Triệu Phong và Mạc Đông Dao, nhìn thấy một tia thần văn tử huyết, từ một góc vách tường Tà Thiên Tháp, giao hội với bồ đoàn màu đen ở trung tâm tầng đỉnh.
Lúc này, Nam Cung Thánh đã an vị trên bồ đoàn màu đen.
Thình thịch thình thịch…
Trong cơ thể hắn, dường như có một luồng lực lượng vô hình, trở thành một quả tim, dẫn động một tia thần văn tử huyết giao hội.
Cùng lúc đó.
Một luồng Tà Thần Lực cấm kỵ đáng sợ, lấy Tà Thiên Tháp làm trung tâm, quét qua toàn bộ Tà Dương Phủ.
Trong Tà Thiên Tháp.
Đám người Hiên Viên Văn và Triệu Vũ Phi đang cảm ngộ, chợt lâm vào một trận áp bách khiến bản thân hít thở không thông, chân nguyên huyết khí trong cơ thể, thậm chí cả một phương hư không, phảng phất như bị cô đọng lại.
- Đã xảy ra chuyện gì, lực lượng Thần Vị lưu lại trong Tà Thiên Tháp, đang dần tụ tập về tầng đỉnh…
Hiên Viên Văn chấn động.
Hai ngày nay, hắn đều tĩnh tâm cảm ngộ khí tức lực lượng Thần Vị lưu lại trong Tà Thiên Tháp.
Hiên Viên Văn phát hiện, lực lượng Thần Vị lưu lại, không thuộc về bất kỳ một cá nhân nào, mà ẩn chứa trong Tà Thiên Tháp khổng lồ.
Bởi vì lực lượng Thần Vị tàn thừa này, thuộc loại lực lượng vô chủ, trải qua vô số năm tháng, đã trở nên mỏng manh tới cực điểm.
Thế nhưng.
Cho dù lực lượng Thần Vị lưu lại rất mỏng manh, nhưng cấp bậc vẫn vượt xa những tồn tại như Vương Giả, Đại Đế.
Cho dù là Thánh Chủ hàng lâm, cũng không nhất định có thể áp chế được.
Phía sau Tà Thiên Tháp.
Những đội ngũ thế lực như Thiên Huyền Cung, Hoàng tộc, Cửu U Cung, Thiên Kiếm Các, Đoan Mộc gia, đều tập trung trước tòa lâu vũ kim loại ám ngân hoàn toàn phong bế.
Tòa lâu vũ kim loại phong bế này, chính là Thần Trận Lâu, chính là đầu mối then chốt của toàn bộ Thần Chi Cấm Trận trong Tà Dương Phủ.
Trước Thần Trận Lâu.
Tân Vô Ngân và Gia Cát sư huynh đứng ở trước cùng, bên cạnh còn có mấy vị đại sự trận pháp.
Giữa trung tâm của mấy người này, có một trận pháp ngũ sắc rực rỡ.
Ô...ô...ô...n...g!
Đám Vương Giả còn lại, xếp thành một đội ngũ thật dài, đều tự đem chân nguyên trên tay, dung nhập vào bờ vai Vương Giả đứng trước.
Một luồng chân nguyên mênh mông, cuối cùng được chuyển tới mấy người Tân Vô Ngân ở trung tâm trận pháp ngũ sắc.
Tân Vô Ngân và Gia Cát sư huynh, đứng trước trận pháp ngũ sắc, dùng thủ pháp ấn quyết kỳ diệu, dẫn dắt lực lượng vào trận pháp ngũ sắc.
Trong trận pháp ngũ sắc, phóng ra một đạo ấn ký vặn vẹo, dung nhập vào trước Thần Trận Lâu.
Ô...ô...ô...n...g!
Bề mặt Thần Trận Lâu, kích khởi quang văn Thần trận kinh người, khí tức khủng bố, khiến mọi người tại đây đều cảm thấy hít thở không thông.
Thế nhưng, bề mặt tòa lâu vũ kim loại kia, lại mơ hồ xuất hiện một “khung cửa” màu trắng.
- Không tệ, chỉ còn thiếu một chút nữa.
Triệu Vũ Phi thở ra một hơi dài.
- Thật không ngờ, Tân huynh cũng tinh thông bí pháp Thiên Cơ, mà tạo nghệ như vậy…
Trên mặt Gia Cát sư huynh lộ ra một tia dị sắc.
- Ta quả thật biết bí pháp Thiên Cơ, nhưng chỉ là một nhánh, còn xa mới toàn diện bằng Gia Cát sư huynh.
Tân Vô Ngân khiêm tốn nói.
Nếu như bằng sức một người như hắn, cho dù có pháp môn, cũng khó có thể chạm đến phương pháp mở ra Thần Trận Lâu.
Còn may là Gia Cát sư huynh này cũng là kỳ tài hiếm thấy, học thức uyên bác, ở phương diện tạo nghệ “bí pháp Thiên Cơ”, lại càng toàn diện hơn.
Kêu gọi lực lượng của phần đông Vương Giả, mọi người cuối cùng đã tìm được một cửa đột phá.
- Ồ?
Tân Vô Ngân đột nhiên nhíu mày, thần quang trong mắt lóe lên, nhìn về hướng “Tà Thiên Tháp” ở phía đối diện.
Bỗng nhiên.
Trong Tà Thiên Tháp, một luồng lực lượng Thần Vị cấm kỵ đáng sợ chấn động, quét khắp bốn phương tám hướng, bao phủ lấy toàn bộ Tà Dương Phủ.
- Luồng lực lượng này…
Phần đông Vương Giả ở đây, đều biến sắc, phảng phất đặt bản thân trong sóng lớn, thân hình có chút lung lay không ổn định.
Luồng khí tức cấm kỵ này, trong khoảnh khắc vọt tới, khiến các loại lực lượng trong cơ thể ọi người, trực tiếp đọng lại.
Phần đông Vương Giả trước Thần Trận Lâu, giống như cương thi, đều đứng bất động tại chỗ.
Chỉ có một vài người như Tân Vô Ngân và Gia Cát sư huynh, là có thể miễn cưỡng nhìn thấy rõ cục diện lúc này.
- Trong Tà Thiên Tháp, luồng lực lượng Thần Vị tàn thừa mỏng manh, dường như đã bị một lời kêu gọi nào đó, khiến cho thức tỉnh, bắt đầu hội tụ…
Ánh mắt Tân Vô Ngân không ngừng lóe lên.
Hắn là người đầu tiên thăm dò Tà Thiên Tháp, hiển nhiên có hiểu biết nhất định đối với cục diện trong đó.
Tân Vô Ngân cũng từng phát hiện ra, lực lượng Thần Vị tàn thừa vô chủ trong Tà Thiên Tháp.
Thế nhưng, cho dù biết đó là lực lượng Thần Vị, nhưng không có kỳ ngộ và cơ hội, thì căn bản không thể thu hoạch được. Thậm chí ngay cả chạm đến cũng không dám, bằng không rất có khả năng sẽ lâm vào tình cảnh vạn kiếp bất phục.
Trừ phi, một người nào đó có hệ thống lực lượng, tương đồng với Cổ Thần Tà Dương, như vậy mới có được một tia hi vọng.
Hệ thống tu luyện của Tân Vô Ngân, cùng lực lượng này không có chút tương đồng nào, căn bản không có khả năng thừa kế luồng lực lượng này, thậm chí còn xung khắc lẫn nhau.
Ngoài ra.
Tân Vô Ngân từng mơ hồ cảm giác được một luồng khí tức tinh thần, có thể gián tiếp ảnh hưởng tới lực lượng Thần Vị tàn thừa trong Tà Thiên Tháp.
Cho nên, hắn từ bỏ việc xâm nhập thăm dò Tà Thiên Tháp, cũng không muốn mạo hiểm.
Bên ngoài Tà Dương Phủ.
Phành phành phành…
Long thân khổng lồ của Diệt Thế Hắc Giao Long, đang mãnh lực va chạm vào Thần Chi Cấm Trận.
Kẽ hở trên Thần Chi Cấm Trận càng ngày càng nhiều, thỉnh thoảng xuất hiện một khe nứt, lực đạo của tia tử huyết quang phản phệ, cũng không bằng lúc trước.
- Ồ! Một tia lực lượng Thần Vi mỏng manh chấn động…
Diệt Thế Hắc Giao Long, đột nhiên ngừng lại.
Trên mặt nó lộ ra một tia kiêng kỵ và kinh ngạc.
Phù…
Luồng lực lượng Tà Thần cấm kỵ đáng sợ kia chấn động, thậm chí tràn ra ngoài Tà Dương Phủ.
Diệt Thế Hắc Giao Long vẫn vững chãi bất động, trong mắt tối đen thâm thúy, lộ ra một tia ngưng trọng.
Tia lực lượng Thần Vị chấn động này, thập phần mỏng manh, nó tại thời kỳ đỉnh phong, căn bản không để vào mắt.
Thế nhưng.
Diệt Thế Hắc Giao Long không biết đã bị phong ấn bao nhiêu vạn năm, trạng thái lực lượng đã vô cùng suy yếu. Hơn nữa còn chịu sự hạn chế của “Cấm Nguyên thần liên”, rất nhiều loại thần thông bí pháp, đều không thể thi triển.
Tình huống trên đỉnh Tà Thiên Tháp, Diệt Thế Hắc Giao Long cũng không thể xem xét.
“Diệt Thế ấn ký” trên người Triệu Phong và Nam Cung Thánh, sớm đã bị hóa giải. Mà Diệt Thế ấn ký trong cơ thể Mạc Đông Dao, không biết từ lúc nào, cũng đã bị Tiểu Kiếm Thánh sau khi dung hợp với Cổ Thần Khí xóa đi.
Bởi vậy.
Ngoại trừ ba người ra, không còn người nào khác trên tầng đỉnh của Tà Thiên Tháp, nên ngoại nhân không thể xem xét.
Trên đỉnh Tà Thiên Tháp.
Triệu Phong và Mạc Đông Dao, kinh hãi nhìn một màn trước mắt.
Nam Cung Thánh ngồi trên bồ đoàn màu đen, toàn bộ thần văn tử huyết trong Tà Thiên Tháp chớp động, đều giao hội trên người hắn.
Phù…
Ấn ký tử huyết giữa mi tâm Nam Cung Thánh, lóe lên rực rỡ chói mắt, giống như một trái tim thứ hai đang nhảy lên.
Không những thế.
Gương mặt, làn da của hắn, bắt đầu hiện ra những hoa văn tử huyết đỏ tươi yêu dị.
Ầm…
Trên mặt Nam Cung Thánh lộ ra một tia thống khổ, bản thân bị vây trong một không gian thần huy tử huyết chồng điệp, mà vách tường không gian kia, lại rực rỡ ngân tinh.
Nhưng giờ phút này.
Lĩnh Vực Không Gian nguyên bản, dưới sự dung nhập của những thần văn tử huyết này, bắt đầu nhanh chóng thực chất hóa.
- Tiểu Thế Giới… Tà Thần Tinh…
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, mơ hồ đã nhìn ra một vài manh mối.
Chỉ trong vài nhịp hô hấp ngắn ngủi, Không Gian Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh, đã thực chất hóa thành một cái “Tiểu Thế Giới” lấp lánh thần huy tử huyết.
Mà thần văn tử huyết trong Tà Thiên Tháp, cũng ào ào dũng mãnh tiến vào “Tà Thần Tinh” tại trung tâm Tiểu Thế Giới, trở thành nguồn suối lực lượng của Nam Cung Thánh.
- Hỏng rồi, ý chí của Nam Cung Thánh đã bị ảnh hưởng…
Triệu Phong lại cảm ứng được một luồng tinh thần tà dị dao động, đến từ phía bồ đoàn màu đen, cùng với thần văn tử huyết trong Tà Thiên Tháp, bắt dầu dung nhập vào nguồn suối lực lượng của Nam Cung Thánh.
Gương mặt của Nam Cung Thánh không ngừng vặn vẹo, hoa văn tử huyết trên da, càng thêm yêu diễm.
- Ngươi là ai?
Triệu Phong vận chuyển ý chí Đồng lực, vài trăm tia ấn ký Thần Kiếp trong Hồn Hải, chợt sáng lên.
Thế nhưng.
Ý chí Đồng lực của Triệu Phong, chỉ nhằm uy hiếp, cũng không khinh suất tiến công.
Nếu như, luồng lực lượng tinh thần này, trực tiếp chiếm cứ thân thể Nam Cung Thánh, Triệu Phong và Mạc Đông Dao có lẽ còn có thể ngăn cản.
Thế nhưng luồng lực lượng này, dường như đã có phòng bị, vẫn trốn ở trong bồ đoàn màu đen, chỉ chậm rãi cùng những thần văn tử huyết xung quanh, dung nhập vào trong cơ thể Nam Cung Thánh.
- Chậc chậc? Lực lượng Thần Kiếp? Khí tức Thái Cổ Thần Linh, quả thật khiến người ta cảm thấy ngoài dự liệu…
Trong cơ thể Nam Cung Thánh, vang lên một thanh âm khác.
Bản thân Nam Cung Thánh, lọt vào lực lượng Thần Vị ngoại lai đồng hóa, nguồn suối lực lượng và Lĩnh Vực Không Gian, đều bị đồng hóa thành công.
Giờ phút này, ngay cả ý chí tinh thần và nhân cách của hắn, đều đã bị đồng hóa.
- Tinh Thần Ý Niệm Thể!
Một thanh âm già nua, từ phía sau truyền đến.
Ô...ô...ô...n...g!
Một luồng Kiếm Ý bất hủ phá diệt thiên địa, từ Cổ Thần Khí trên tay Mạc Đông Dao truyền đến.
Đồng thời.
Phái sau Mạc Đông Dao, xuất hiện một đạo kiếm mang màu trắng lộng lẫy rực rỡ, mơ hồ có thể nhìn thấy dáng vẻ bình thản của “Tiểu Kiếm Thánh”.
- Tinh Thần Ý Niệm Thể?
Trong lòng Triệu Phong không khỏi phỏng đoán.
Tinh thần ý niệm, so với Bán Thần tàn niệm, khác nhau ở chỗ, hoàn chỉnh hơn, lại ẩn chứa lực lượng tinh thần nhất định, có thể hình thành hình thái linh thể, ảnh hưởng rất lớn đối với ngoại giới.
- Chậc chậc… Đúng vậy, ta chính là ý niệm thể mà Cổ Thần Tà Dương lưu lại.
Trong cơ thể Nam Cung Thánh, ẩn hiện một quang ảnh tử huyết bán trong suốt.
Quang ảnh tử huyết này, là hình thái tinh thần đặc thù, nó không phải là linh hồn hay ý chí, mà là một luồng ý niệm có thể ảnh hưởng ngoại giới.
- Còn may…
Triệu Phong thở nhẹ một hơi.
Nếu là ý chí Cổ Thần Tà Dương, vậy thì hỏng rồi. Ý chí Cổ Thần, chỉ cần một ý niệm là có thể quyết định sinh tử của mọi người, thậm chí có thể nắm trong tay toàn bộ Tà Dương Phủ, cũng tương tự “ý chí Bán Thần” trong Bán Thần Di Viên.
Nhưng hiển nhiên, trong Tà Dương Phủ, cũng không có ý chí Cổ Thần, chỉ là một di tích Thần phủ vô chủ.
Mà “ý niệm thể” đơn thuần, bản thân không có hồn phách, cho nên nó không thể tiến hành đoạt xá mục tiêu khác, nhưng lại có thể ảnh hưởng, tà hóa những lực lượng sinh linh bên ngoài.
- Nhân loại các ngươi, không ngờ có thể đem đến nhiều kinh hỉ như vậy. Lĩnh Vực và trung tâm nguồn suối của người này, không ngờ lại dung nhập với Thần lực kết tinh của chủ nhân Tà Dương… Chậc chậc, người này tiến vào Tà Thiên Tháp, lực lượng Thần Vị tàn thừa có thể tạo mới thân thể, ý niệm thể như ta, tại phương diện ý nghĩa, cũng xem như được tân sinh.
Quang ảnh tử huyết bán trong suốt, cười đắc ý, bắt đầu tách ra, dung nhập vào trong nguồn suối lực lượng trong cơ thể Nam Cung Thánh.
Triệu Phong nghe vậy, lập tức biến sắc, liền minh bạch được ý đồ của “Tà Thần ý niệm thể”.
Tà Thần ý niệm thể, mặc dù không thể đoạt xá, nhưng nó có thể đồng hóa Nam Cung Thánh, biến đổi tà hóa thành một người “nhân cách” khác.
Đến lúc đó, Nam Cung Thánh vẫn là Nam Cung Thánh, nhưng nhân cách của hắn, đã không còn là như trước nữa.
- Hừ! Chẳng qua chỉ là một cái ý niệm thể, ta sẽ không để Nam Cung Thánh bị biến thành một Cổ Thần Tà Dương khác đâu…
Triệu Phong cười lạnh một tiếng.
- Thần… Mâu… Ngưng… Thị!
Trong huyết mạch đồng tử của thiếu niên, chợt hình thành một lốc xoáy màu tím sâu không thấy đáy, giống như vực sâu không bờ bến.
Thoáng chốc.
Một luồng lực hút tinh thần cấm kỵ, nhằm vào linh hồn, bao phủ trên người Nam Cung Thánh.
- Khặc khặc… Linh hồn trừu thủ (*) trình độ này, còn chưa thể uy hiếp được ta.
(*) rút đi linh hồn.
“Tà Thần ý niệm thể” trong cơ thể Nam Cung Thánh, cười một tiếng quái dị.
Lực lượng tinh thần của nó, vô cùng cường đại, thậm chí vượt xa những Đại Đế hàng đầu, ít nhất cũng sánh ngang Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh.
- Ai nói ta muốn trừu thủ ngươi?
Ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, một hư ảnh linh hồn màu bạc, gần như thoát ly khỏi thân thể Nam Cung Thánh.
- Linh hồn Nam Cung Thánh?
Mạc Đông Dao hoảng hốt thất thanh, không thể tin nổi.
- Cái gì? Dừng tay cho ta!
Tà Thần ý niệm thể kinh hãi rít gào một tiếng, lực lượng tinh thần tà tính cường đại, bao trùm khắp toàn trường.
Nó dù sao cũng chỉ là một cái ý niệm thể, có thể ảnh hưởng tà hóa tư duy sinh linh ngoại giới, nhưng lại vô pháp cướp lấy một khối thân thể.
Một khi linh hồn của Nam Cung Thánh bị rút đi, nó cũng không khác gì chiếm một cái xác rỗng.
Nó dù sao cũng không thể tà hóa một cái thể xác không có linh hồn tư duy được.
- So với để Nam Cung Thánh bị tà hóa, biến đổi thành người khác. CÒn không bằng đem linh hồn của hắn giao cho ta… tạm thời bảo quản.
Thiếu niên tóc tím kia, ánh mắt giống như Tử Điện Thần Lôi, cường thế bá đạo, những lời cuối cùng, gần như phát ra từng từ.