thể hiện năng lực phi phàm, Không Nguyên Chuẩn Thần mới hoài nghi Triệu Phong chính là chủ nhân của Di Thiên Thần Mâu, người đã dùng Khoá Không Chi Mâu đánh bại hắn.
- Chớp mắt giết chết bốn người.
Một tứ giai Chân Thần tim đập thình thịch.
Hắn vốn cùng đội với Triệu Phong, nhưng khi cường giả Thời Không Thánh Địa bao vây tấn công Triệu Phong thì hắn không trợ giúp Triệu Phong mà lại tranh thủ cơ hội tấn công người của Thời Không Thánh Địa.
Không ngờ Triệu Phong bị cường giả Thời Không Thánh Địa tấn công cuối cùng bình an vô sự mà còn giết ngược lại được vài người.
Vù vù!
Diệt Thế Hắc Giao Long bị chia thành làm hai, thân thể tự động dính lại, dần dần hồi phục.
Nhưng khí tức của hắn lúc này rất yếu, không có khả năng chiến đấu.
- Đây rốt cuộc là huyết mạch gì?
Cường giả của Thời Không Thánh Địa kêu lên thất thanh.
Ba cường giả của Thời Không Thánh Địa bị Thời Không Thiết Cát giết chết, trong khi Diệt Thế Hắc Giao Long bị chia thành hai mà vẫn sống nhăn.
- Được rồi, giờ vừa hay còn lại mười người, các ngươi đều vào vòng sau.
Lão giả trên hư không cười nói.
Mọi người nhìn quanh, đúng là chỉ còn lại mười người, trong đó bốn người của Thời Không Thánh Địa, sáu người còn lại chắc chắn là cường giả Thiên Vận Vực và Cổ Lũng Vực.
- Các ngươi cứ ở đây tu dưỡng một thời gian, không một ai được phép động thủ.
Lão giả khi nói xong thì biến mất.
- Thủ đoạn vừa rồi của vị tiểu huynh đệ đây thật khiến người khác chấn kinh!
Một trung niên nam tử với hàng lông mày màu nâu đi tới bên cạnh Triệu Phong.
Biểu hiện của Triệu Phong thật quá kinh người. Cộng với thể chất đặc biệt của Diệt Thế Hắc Giao Long, tu vi tứ giai Chân Thần của Tiểu Linh, ba người Triệu Phong ở đây thoáng cái đã trở thành lực lượng không thể coi nhẹ.
- Tiền bối quá khen!
Triệu Phong khách sáo nói.
Khả năng sao chép của thần mâu đúng là vô cùng cường đại, nhưng tất cả mọi người ở đây đều không hiểu đó là thủ đoạn gì. Đây cũng là lý do người này tiếp cận Triệu Phong.
Sau vòng thử thách thứ hai, mười người còn lại tạm thời nghỉ ngơi dưỡng thương tại đây.
Không ai biết tiếp theo sẽ đối mặt với điều gì, giờ việc duy nhất họ có thể làm đó là giữ trạng thái tốt nhất.
- Nếu vòng tới có nguy hiểm thì ngươi cứ từ bỏ.
Triệu Phong nói với Diệt Thế Hắc Giao Long.
Diệt Thế Hắc Giao Long đã tiêu hao quá nhiều Diệt Thế Bản Nguyên chi lực, giờ vô cùng hư nhược, tu vi đang tụt dần, không thể hồi phục trong thời gian ngắn.
Cũng may, không có Diệt Thế Hắc Giao Long thì Triệu Phong vẫn còn tứ giai Chân Thần là Tiểu Linh.
Sau khi dùng một số tài nguyên trị thương, Triệu Phong liền bắt đầu cảm ngộ Thời Không áo nghĩa. Hắn tin bất luận vòng tiếp theo thử thách là gì thì chắc chắn Thời Gian áo nghĩa cũng sẽ được tăng cường.
Vài ngày sau, thương thế của tất cả cơ bản đã hồi phục, nhưng lão giả kia vẫn chưa xuất hiện.
Lại mười ngày nữa trôi qua, có người bắt đầu sốt ruột.
- Không phải lão già đó quên chúng ta rồi đấy chứ?
Nhiều người bắt đầu bực bội.
Nhưng Triệu Phong vẫn ngồi yên tại chỗ không hề động đậy.
Với Triệu Phong, trước khi vòng thử thách tiếp theo bắt đầu mà có cơ hội lĩnh ngộ Thời Không áo nghĩa cũng rất tốt.
Không Gian áo nghĩa tầng thứ hai và Thời Gian áo nghĩa tầng thứ nhất của hắn đều mới lĩnh ngộ khi tới đây.
Soạt!
Triệu Phong tới không gian thần mâu, một lão giả tóc bạc tiếp tục luyện Di Thiên Chưởng.
- Ta đã có thể dung nhập Thời Không áo nghĩa vào trong chưởng pháp rồi.
Triệu Phong mừng rỡ nói.
Di Thiên Chưởng có Thời Không áo nghĩa mới thật sự là Di Thiên Chưởng.
Một chưởng bất chấp không gian, toàn bộ vùng bị chưởng pháp bao trùm thời gian sẽ chậm lại, kẻ địch muốn tránh cũng không tránh được.
Đúng lúc đó cơ thể Triệu Phong có điều bất thường, ý niệm trở về bản thể.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Nơi mọi người đứng bỗng nhiên chấn động dữ dội.
Ở giữa hiện lên vô số tảng đá lớn nhỏ bay lên trên.
- Mau lùi lại!
Tất cả đều lùi ra phía mép tấm thạch bàn khổng lồ.
Uỳnh uỳnh!
Phía trước mọi người có vô số tảng đá màu trắng lơ lửng trong không trung.
Uỳnh uỳnh!
Những tảng đá đó bắt đầu tụ lại tạo thành một ngọn núi cao tới nghìn trượng.
Xung quanh ngọn núi có những dải bậc thang dẫn lên đỉnh.
Xoẹt!
Lão giả lúc trước hiện ra trên đỉnh núi.
- Người lên tới đỉnh đầu tiên sẽ là người chiến thắng.
Lúc này trên người lão giả đột nhiên phóng ra ngân quang.
- Vòng thử thách cuối cùng?
Nhiều người kinh ngạc.
- Người lên đỉnh núi đầu tiên sẽ có được Thời Không Chi Bào.
Một trung niên nam tử vô cùng phấn chấn.
Vòng thử thách cuối cùng khác hẳn những gì hắn tưởng, có lẽ hắn cũng có cơ hội lấy được Thời Không Chi Bào.
- Ngọn núi này rốt cuộc ẩn chứa huyền cơ gì?
Một lão giả bước lên bậc thang đầu tiên trong nghi hoặc.
Vào khoảnh khắc đặt chân xuống, lão giả đó đã hiểu, đường lên đỉnh núi chỉ có thể bước từng bước, không thể phi hành.
Ngoài ra hắn còn cảm nhận được một luồng trọng lực đột ngột đè nặng.
Trong Man Hoang Thần Vực, các đại thế lực đều có rất nhiều thí luyện và khảo nghiệm, trong đó khảo nghiệm về trọng lực là một loại bình thường nhất.
Kiểu khảo nghiệm này thường liên quan tới thực lực và nghị lực.
- Chỉ vậy thôi sao?
Triệu Phong cũng bước lên một bậc, cảm nhận được sự áp chế của trọng lực.
Nhưng Triệu Phong không tin vòng thử thách cuối cùng lại chỉ đơn giản là trọng lực.
- Thời Không Chi Bào là của ta!
Một cường giả luyện thể thấy vòng này khảo nghiệm trọng lực thì vô cùng kích động, nhanh chóng chạy lên bậc thang.
- Ủa?
Cường giả đó liền cảm giác không ổn.
Ngoảnh lại thì thấy bậc thang dưới chân đang lùi về sau.
- Đây là…thế nào?
Hắn vô cùng chấn kinh.
Khi hắn không ngừng tiến về phía trước thì bậc thang dưới chân lại không ngừng lùi về sau.
Cũng có nghĩa là trừ phi tốc độ tiến tới của hắn nhanh hơn tốc độ lùi của bậc thang thì hắn mới tiếp tục tiến lên được.
Nhưng mỗi khi hắn tiến lên một đoạn thì trọng lực trên bậc thang lại tăng vài phần, để tiến về phía trước được thật sự quá khó.
- Hừ, không phải chỉ là khảo nghiệm thực lực và nghị lực sao?
Cường giả đó không từ bỏ, toàn thân phát ra năng lượng thể phách kinh người, chống lại trọng lực tiếp tục lao lên trước.
- Đi!
- Không thể tụt lại phía sau!
Những người khác cũng bước lên bậc thang, chống lại áp chế của trọng lực, lao lên như điên.
Triệu Phong cũng bước lên, đi được mười bậc.
- Đúng là trọng lực đang tăng lên.
Triệu Phong lẩm nhẩm.
Cùng lúc đó bậc thang lại đang lùi về sau. Nếu Triệu Phong không tiếp tục tiến lên thì hắn sẽ luôn về điểm xuất phát.
Nhưng cho dù đi thế nào Triệu Phong cũng không thể đi tới điểm cuối được.
Vì thế hắn đứng yên cho bậc thang đưa về điểm ban đầu.
- Tiểu Hắc, ngươi nghĩ sao?
Triệu Phong hỏi.
Vòng thử thách cuối cùng dường như không đơn giản, Diệt Thế Hắc Giao Long nhiều kiến thức, có lẽ sẽ tìm được điểm đột phá.
- Trọng lực của mỗi con đường chắc tùy thuộc vào tu vi. Vì thế Chuẩn Thần có thể khiêu chiến Chân Thần vượt cấp sẽ có ưu thế hơn.
Triệu Phong ngẫm nghĩ.
Nhưng nếu thật sự như Diệt Thế Hắc Giao Long nói, Không Nguyên Chuẩn Thần là Bán Thần nhưng lại có thực lực của tứ giai Chân Thần, không phải sẽ có ưu thế lớn nhất sao?
- Nếu vòng đầu tiên thử thách khả năng lĩnh ngộ chiến kỹ loại không gian, vòng thứ hai có thể nói là thử thách khả năng chiến đấu, còn vòng thứ ba rất có thể đang kiểm tra tiềm lực của chúng ta.
Diệt Thế Hắc Giao Long ánh mắt thâm sâu.
- Tiềm lực?
Triệu Phong hít sâu một hơi.
Tiềm lực, thứ này ai có thể nói được chứ?
Tuy các đại thế lực khi lựa chọn thiên tài đều khá chú ý tới tiềm lực, nhưng phần lớn họ đều cho rằng tiềm lực chính là chỉ tư chất huyết mạch. Thật ra không hẳn là vậy.
Ít nhất theo Triệu Phong thì tâm tính cũng là một phần của tiềm lực.
- Con đường này nhất định phải đi liền một lúc, nếu dừng lại thì sẽ trở về điểm ban đầu.
Lúc này, Triệu Phong nói.
- Hửm?
Bỗng nhiên mắt Diệt Thế Hắc Giao Long lóe sáng.
Sau khi nghĩ thì Triệu Phong nói rất đúng.
Triệu Phong phân tích nhanh như vậy, đây lẽ nào không phải một loại tiềm lực.
- Á!
Trên lưng chừng núi, cường giả luyện thể kia không chịu nổi trọng lực.
Vù vù…
Bậc thang nhanh chóng lùi về sau, hắn ta nhanh chóng bị trở về điểm ban đầu.
Trên những con đường khác, không ít người vẫn đang kiên trì, không ngừng tiến lên trước, nhưng bậc thang vẫn lùi sau, họ căn bản không tiến lên được bao nhiêu.
Bịch!
Triệu Phong ngồi xuống đất, nhắm mắt lại.
- Chủ nhân làm gì vậy?
Diệt Thế Hắc Giao Long kinh ngạc. Hắn vì thương thế nên căn bản không có cơ hội giành Thời Không Chi Bào nên mới ngồi tại chỗ trị thương. Còn Triệu Phong là vì sao?
- Tạm thời chưa có cách, cứ vừa tu luyện vừa nghĩ.
Triệu Phong đáp.
Tuy ở đây có thêm một ngọn núi nhưng vẫn là thánh địa tu luyện Thời Gian áo nghĩa.
Trên đỉnh núi, lão giả kia nhìn những người đang leo núi, khẽ lắc đầu:
- Những người có thiên phú thực lực cường đại có thể trực tiếp tới đây. Nếu không có thực lực thiên phú mà lại không muốn thừa nhận mình vô năng, không nghĩ cách giải quyết vấn đề, không chấp nhận thất bại mà cứ lao đầu về phía trước, sau này có thành tựu gì được chứ?
- Ủa? Có thể vận dụng Thời Gian áo nghĩa.
Không Nguyên Chuẩn Thần đang leo bỗng phát hiện hắn có thể dùng sức mạnh của thời gian để bậc thang lùi sau chậm lại.
Như vậy hắn sẽ tiết kiệm được không ít sức lực, tốc độ tiến lên cũng nhanh hơn không ít.
Những người Thời Không Thánh Địa còn lại thấy vậy liền hiểu ra.
Nhưng bốn người của Thời Không Thánh Địa ở đây, ngoài Không Nguyên Chuẩn Thần ra cũng chỉ có một người có Thời Gian áo nghĩa đạt tới tầng thứ nhất.
- Quả nhiên vòng thử thách này có đất cho Thời Không áo nghĩa dụng võ.
Tứ giai Chân Thần của Thời Không Thánh Địa cười, vận dụng Thời Gian áo nghĩa làm chậm tốc độ của bậc thang.
- Đáng ghét! Không công bằng.
Có người than thở, nhưng họ cũng hết cách.
Không Nguyên Chuẩn Thần thấy mình dẫn đầu thì vô cùng đắc ý.
Thời Không Chi Bào nhất định là của hắn.
Rồi hắn nhìn Triệu Phong dưới chân núi, cười càng thêm tươi.
- Còn định đánh bại ngươi trong vòng này, không ngờ ngươi chủ động nhận thua rồi.
Không Nguyên Chuẩn Thần từ trên cao, nhìn Triệu Phong cười khinh thường.