Thế cục trước mắt, Biên Bức Hoàng cực mạnh đang bị Dương Kiền gắt gao chế trụ. Cuộc chiến của hai người có thanh thế mênh mông cuồn cuộn, các đệ tử thí luyện và các con dơi khác căn bản không thể đến gần.
Sáu đầu Biên Bức Vương ở bên trong sào huyệt thì đã bị chém giết ba đầu, ba đầu còn lại cũng không dễ dàng tiếp cận.
Về phần đám Hắc Huyết biên bức đông nghẹt kia, thì căn bản không dám tiếp cận sáu người bọn Triệu Phong, chỉ cần đến gần, đều là rơi xuống đất, không biết sống chết.
Đây chính là nói, chiến thuật “biển dơi”, ưu thế lớn nhất của đám Hắc Huyết biên bức, đã bị Triệu Phong hoàn toàn đánh tan.
Tình hình trước mắt, bên phía đám đệ tử thí luyện, căn bản không bị tổn thương nhân số.
Tình thế có thể nói là tốt đẹp nhất.
- Diệt sát thêm hai Biên Bức Vương nữa, chúng ta có thể vây công Biên Bức Hoàng!
Triệu Phong đề nghị.
Liên tục phát động sóng âm tinh thần, tâm thần của hắn cũng có chút mệt mỏi, nhân cơ hội hớp một ngụm Linh tửu, nhanh chóng khôi phục tinh thần thể lực.
Sau khi thương nghị, mọi người quyết định để Bắc Mặc, Tuyền Thần xuất chiến, những người còn lại yểm trợ Triệu Phong, tiến hành trợ giúp từ xa.
Ba! Ba!
Triệu Phong phát ra hai đạo sóng âm tinh thần, hiệp trợ hai người Bắc Mặc tấn công một đầu Biên Bức Vương gần nhất.
Cho dù là Biên Bức Vương, cũng sẽ bị sóng âm tinh thần của Triệu Phong ảnh hưởng không ít. Bắc Mặc vừa mới ra tay, liền đánh trọng thương một đầu Biên Bức Vương.
Triệu Phong khi thì phát ra sóng âm, khi thì bắn La Hầu Cung, đám dơi phụ cận hoặc là rơi xuống hoặc là bỏ trốn hết.
Không lâu sau, ba đầu Biên Bức Vương thì một đầu đã chết, hai đầu còn lại bị trọng thương.
Triệu Phong thầm nghĩ đại cục đã định, hai đầu Biên Bức Vương còn lại đã bị thương nặng, uy hiếp không lớn.
Đúng lúc này, Triệu Phong đột nhiên nghe thấy một thanh âm bén nhọn vang lên. Thân ảnh khổng lồ của Biên Bức Hoàng đột nhiên hung hăng vượt qua Dương Kiền, sát khí khủng bố lao thẳng về phía chính mình.
- Không xong!
Triệu Phong chỉ cảm thấy một cỗ nguy cơ trí mạng ập tới.
Biên Bức Hoàng thân là Yêu thú, đã đạt đến cấp bậc Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, thân có linh trí, phát hiện ra tác dụng thật lớn của Triệu Phong trong đám người thí luyện.
Vài lần nó muốn đột phá tiêu diệt Triệu Phong, đều bị Dương Kiền gắt gao chế trụ lại.
Mắt thấy con dân của chính mình dần dần bị diệt sát hết, Biên Bức Hoàng điên cuồng không thèm để ý hậu quả, ngạnh kháng công kích của Dương Kiền, đánh thẳng về phía Triệu Phong.
- Triệu sư đệ cẩn thận!
Dương Kiền từ phía sau đuổi theo, kinh hô.
Tuy thực lực Triệu Phong khá mạnh, nhưng đối mặt với Biên Bức Hoàng cấp bậc Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, rất có thể sẽ bị miễu sát.
- Hô!
Triệu Phong hít sâu một hơi, thúc giục chân lực toàn thân, lại âm thầm vận chuyển huyết mạch xanh nhạt trong cơ thể, phát động một đạo sóng âm tinh thần ngưng tụ cực mạnh.
Đạo sóng âm tinh thần này ngưng tụ đến mức tận cùng, Triệu Phong dốc hết toàn lực của mình, thậm chí ngay cả lực lượng huyết mạch cũng âm thầm thúc giục lên.
Vù!
Đạo sóng âm tinh thần ngưng tụ vô hình này căn bản siêu việt vật chất, gần như là trong khoảnh khắc đã đánh trúng vào Biên Bức Hoàng.
Mạnh mẽ như Biên Bức Hoàng, không ngờ thân hình ở giữa không trung cũng xuất hiện khoảnh khắc ngừng trệ ngắn ngủi.
Trong lòng Triệu Phong thất kinh. Đạo sóng âm tinh thần ngưng tụ mà chính mình phát động chính là nhắm vào kết cấu thân thể của Hắc Huyết biên bức, uy lực cực mạnh, phỏng chừng có thể miễu sát một đầu Hắc Huyết biên bức Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, không ngờ không thể khiến đối phương bị thương!
Biên Bức Hoàng căn bản chỉ bị ngăn trở thời gian nửa hơi thở, tinh thần thoáng chút mê muội, sau đó càng thêm điên cuồng đánh về phía Triệu Phong.
Nhưng mà, thời gian nửa hơi thở, cũng để để làm rất nhiều chuyện!
Thân hình Triệu Phong như cơn gió, nhanh chóng lùi về phía sau mấy trượng.
Soạt!
Dương Kiền phóng chạy theo phía sau, thúc giục trường đao cổ kim, dốc hết toàn lực, không chút lưu tình trảm thẳng lên trên người Biên Bức Hoàng.
Trên người Biên Bức Hoàng nhất thời vỡ ra một đạo vết máu.
Soạt!
Triệu Phong trong quá trình lẫn trốn, đồng thời lắp lên La Hầu Cung một mũi tên, quán chú chân lực, lại âm thầm quán chú lực lượng huyết mạch!
Ngay khoảnh khắc lực lượng huyết mạch quán chú vào, Triệu Phong cảm giác được La Hầu Cung chấn động nhẹ, từ thân cung truyền đến một cỗ cảm giác ấm áp. Một tiễn kia giống như cầu vồng thanh sắc, kéo theo một thanh âm chói tai, đạt tới tốc độ bán âm thanh đáng sợ.
Véo!
Một tiễn này, vừa lúc đâm thẳng vào trong vết máu mà Dương Kiền chém lên trên người Biên Bức Hoàng!
Triệu Phong hiểu được, công kích của chính mình căn bản khó có thể chính diện phá vỡ được phòng ngự của Biên Bức Hoàng. Mà một tiễn này, ở ngay chỗ bị thương của Biên Bức Hoàng, đem lực phá hoại mở rộng thêm một tầng nữa.
- Tuyền Thần, Bắc Mặc, hiệp trợ ta!
Dương Kiền nhập chung đám hai người Bắc Mặc, cùng nhau vây công Biên Bức Hoàng.
Tuyền Thần cố gắng áp chế cảm giác khó chịu trong lòng mình, tay cầm chặt binh khí, cùng Bắc Mặc hỗ trợ Dương Kiền.
Nếu như là chính diện đối kháng, Bắc Mặc cùng với Tuyền Thần cũng có thể bị Biên Bức Hoàng đồng thời miễu sát. Nhưng mà chủ lực lại là Dương Kiền, hai người chỉ là ở một bên phụ trợ kềm chế Biên Bức Hoàng mà thôi.
- Hô!
Triệu Phong nhanh chóng phóng ngược trở về, toàn lực phát động ra một đạo sóng âm tinh thần ngưng tụ, mạnh mẽ quấy nhiễu Biên Bức Hoàng.
Cho dù là Biên Bức Hoàng, cũng không thể không thèm để ý đạo sóng âm tinh thần ngưng tụ của Triệu Phong, nhất thời lâm vào tình cảnh quẫn bách.
Triệu Phong bảo trì khoảng cách ở xa xa, thỉnh thoảng lại phóng ra một tiễn, gần như là trăm tên như một, toàn bộ đều bắn trúng vị trí vết thương của Biên Bức Hoàng.
Biên Bức Hoàng gào thét thê lương, bị đánh cho liên tục rút lui, thương thế dần dần nặng lên.
Tình thế tuyệt vọng, Biên Bức Hoàng gần như nổi điên, ý đồ phá vây, lại bị mọi người hợp lực vây khốn.
Trong đó Triệu Phong phát huy tác dụng lớn nhất. Mỗi khi tới thời khắc mấu chốt, lại có một đạo sóng âm tinh thần đánh thẳng lên trên người Biên Bức Hoàng.
Rốt cuộc khoảng chừng thời gian một tách trà, Biên Bức Hoàng ôm hận mà chết, thân thể rơi thẳng xuống mặt đất.
Cuối cùng cũng giết chết Biên Bức Hoàng, mọi người đều thở dài một hơi.
Đám Hắc Huyết biên bức còn lại đều bỏ chạy tán loạn, cho dù một vài đầu có lao tới, cũng đều bị sóng âm tinh thần của Triệu Phong đánh lui.
Lúc này, đám Hắc Huyết biên bức trong hang dơi đã bị giết chết mấy trăm đầu, trong đó ít nhất ba phần tư đều là công lao của Triệu Phong.
Chương 173: Thu được toàn thắng (2)
- Triệu sư đệ, lần này ngươi lập công lớn! Nếu không có ngươi, không biết còn được mấy người có thể sống sót xông qua! Đợi sau khi thí luyện kết thúc, ta nhất định sẽ báo lên Tông môn!
Trên mặt Dương Kiền mang theo vẻ vui mừng.
Phải biết rằng, độ khó của cửa thứ hai lớn hơn cửa thứ nhất rất nhiều. Dựa theo tình huống bình thường, một cửa này sẽ có thương vong hơn phân nửa, những người có thể xông qua được, bình thường không quá ba người.
Nhưng mà Triệu Phong này lại là một cái dị số, hoàn toàn phá vỡ chiến thuật biển dơi của đám Hắc Huyết biên bức, đem thương vong hạ xuống bằng không!
Sau khi giết chết Biên Bức Hoàng, mọi người đi sâu vào trong sào huyệt Hắc Huyết biên bức.
Ở sâu bên trong hang dơi, quả thật có không ít những thiên địa trân tài, mọi người đều ra tay thu thập.
Triệu Phong âm thầm mở ra mắt trái, đảo quét các chi tiết bên trong hang dơi.
Hắn không dễ dàng ra tay, mỗi một khi ra tay, nhất định có thể lấy được thứ tốt nhất.
Đi được một lúc, trong hang dơi đột nhiên xuất hiện một vách tường huyết sắc. Nham thạch bốn phía toàn bộ đều là thuần huyết sắc.
- Tốt quá! Là Xích Huyết Quả! Là loại Linh quả có thể cường hóa thân thể, xúc tiến lột xác!
Tuyền Thần nhìn thấy một Linh quả sinh trưởng ở góc của vách đá.
Phốc!
Đột nhiên một đạo thân ảnh phóng vượt qua hắn, đem quả Xích Huyết Quả kia hái mất.
- Triệu sư đệ, quả Xích Huyết Quả này là do ta phát hiện trước mà!
Sắc mặt Tuyền Thần âm trầm, quát lạnh một tiếng.
- Nếu như ngươi phát hiện trước, tại sao lại bị ta hái đi trước?
Triệu Phong cười nhạt một tiếng.
Mắt trái của hắn nhìn quét bốn phía, đối với các loại trân tài linh vật nắm rõ trong tay, cực kỳ chính xác. Nhưng cho dù là như thế, hắn cũng không thể thu gom hết thảy mọi thứ, chỉ có thể lựa chọn những thứ tốt nhất trong đó.
- Không nên tranh giành! Triệu sư đệ lập công lớn, nên có quyền ưu tiên. Huống chi Xích Huyết Quả ở đây cũng không chỉ có một quả!
Dương Kiền lên tiếng.
Tuyền Thần cực kỳ nghẹn khuất, nhưng cũng không thể làm gì được, chỉ có thể đi tìm những trân tài linh vật khác.
Xích Huyết Quả thuộc loại thiên địa linh vật, là một loại Linh quả, ẩn chứa tinh hoa thái dương thiên địa, đồng thời còn dung nhập huyết lực sinh linh thuần túy, đối với thân thể có tác dụng cải thiện thật lớn.
Tu vi dưới Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, dùng một quả Xích Huyết Quả, thân thể chậm rãi lột xác, có cơ hội rất lớn tấn chức một Trọng.
Xung quanh thạch bích huyết sắc này, đại khái có năm sáu quả Xích Huyết Quả.
Triệu Phong đoạt được hai quả, đám Xích Huyết Quả còn lại, Dương Kiền đoạt được một quả, Bắc Mặc đoạt được một quả, Nhiễm Tiểu Uyển đoạt được một quả.
- Hửm?
Ánh mắt Triệu Phong khẽ chuyển, đột nhiên nhìn xuống một góc bên dưới của thạch bích.
Nơi này có một loại Linh quả màu bạc nhàn nhạt sinh trưởng, toàn thân phát ra khí tức lạnh như băng.
- Hàn Âm Quả! Linh quả có dược tính tương phản với Xích Huyết Quả!
Thân hình Triệu Phong nhướng lên, hướng về phía kia phóng vọt đi.
Nhưng đồng thời, đám người Dương Kiền, Bắc Mặc cũng phản ứng cực nhanh, đồng thời phóng về phía đám Hàn Âm Quả kia.
Kết quả tổng cộng năm quả Hàn Âm Quả, Triệu Phong đoạt được hai quả, ba quả còn lại, hai người Dương Kiền, Bắc Mặc mỗi người đoạt được một quả, mà quả cuối cùng, chính là bị Lâm Phàm đoạt được.
Lâm Phàm từ đầu đến cuối đều đi bên cạnh Triệu Phong, bởi vậy có thể dính chút ánh sáng. Lâm Phàm phát hiện một cái quy luật, chỉ cần Triệu Phong ra tay, nhất định sẽ có nhiều thứ tốt gần bên.
Chẳng những hắn phát hiện điều này, mà đám người Dương Kiền đồng dạng cũng nghĩ như vậy.
- Các người đều bu bên cạnh ta làm gì?
Triệu Phong thình lình nói.
Mấy người còn lại cười cười xấu hổ, dãn ra khoảng cách với Triệu Phong.
Từ đó về sau Triệu Phong liền giảm bớt số lần ra tay, trừ phi là đạt tới cấp bậc thiên địa linh vật hắn mới động thủ.
Hắn cũng biết được, không thể độc chiếm quá nhiều thiên địa linh vật, nếu không sẽ khiến cho người khác nảy sinh tham niệm không đáng có.
Thiên địa trân tài trong hang dơi, số lượng vốn dĩ có rất nhiều, nhưng cấp bậc linh vật thì chỉ một phần mười mà thôi. Một khi đạt tới cấp bậc thiên địa linh vật, cũng đều ẩn chứa tinh hoa nguyên khí thiên địa rất mạnh, có thể nói là nhận được ân sủng của thiên địa.
Triệu Phong đơn giản tính toán, chính mình đã đoạt được cỡ chừng mười loại thiên địa linh vật khác nhau, trong đó đám Linh quả như Xích Huyết Quả cùng Hàn Âm Quả có tác dụng cao nhất. Một vài loại thiên tài địa bảo khác, cũng chỉ có thể dùng luyện đan, trực tiếp sử dụng thì hiệu quả không tốt lắm.
Ước chừng nửa ngày sau, đám trân tài linh vật trong sào huyệt Hắc Huyết biên bức gần như bị cướp đoạt sạch sẽ.
Lập tức có mấy người trực tiếp sử dụng thiên địa linh vật, bổ sung nguyên khí tiêu hao trong cơ thể, lại tiến thêm một bước củng cố gia tăng tu vi.
Ví dụ như Bắc Mặc, hắn trực tiếp sử dụng luôn Hàn Âm Quả. Loại thuộc tính của Hàn Âm Quả đối với Bắc Minh Thiên Thủy của hắn có tác dụng bổ trợ rất mạnh.
Triệu Phong căn bản không quan tâm quá nhiều. Công pháp hắn tu luyện, cả hai loại Linh quả đều có thể dùng, cũng không nảy sinh xung đột đối với chân lực trong cơ thể.
Nhưng mà hắn chỉ vừa mới đột phá không lâu, căn cơ còn chưa ổn định, không cần tiếp tục sử dụng thiên địa trân tài để gia tăng tu vi quá sớm.
Lâm Phàm thì ăn một quả Hàn Âm Quả, ngồi tại chỗ khoanh chân tu luyện.
Hai canh giờ sau, Dương Kiền là người đầu tiên xuất phát. Hắn muốn tranh thủ hạng đầu tiên của cửa thứ hai, nhằm thu hoạch càng nhiền hơn điểm thưởng thí luyện.
Những người còn lại cũng lần lượt rời đi.
Triệu Phong và Lâm Phàm, vẫn cùng nhau hành động.
Lâm Phàm sau khi ăn Hàn Âm Quả, tu vi dần dần đạt tới Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cực hạn, thực lực trong cơ thể phát ra một tia hàn lực nhàn nhạt, tùy ý phát ra một đao, hàn khí lãnh liệt, uy lực tăng mạnh.
Những người còn lại như bọn người Tuyền Thần, Nhiễm Tiểu Uyển, Liễu Nguyệt Nhi cũng đều có tiến bộ nhất định.
Quá trình thí luyện, mạo hiểm liên tục, chính là quá trình áp bức tiềm lực, sau đó lại sử dụng thiên địa linh tài, gia tăng thêm cơ hội phát triển.
- Triệu sư đệ, vì sao ngươi không tranh đoạt vị trí hạng nhất?
Lâm Phàm đột nhiên hỏi.
Lúc bắt đầu cửa thứ hai, đã từng nói rõ, thời gian xông quan càng ngắn, điểm thí luyện đạt được sẽ càng cao hơn.
- Ta không định tranh đoạt cái này!
Triệu Phong lắc đầu.
- Vậy Triệu sư đệ ngươi…
- Thời điểm thí luyện bắt đầu, quy tắc có nói tới: Thứ tự xông quan cùng với biểu hiện trên đường xông quan, cũng đều ảnh hưởng đến thành tích thí luyện!
Triệu Phong khẽ cười, nói.
- Thứ tự xông quan cùng với biểu hiện trên đường xông quan… biểu hiện trên đường…
Ánh mắt Lâm Phàm sáng ngời, rốt cuộc cũng hiểu được điểm mấu chốt.