Thần niệm truyền âm của Nam Cung Thánh, vẫn không thể thoát khỏi cảm ứng của Diệt Thế Hắc Giao Long bên ngoài Tà Dương Phủ.
Sự tồn tại của Triệu Phong, đã khiến cho Diệt Thế Hắc Giao Long chú ý.
Có thể nhanh như vậy nhìn thấu năng lực cảm ứng của Diệt Thế Ấn Ký, khẳng định không phải nhân vật đơn giản.
- Cho đến lúc này, có hóa giải ấn ký này hay không, cũng không còn quan trọng nữa!
Triệu Phong có chút lắc đầu, cũng không có trực tiếp hồi đáp.
Nam Cung Thánh không khỏi thở dài một tiếng.
Quả thật, cho dù có thể hóa giải Diệt Thế Ấn Ký, ý nghĩa cũng không phải rất lớn.
Diệt Thế Hắc Giao Long bên ngoài, tuyệt đối sẽ nghiêm khắc trấn giữ động tĩnh bên trong Tà Dương Phủ.
Quan trọng chính là sự uy hiếp của Diệt Thế Hắc Giao Long vô địch kia, Diệt Thế Ấn Ký chẳng qua là một thủ đoạn tiến thêm một bước hạn chế cùng uy hiếp đối với mọi người mà thôi.
- Nếu như ta vận dụng Lôi lực Thần Kiếp, vẫn có hy vọng hóa giải được Diệt Thế Ấn Ký!
Trong lòng Triệu Phong thoáng cân nhắc.
Tương đối mà nói, loại Diệt Thế Ấn Ký bản đơn giản này, so với Vong Ngữ Trớ Chú năm đó còn dễ đối phó hơn một chút. Dù sao, Vong Ngữ Trớ Chú cũng cần phải trả cái giá quá lớn!
Ngoài ra, còn có một nguyên nhân khác nữa.
Trạng thái hiện tại của Diệt Thế Hắc Giao Long đã vô cùng suy yếu, thực lực có lẽ không đến một phần trăm thời kỳ đỉnh phong. Hơn nữa bị gông cùm xiềng xích bởi Cấm Nguyên Thần Liên, khiến cho rất nhiều thủ đoạn cũng đều bị bó tay bó chân.
Chẳng qua, Triệu Phong không định nhanh như vậy đã hóa giải Diệt Thế Ấn Ký, để tránh khiến cho Diệt Thế Hắc Giao Long đề cao cảnh giác.
o0o
Bên ngoài Tà Dương Phủ.
- Có chút thú vị… tư chất, huyết mạch, công pháp những người này đều là bất phàm. Thậm chí còn xuất hiện huyết mạch Linh Tộc, cùng với ý chí Hư Thần Đại viên mãn nữa!
Vẻ suy tư trên mặt Diệt Thế Hắc Giao Long càng lúc càng đậm.
Những tên nhân loại này, thực lực cực mạnh đến đâu, chẳng qua cũng chỉ sánh ngang Đại Đế, có năng lực tạo nên bao nhiêu sóng gió chứ?
Cho dù là Hư Thần Đại Đế, ở trong mắt Diệt Thế Hắc Giao Long cũng bất quá chỉ là con kiến hôi hơi lớn một chút, không đáng nhắc tới!
o0o
Bên trong Tà Dương Phủ, trên một bãi đất trống.
Thiên tài các thế lực chư cường dần dần hội tụ lại cùng một chỗ.
- Ta cùng Hiên Viên huynh không trúng phải Diệt Thế Ấn Ký, trên phương diện sách lược, không bằng để cho hai người chúng ta trước cân nhắc một chút!
Cửu Hoàng tử đề nghị.
Lời ấy vừa ra, tất cả mọi người còn lại đều khẽ gật đầu, cũng vô cùng ăn ý không nói lời gì hoặc là truyền âm gì cả.
Một khi nói chuyện hay truyền âm, đều dễ bị Diệt Thế Ấn Ký dung nhập trong cơ thể cảm ứng được.
Mấy người Thiên Huyền Cung cùng Hoàng tộc Đại Càn có chút cảm thấy may mắn. Thiên tài cực mạnh của bọn họ đã trước tiên tiến vào Tà Dương Phủ, không bị trúng phải Diệt Thế Ấn Ký.
Không bao lâu, bọn người Cửu Hoàng tử cùng Hiên Viên Văn đã thương nghị ra đối sách, hơn nữa đều nhận được mọi người gật đầu tán thành.
- Kế hoạch của chúng ta, có thể chia ra làm hai mà tiến hành!
Cửu Hoàng tử dừng một chút, nói.
Cái gọi là chia ra làm hai mà tiến hành, chính là chỉ phải vừa nghĩ cách tìm kiếm chìa khóa của Cấm Nguyên Thần Liên, đồng thời cũng phải nghĩ biện pháp đối phó với Diệt Thế Hắc Giao Long, thoát khỏi sự chưởng khống của hắn.
- Nếu như, chúng ta trước tiên tìm được chìa khóa của Cấm Nguyên Thần Liên, có lẽ có thể lấy nó để mà áp chế Diệt Thế Hắc Giao Long!
Cửu Hoàng tử có chút cười, thanh âm hạ xuống thấp nhất có thể.
Ánh mắt của mọi người cũng đều sáng ngời lên.
Triệu Phong cũng là âm thầm gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
o0o
Sau khi sách lược cơ bản đã chế định xong, các thế lực chư cường ở đây bắt đầu phân tán ra, tìm kiếm những kỳ ngộ bên trong Tà Dương Phủ, cùng với chìa khóa Cấm Nguyên Thần Liên.
Vụt...
Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh, bao phủ bên trong một tầng hư mang màu tím bạc, nhảy lên hướng chỗ sâu trong Tà Dương Phủ mà đi.
- Trước tăng cường thực lực mới là vương đạo! Tà Dương Phủ này chính là Cổ Thần Bí Phủ, kỳ ngộ trong này, hẳn là sẽ hơn xa ngoại giới!
Trong mắt Triệu Phong ẩn chứa một tia chờ mong.
Kiến trúc bên trong Tà Dương Phủ đa phần là ở dưới sự bảo hộ của Thần Chi Cấm Trận, nhưng cũng không giống Thần Chi Cấm Trận ngoại giới, có địch ý cùng sự uy hiếp cường đại như vậy.
Mỗi một cục gạch, viên ngói trong này, mỗi khi gặp phải phá hư, dưới tác dụng của Thần Chi Cấm Trận, đều có thể chậm rãi tự động chữa trị trở lại.
Huống chi, thân là phủ đệ Cổ Thần, chất liệu gạch đá trong này cũng đều vượt qua lẽ thường, công kích bình thường khó có khả năng tổn hại mảy may.
Vụt...
Thời khắc nào đó, tầng hư mang màu tím bạc chợt ngừng lại phía một trước mảnh rừng trái cây lớn.
- Ồ? Tinh khí thiên địa thật cường đại, vượt xa một ít thiên tài địa bảo hiện nay!
Trên mặt Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Cỗ tinh khí thiên địa cường đại kia, chính là từ trong rừng trái cây phụ cận truyền ra!
Cẩn thận nhìn lại, trên những cây cổ thụ trong rừng trái cây kia, có sinh trưởng một vài loại Linh quả, mơ hồ phát ra tinh khí thiên địa, mang đến cho người ta một cỗ nguyên khí áp bách mạnh mẽ.
Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh nhịn không được liền tiếp cận.
- Không có Thần Chi Cấm Trận cố thủ à?
Hai người thoáng đánh giá một chút, thần tình hiện ra vẻ ngoài ý muốn.
Một ít Linh quả bên trong rừng trái cây kia, mỗi một loại nếu như đặt ở bên ngoài, toàn bộ cũng đều là Linh quả đỉnh phong, có thể dùng để luyện đan, cũng có thể trực tiếp ăn sống.
Khiến cho người ta ngoài ý muốn chính là, mảnh rừng trái cây này hoàn toàn không có Thần Chi Cấm Trận thủ hộ.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu đột nhiên từ trong người Triệu Phong nhảy ra, phóng lên trên cành cây ăn quả gần đó, hái xuống một trái Linh quả, trực tiếp cắn nuốt vào bụng.
- Vân Tương Lê… Đà Long Thanh Đề… Huyết Dương Thanh…
Triệu Phong bằng vào bộ sưu tập tranh ảnh tư liệu giám khổng lồ trong đầu, nhận ra lai lịch mấy loại Linh quả này.
Soạt! Soạt!
Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh cũng phi thân lên ngắt lấy đám Linh quả này.
Cả quá trình đều vô cùng thuận lợi, không hề có ngoại lực quấy nhiễu.
- Có lẽ, mấy loại Linh quả này chỉ là một ít trái cây thật tầm thường trong phủ đệ trước đây a!
Triệu Phong trong lúc ngắt lấy, cũng cho ra kết luận.
Căn cứ theo tranh sách, hắn phát hiện mấy cái này đều là trân quả thời kỳ Thượng Cổ dùng để ăn giải khát. Chẳng qua là ở trong hoàn cảnh đặc thù của Tà Dương Phủ, nên mới ẩn chứa tinh khí thiên địa rất cường đại mà thôi.
Mấy loại Linh quả này, Đan Nguyên Cảnh ăn vào, đối với thân thể huyết nhục cũng có hiệu quả tẩm bổ rất lớn, có thể tinh tiến tu vi.
Cho dù là đối với Hư Thần Cảnh mà nói, ăn vài quả no bụng, cũng có lợi ích nhất định.
- Mấy loại trân quả này, ở ngoại giới cơ bản là đã tuyệt tích rồi!
Vẻ mặt Nam Cung Thánh cũng có một tia hưng phấn. Nếu mấy cái loại Linh quả này có thể đem ra ngoài ngoại giới, có thể nói là giá trị ngàn vàng.
Hơn nữa, số lượng Linh quả nơi đây thật đúng là không ít.
Vụt vụt vụt...
Đúng lúc này, phụ cận có hai ba chi đội ngũ rất nhanh chạy tới mảnh rừng trái cây này.
- Thật nhiều Linh quả! Lại không người trông coi, cũng không có Trận pháp bảo hộ?
Mấy đội ngũ nhân mã này đều cảm thấy kinh ngạc.
Soạt! Soạt! Soạt!
Rất nhanh, ba chi đội ngũ nhân mã này cũng gia nhập đội ngũ thu thập Linh quả.
Số lượng Linh quả ít nhất cũng có hơn ngàn trái, tất cả mọi người cũng không cần phải tranh đoạt.
- Tử Phát Song Tà!
Trong mấy chi đội ngũ này có một phương chính là Cửu U Cung.
Cưu Vô Kỵ một thân chiến bào đen như mực, ánh mắt khẽ nheo lại, dò xét hai người Triệu Phong vài lần.
Chẳng qua, Tử Phát Song Tà khó chơi cùng tà môn, là chuyện mà mọi người đều biết.
Mặc dù Tử Phát Song Tà cũng chỉ có hai người, nhưng những thế lực đội ngũ cấp bậc Tam Tinh khác cũng đều không nghĩ tới, thậm chí không dám đi trêu chọc bọn họ.
Chỉ trong chốc lát, đám Linh quả trong mảnh rừng trái cây này đã bị ngắt lấy không còn gì.
Khiến cho người ta ngoài ý muốn chính là, trong quá trình hái quả, mấy phương nhân mã cũng đều không có phát sinh xung đột gì.
Nguyên nhân cũng không khó đoán, số lượng Linh quả trong này quả thật nhiều lắm, mỗi một phương cũng đều ngắt lấy từ vài trăm quả đến hơn một ngàn quả, căn bản không cần phải tranh đoạt gì.
Sắc mặt mọi người đều vô cùng hưng phấn. Mặc dù mấy loại Linh quả này cũng không phải là trân quả tuyệt thế gì cả, nhưng cơ hồ không hề phí chút khí lực nào, đã có thu hoạch bậc này, vẫn khiến cho kẻ khác cảm thấy vui sướng.
Vụt vụt vụt...
Sau khi ngắt lấy hết Linh quả, mọi người đều hướng chỗ sâu trong Tà Dương Phủ bay vọt mà đi.
Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh một bên ăn Linh quả, cũng không cam lòng lạc hậu, thậm chí dẫn đầu phía trước đại đa số các đội ngũ tiến vào.
Thời điểm này, ưu thế của tổ hai người cũng thể hiện ra rõ ràng.
Quả thật, một ít đội ngũ khác nhiều người thế đông, nhưng đại đa số các thành viên bình thường cũng không có hoàn toàn đạt tới cấp bậc Hư Thần Cảnh.
Thực lực Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh đồng đều, thì lại viễn siêu đại đa số thiên tài, tinh anh các đội ngũ khác!
Mới đi tới hơn mười dặm, thân hình hai người lại dừng lại.
Leng keng! Khanh khanh!
Trong một mảnh rừng trúc phía trước, có một chi đội ngũ nhân mã đang điên cuồng chặt trúc, truyền đến thanh âm kim thiết va chạm liên miên.
Loại trúc này, toàn thân xanh biếc trong suốt, phổ biến cao tới hai ba trượng, thậm chí có cây cao trên mười trượng, phát ra một cỗ khí tức linh vận thuần nhiên lục ý nồng đậm.
- Thiên Vận Trúc!
Triệu Phong liếc mắt liền nhận ra loại trúc này, trên mặt thoáng lộ ra dị sắc.
Thiên Vận Trúc này, chính là trân trúc Thượng Cổ có thể dùng để luyện chế Thần binh Địa cấp Mộc hệ, còn có thể dùng để chế thành một ít khí cụ Nhạc đạo cao cấp nữa.
Ở ngoại giới, loại trúc này cơ bản là đã tuyệt tích, khó kiếm được một cây.
- Ha ha ha… Ngoại giới rất khó nhìn thấy loại Thiên Vận Trúc hỏa hậu đến mức này! Phẩm chất mấy cây trúc ở đây, chỉ sợ có thể luyện chế Thần binh Địa cấp Thượng phẩm a!
- Nhanh gia tốc thu thập hết! Đợi ra khỏi Không gian Thần Huyễn, chúng ta liền phát đạt a!
Chi tiểu đội kia, chính là cái tông phái Tam tinh.
Vụt...
Đúng lúc này, một đạo hư mang màu tím bạc từ phương xa phóng tới, rơi xuống giữa mảnh rừng Thiên Vận Trúc.
- Chặt! Thiên Vận Trúc phẩm chất như thế này, không lấy về một ít, vậy cũng quá đáng tiếc rồi!
Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh cũng gia nhập hàng ngũ chặt trúc.
Thế nhưng, bản thân Thiên Vận Trúc kia vô cùng cứng rắn, Thần binh bình thường khó có thể tổn thương được.
Phốc…
Nam Cung Thánh không hỗ là kẻ có không gian thiên phú, trong tay ngưng tụ ra một tầng hư nhận màu tím bạc cực mỏng, mỗi một lần huy động đều có thể chặt ngang một cây Thiên Vận Trúc.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu tay cầm một thanh chủy thủ u ám như ảnh, mỗi lần lướt qua, liền có thể thoải mái chặt đứt một cây gậy trúc, tốc độ thu hoạch Thiên Vận Trúc so với Nam Cung Thánh còn muốn nhanh hơn một chút.
Triệu Phong không có thủ đoạn hoặc là vũ khí nào đặc biệt thích hợp, nên cũng không gia nhập hàng ngũ chặt trúc, để mặc cho Tiểu Tặc Miêu thu hoạch. Còn hắn thì đơn giản bay vọt đến trên một cây trúc cao nhất phụ cận, từ trên cao nhìn xuống tình hình xung quanh.
Hắn đảo mắt nhìn quét một vòng, liền không khỏi sửng sốt, sắc mặt cổ quái.
Dùng Thần Linh Nhãn nhìn thấu triệt một vòng, đám thiên tài tinh anh tiến vào Tà Dương Phủ này, từng tên từng tên giống như một đám người cực kỳ đói khát, đang điên cuồng cướp đoạt các loại hoa hoa cỏ cỏ bên trong Tà Dương Phủ.
Lọt vào trong tầm mắt của hắn, có thể nói bên trong Tà Dương Phủ chính là hoàng kim đầy mặt đất.
- Bên trong Tà Dương Phủ này, một ít hoa cỏ gạch đá bình thường nhất, đối với kẻ ngoại lai mà nói, cũng đều là trân bảo khó cầu a!
Triệu Phong không khỏi cảm khái.
Không thể không nói, chênh lệch giữa Thần và người, cũng không phải lớn bình thường a!
Theo hắn nhìn thấu triệt cùng quan sát, một ít kiến trúc, hoa cỏ và cây cảnh tương đối quan trọng trong này, đều sẽ được thủ hộ trong Thần Chi Cấm Trận.
Mà những thứ mọi người có thể cướp đoạt, đối với chủ nhân, thậm chí người hầu bên trong phủ đệ này mà nói, đều là những thứ không hề có giá trị, căn bản không đặt vào trong mắt.
Đơn giản hình dung, đối với người bên trong phủ đệ mà nói, mấy cái hoa hoa cỏ cỏ này, cùng không khí, đất đá… không khác gì nhau cả.
Trên một cái sườn núi đối diện, một chi tiểu đội đang điên cuồng đào móc đất đá khoáng thạch ở nơi đó.
Ở một phương khác, bên cạnh bờ sông, vài tên tinh anh lão bối thần tình hưng phấn dị thường, nhảy vào giữa sông, hoặc bắt cá, hoặc hái lấy bèo, rong…
Mắt trái Triệu Phong đảo quét qua một vòng, khuôn mặt có chút run rẩy nhàn nhạt.
Giống như, mấy tên tuyệt đỉnh thiên tài tinh anh ngoại giới đi vào Tà Dương Phủ này, giống như một đám nhà quê nghèo túng, tiến vào một cái siêu thị lớn siêu cấp không người trông giữ, hai mắt đại phóng tặc quang, chạy loạn khắp nơi vơ vét sạch sẽ các loại đồ đạc…
Mà Triệu Phong, cũng là một thành viên trong đó!
Nghĩ đến điều này, cho dù là hắn, cũng không khỏi thoáng có cảm giác xấu hổ vô cùng.
- Nhân loại ngu muội! Cho dù đám các ngươi có cướp đoạt nhiều thêm một đám đồng nát sắt vụn nữa, trong vòng một tháng, nếu như không đạt thành nhiệm vụ, tất cả mọi người đều sẽ chết hết!
Một đạo thanh âm trào phúng lạnh như băng chợt vang lên bên tai mọi người.
Phàm là những người trong cơ thể có Diệt Thế Ấn Ký, đều nghe được thanh âm này.
Một màn này trong Tà Dương Phủ khiến cho Diệt Thế Hắc Giao Long vừa tức giận vừa buồn cười, thậm chí còn có chút bộ dáng hận rèn sắt không thành thép.
Những tên nhân loại này, không ngờ bị một ít hoa cỏ gạch đá nhỏ bé không đáng nhắc tới bên ngoài Tà Dương Phủ hấp dẫn, lại còn cật lực mà cướp đoạt nữa!