Phương diện linh hồn.
Linh hồn ý thức của Triệu Vũ Phi, một mảnh sâm lãnh, rung rung bất an, bị áp chế trực tiếp, trên khuôn mặt đẹp nổi lên một vòng đỏ ửng.
Đây còn là, nàng có tiểu thế giới hậu thuẫn.
Cỗ lực lượng ý chí đồng lực của Triệu Phong vô cùng đáng sợ, xuyên thủng vật chất cùng linh hồn, đủ để áp chế Vương Giả Hư Thần Cảnh bình thường.
- Xiềng xích linh hồn.
Một tia xích điện màu tím sẫm trong suốt, dưới sự chủ đạo của "Ý chí đồng lực", đem Triệu Vũ Phi trói lại.
Xiềng xích linh hồn này, còn gọi là giam cầm linh hồn.
Tại phương diện bản chất, nó là trói buộc linh hồn mục tiêu.
Khi linh hồn đều bị trói buộc, giam cầm, chiến lực có cường thịnh hơn nữa, cũng chỉ là mây bay.
- Thân thể của ta...
Triệu Vũ Phi một hồi giãy dụa, toàn thân tách ra một tầng Tử Tinh chói lọi, uy năng mênh mông cuồn cuộn.
Da thịt toàn thân của nàng, tinh quang rạng rỡ, giống như nữ thần băng tinh ngọc thế.
Nhưng mà…
Phương diện vật chất lực lượng có cường thịnh hơn nữa, đối với phương diện linh hồn, cũng không ảnh hưởng nhiều lắm.
"Ý chí đồng lực" của Triệu Phong xuyên qua vật chất tinh thần, đem lực lượng linh hồn đồng thuật, ngưng luyện đến mức tận cùng, còn dẫn động sức mạnh to lớn tiếp cận Vương Giả.
- Mê cung vô tận.
Con mắt trái của Triệu Phong, một vùng màu tím tĩnh mịch như huyễn, mông lung giống như sương mù.
- Vũ Phi, đừng nhìn vào mắt hắn.
Tàn linh Tử Thánh nhắc nhở.
Nhắc nhở của nàng, đã không còn kịp nữa rồi.
Vù…
Cảnh tượng trước người Triệu Vũ Phi, bỗng nhiên biến đổi, xuất hiện ở trong một tòa mê cung sương mù lượn lờ.
Tòa mê cung này, nhìn cảm giác cũng không lớn.
Nhưng mà, mặc kệ nàng đi như thế nào, đều vĩnh viễn không có điểm dừng.
Một tầng, hai tầng, ba tầng... Mê cung này, như kéo dài vô tận.
- Mê cung vô tận, là bản tăng cường đơn thể của 'Mê Cung Huyễn Thành’, khiến cho ý thức sinh linh, lâm vào trong mê cung vô tận này.
Khóe miệng Triệu Phong, nở nụ cười.
Mắt thần linh sau lần dị biến này, đồng thuật hệ linh hồn của hắn, có loại cảm giác hô phong hoán vũ.
Không gian con mắt trái.
Tử Sắc Hồn Hải này, đường kính ngàn trượng, đại biểu cho Hồn Hải đồng lực khổng lồ.
Hóa ra hồ nước màu xanh da trời, chỉ chiếm một phần mười phạm vi của nó.
Đồng lực tâm hồn của Triệu Phong, so với trước kia, có đề thăng tăng vọt.
- Vũ Phi, ngươi phải tỉnh táo lại, bằng ý chí của mình, đột phá ảo cảnh này.
Tàn linh Tử Thánh nói.
Một cỗ ý chí tàn linh, thông qua tiểu thế giới, dung nhập vào tâm linh Triệu Vũ Phi.
Triệu Vũ Phi cảm giác giác quan tinh thần của mình, tăng lên trên phạm vi lớn, "Mê cung vô tận" trước mắt, đột nhiên trở thành nhạt nhòa, hiện lên hư ảnh hóa hơi mờ.
- Không hổ là tàn linh Tử Thánh.
Trong lòng Triệu Phong thầm tán thưởng.
Răng rắc…
Mê cung vô tận, rất nhanh vỡ vụn ở trước người Triệu Vũ Phi.
Nhưng mà.
Còn không đợi nàng hoảng hốt.
- Tinh Thần Thứ.
Trong mắt trái của Triệu Phong, bắn ra một cây gai nhọn tinh thần cực lớn màu tím nhạt lạnh như băng, đâm thẳng về phía Triệu Vũ Phi.
Tinh Thần Thứ, là công kích linh hồn đơn giản nhất, nguyên thủy nhất.
Dưới ý chí đồng lực, "Tinh Thần Thứ" xuyên thấu vật chất tinh thần, truyền đến âm thanh rít gào bén nhọn, công kích chưa đến, đã có thanh âm nổ vang, đủ để tàn hồn bình thường tán loạn.
Phốc phốc
Triệu Vũ Phi, thậm chí ngay cả tàn linh Tử Thánh, cũng đều bị đánh trở tay không kịp.
Loại cảm giác đau đớn này, từ sâu trong linh hồn truyền đến.
Lúc này uy năng của "Tinh Thần Thứ", so với lúc ở trong Bán Thần Di Viên đối phó Đồ Cửu Sâm, còn mạnh gần gấp mười lần.
Đôi mi thanh tú của Triệu Vũ Phi nhíu chặt, vẻ mặt đau đớn, kêu rên một tiếng.
Loại đau đớn này, bao phủ thân tâm của nàng, linh hồn đã bị thương thế nhất định.
Đây còn là có tàn linh Tử Thánh, làm hậu thuẫn cho nàng.
- Ma Đồng xâm lấn.
Trong hư không, "Tử Huyễn Chi Mâu" hư vô này, dùng hình thái ý chí đồng lực, nhảy vào trong tâm hồn của Triệu Vũ Phi.
Tâm hồn Triệu Vũ Phi đau đớn, nhưng không hoảng hốt, thân thể bỗng nhiên cứng đờ.
Một cỗ đồng lực linh hồn cường hoành bá đạo, chấn trụ suy nghĩ ý thức của nàng, thậm chí thẩm thấu hệ thống thần kinh của nàng.
- Chuyện gì xảy ra...
Tư duy ý thức của Triệu Vũ Phi, bị ý chí đồng lực này áp chế, thân thể không bị khống chế.
Đồng thời.
Trong đầu của nàng, sinh ra đủ loại ảo giác y hệt ác mộng, tâm thần hỗn loạn.
- Ma Đồng xâm lấn? Đây giống như thủ đoạn Thiên Ma xâm lấn, nhưng lại dùng phương thức linh hồn đồng thuật thi triển.
Đoan Mộc Thanh hô nhỏ một tiếng.
Ma Đồng xâm lấn, thuộc về linh hồn đồng thuật cực cao, thậm chí là cấm thuật.
Thuật này, là Triệu Phong từ trong « Minh Đồng Bí Điển » lĩnh ngộ ra, đồng thời kết hợp Mắt thần linh của mình, tiến thêm một bước để hoàn thiện.
Dựa trên cơ sở Tinh Thần Thứ, tư duy ý thức của Triệu Vũ Phi đau đớn, có loại cảm giác hỗn loạn, lực khống chế giảm xuống.
Nhân sơ hở này.
Triệu Phong thi triển "Ma Đồng xâm lấn", nhất cử đã thành công.
Lúc này, tâm thần Triệu Vũ Phi hỗn loạn, cơ hồ ngay cả thân thể, đều bị Triệu Phong điều khiển ảnh hưởng.
Nếu như lại tiến thêm một bước.
Triệu Phong thậm chí có thể, trực tiếp điều khiển thân thể của nàng.
- Vũ Phi, cảnh giới tinh thần của muội, vẫn chưa đủ, cho dù có tàn linh Tử Thánh bù đắp đi nữa.
Triệu Phong khẽ nói.
Hắn đem "Ma Đồng xâm lấn" khống chế ở một phạm vi hợp lý, dùng đủ loại cảnh tượng, điều khiển ảnh hưởng tâm trí Triệu Vũ Phi.
Trong thời gian ngắn.
Triệu Vũ Phi lâm vào tình trạng "Thiên Nhân giao chiến", giống như bị tâm ma xâm lấn, tẩu hỏa nhập ma.
Triệu Phong thi triển "Ma Đồng xâm lấn", bản thân hắn, liền giống như "vực ngoại Thiên Ma" này, xâm nhập ở bên trong tư duy một số sinh linh, đem mục tiêu ma hóa, thậm chí đem tư duy hắn tẩy não, tiến thêm một bước để khống chế.
- Tạo nghệ Hồn đạo của Triệu Phong, không ngờ đã đạt tới loại cấp độ này rồi.
Đoan Mộc Thanh cùng tàn linh Tử Thánh, không khỏi sợ hãi thán phục.
Hai người cũng không ngăn cản Triệu Phong.
Ma Đồng xâm lấn, ở phạm vi hợp lý, đối với Triệu Vũ Phi mà nói, là một loại ma luyện mạch lạc cảnh giới linh hồn.
Sau nửa canh giờ…
Triệu Vũ Phi đổ mồ hôi đầm đìa, dùng ý chí kiên định, đem "tâm ma" trú trong cơ thể, "Trục xuất" ra khỏi cơ thể.
Hoàn thành một bước này, Triệu Vũ Phi cơ hồ là sức cùng lực kiệt, sắc mặt hơi có vẻ tái nhợt.
- Ba chiêu, đã xong. Lần luận bàn này, kết thúc ngang tay.
Triệu Phong cười nói.
Chiến đấu phương diện linh hồn, quá hung hiểm, không thích hợp luận bàn bình thường.
Nhưng nếu là luận bàn thông thường, Triệu Phong lại sẽ bị Triệu Vũ Phi hành ngược.
- Huyết mạch đồng tử của Triệu Phong ca, không hổ là có khả năng chính là Mâu Thần thứ chín.
Triệu Vũ Phi lòng còn sợ hãi.
Về việc Triệu Phong có được khả năng Mâu Thần, từ lúc ở Tử Thánh di tích, đã không phải là bí mật lớn.
Đoan Mộc Thanh đối với điều này, cũng bán tín bán nghi, nhưng thấy đến khắc kia, chiến lực khủng bố của Triệu Phong, trong lúc vô hình, đã gia tăng độ tin cậy.
Nếu như huyết mạch đồng tử của Triệu Phong, thật sự là mắt thần, tư chất của hắn, chỉ sợ có thể nằm trong 10 hạng đầu trên Vạn Tộc Bảng
Thông qua trận chiến này.
Huyết mạch Linh tộc của Triệu Vũ Phi, chỗ thiếu sót duy nhất cũng đã lộ rõ.
- Loại huyết mạch Linh tộc này, các phương diện gần như hoàn mỹ. Nếu bắt buộc phải nói khuyết điểm, chính là phương diện linh hồn, tương đối không có tính 'Nổi bật’. Nhưng vẫn hơn xa thiên tài bình thường.
Tàn linh Tử Thánh cảm khái nói.
Trên thực tế, thiên phú linh hồn của Triệu Vũ Phi cũng không kém, chỉ là so với thể chất linh hóa của nàng, tu vị chân nguyên kia tăng lên mãnh liệt, tức thì lộ ra chậm chạp.
- Vừa rồi, thiên phú của Triệu Phong, khuynh hướng hệ Linh Hồn. Nếu hai người kết thành vợ chồng, chắc chắn là tổ hợp vô địch quét ngang trời đất.
Đoan Mộc Thanh truyền âm trao đổi.
Huyết mạch hai người Triệu Phong cùng Triệu Vũ Phi, có đủ sở trưởng, mà lại dễ dàng bổ sung.
- Đúng vậy, nếu như Triệu Phong có thể cùng Vũ Phi kết hợp, như vậy tương lai, muốn khôi phục Đoan Mộc Gia, không gì có thể ngăn cản được.
Tàn linh Tử Thánh gật đầu tán thành.
Trong không gian Đại Đế.
Mấy người Triệu Phong, cũng không ly khai.
- Phong ca, ta còn có một việc, muốn nói với huynh.
Triệu Vũ Phi ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên, trịnh trọng nói.
Triệu Phong ngạc nhiên, nhẹ gật đầu.
- Ta kế thừa y bát cùng ý chí của sư tôn Tử Thánh, đáp ứng hoàn thành tâm nguyện của nàng —— trọng chỉnh Đoan Mộc Gia.
Triệu Vũ Phi thở dài một hơi.
Trọng chỉnh Đoan Mộc Gia.
Triệu Phong nghe vậy, trong lòng hơi chấn động.
Đoan Mộc Gia, đây không phải là gia tộc mà Đoan Mộc Thanh cùng Tử Dạ Thánh Chủ, ngày xưa từng ở sao?
- Cho nên, không lâu nữa, ta sẽ theo Đoan Mộc sư huynh, tiến về 'Đại lục vực’xa xôi.
Triệu Vũ Phi giải thích.
Đoan Mộc Gia? Đại lục vực?
Triệu Phong có chút ngơ ngác, không nghĩ tới, sự tình chuyển biến, lại nhanh như vậy.
Cái gọi là đại lục vực, chính là khu vực cấp cao hơn "Đảo vực".
Như đại lục Thanh Hoa của Triệu Phong trước kia, chỉ là một Đảo vực rất xuống dốc.
Thái Cổ Man Hoang sau khi vỡ vụn, từng hạt bụi, hình thành một phương Giới vực, đó chính là những Đảo vực kia.
Nhưng mà, ngoại trừ hạt bụi, còn có một số khối đại vật chất, hóa thành"Đại lục" cao cấp hơn.
Đây mới thực sự là đại lục.
Đối với những truyền thuyết này, Triệu Phong từ lần đầu tiên tiến vào Tử Thánh di tích, đã từ trong miệng những thiên tài vực ngoại kia biết được.
- Triệu Vũ Phi kế thừa 'Tử Thánh di tích’, tinh luyện tiểu thế giới, đạt được truyền thừa Tử Thánh, quả thật đại kỳ ngộ kinh thiên. Nhưng mà, nàng tương ứng, cũng phải có nghĩa vụ.
Trong nội tâm Triệu Phong chợt hiểu ra.
Có đạt được, thì phải có trả giá.
Đây là sứ mạng mà Triệu Vũ Phi, sắp sửa gánh vác.
Đồng thời, Triệu Phong không khỏi trầm tư, mình đạt được "Mâu Thần", có thể cũng ký thác chút tâm nguyện của chủ nhân không?
- Đây đều là do ta tự nguyện.
Đôi mắt Triệu Vũ Phi thanh tịnh mà kiên định.
- Với huyết mạch Linh tộc của Vũ Phi, chỉ có ở trên võ đài đại lục vực càng lớn, mới có thể khai thác được tiềm năng chân chính của nàng. Chúng ta, phải đem nàng bồi dưỡng thành cường giả của thiên địa.
Trong mắt Đoan Mộc Thanh, hiện lên một cỗ ý chí chiến đấu hiếm thấy.
- Đại lục vực, đây đến cùng là địa phương như thế nào?
Trong nội tâm Triệu Phong, có một tia hiếu kỳ.
Đoan Mộc Thanh, cùng với Đoan Mộc Tử Dạ, ngày xưa đều xuất từ đại lục vực này.
- Tại đại lục, có thế lực sánh vai Tông phái Tứ Tinh. Thậm chí ngay cả 'Thương Hải’ chỗ chúng ta cùng với 'Nam Lâm Hải’phụ cận, trên lý thuyết, đều là phạm vi lãnh thổ của 'Vương triều’ này.
Đoan Mộc Thanh cười một tiếng.
Cái gì?
Triệu Phong nghe vậy, cũng cảm thấy kinh hãi nghẹn ngào, khó có thể tin.
Đây chẳng phải là nói.
Chân Vũ thánh địa, Phù Mộng thánh địa, Vạn Sâm thánh địa bao gồm nhiều vùng biển, quản hạt vô số đảo vực, đều là biên giới thế lực "Vương triều"?
Lời này, quả thực là lời nói dối kinh thế.
- Ở 'Vương triều’ đó, thời kì đỉnh phong nhất, hoàn toàn có thể hiệu lệnh được phiến hải vực hư không này. Nhưng hiện nay…
Đoan Mộc Thanh khẽ thở dài một cái, không nói nữa.
Vương triều, đại lục.
Triệu Phong suy nghĩ xoay nhanh, đột nhiên nhớ tới, truyền thuyết có liên quan tới "Vương triều".
Ở Thanh Hoa vực ngày xưa, vương triều luôn là cấm kị.
Vương triều đã từng huy hoàng một thời, ở trong vòng một đêm, bị hủy diệt.
Cho nên.
Ở trên Thanh Hoa đại lục, có tiểu quốc, cường quốc, đại quốc, nhưng duy chỉ không có vương triều.
Bây giờ nghĩ lại.
Hắn mơ hồ minh bạch, vì cái gì, thành lập vương triều, sẽ là một cấm kị.
Mất nửa ngày mới biết.
Kể cả Thanh Hoa vực, Quần đảo vực Thiên Lô, thậm chí Thương Hải to lớn, ba đại Linh vực, đều từng là phạm vi thế lực của vương triều.
Chỉ là, hôm nay lực ảnh hưởng của vương triều, đã không bằng ngày xưa nữa.
Dù vậy, cũng có thể thấy thế lực khủng bố của vương triều.
- Triệu Phong, tình nghĩa giữa ngươi cùng Vũ Phi, ta và cô cô đều nhìn thấy ở trong mắt.
Đoan Mộc Thanh vẻ mặt trịnh trọng, nhìn về phía Triệu Phong.
- Sư tôn có ý là...
Triệu Phong suy đoán.
- Ngươi có nguyện ý, đồng hành với chúng ta, cùng Vũ Phi, tiến về đại lục vực hay không.