Mặc dù nữ tử cao gầy không biết vì sao Huyền Ma Cổ Thần lại có phản ứng như thế, nhưng nàng vẫn đáp ứng. Với Vận Mệnh Chi Mâu của nàng, muốn đánh cắp một chút tin tức từ trên người một gã Cổ Thần không phải hậu duệ Bát Đại Thần Mâu, căn bản dễ như trở bàn tay!
Ông!
Hai mắt nữ tử cao gầy nhìn chằm chằm vào một chỗ u minh phương xa. Một cỗ lực lượng Áo nghĩa người ngoài không thể nào phát giác dung nhập vào trong thiên địa hư không, mệnh vận trường hà. Thời khắc nào đó, trong mắt nữ tử cao gầy đã xuất hiện rất nhiều hình ảnh hư ảnh thải vụ mông lung.
- Như thế nào lại nhìn không thấy rõ?
Nữ tử cao gầy thoáng sửng sốt, toàn lực thôi động Vận Mệnh Chi Mâu. Thế nhưng ngay một khắc sau đó, đám hình ảnh thải sắc trong ánh mắt nàng đột nhiên toát ra một cỗ Thần quang Hồng Hoang cửu viễn vô thượng. Đối diện với cỗ Thần quang này, nữ tử cao gầy chỉ cảm thấy bản thân mình nhỏ bé đến cực điểm, tâm hồn đột nhiên rung động một trận. Liền một khắc sau đó, một cỗ lực lượng phản phệ nhằm vào linh hồn cùng Vận Mệnh Chi Mâu bỗng nhiên hàng lâm lên người nàng. Đồng thời, toàn bộ hình ảnh xuất hiện trong Vận Mệnh Chi Mâu của nữ tử cao gầy đột nhiên hoàn toàn biến mất…
Phía bên kia…
- Hửm?
Triệu Phong đang đứng trên sân thi đấu, bỗng nhiên có cảm giác như trong thiên địa có một cặp mắt đang nhìn chằm chằm hắn, phảng phất như có thể nhìn thấy quá khứ tương lai của hắn. Với thủ đoạn của Triệu Phong, căn bản không thể nào ngăn cản đối phương nhìn trộm. Thế nhưng bên trong Không gian Thần Mâu, từ trong khỏa ngân cầu mộng huyễn đang bị phong ấn lực lượng kia lại đột nhiên toát ra một đạo Thần huy mộng huyễn chói mắt. Một khắc sau, loại cảm giác bị theo dõi kia liền đột nhiên biến mất.
- Vận Mệnh Chi Mâu!
Trong lòng Triệu Phong khẽ lẩm bẩm, trước đây hắn từng bị qua loại cảm giác này, cho nên có thể suy đoán ra được. Đồng thời hắn còn bắt được một tia liên hệ như có như không. Khóe mắt Triệu Phong, âm thầm liếc mắt về một nơi nào đó phía dưới.
- A!
Nữ tử cao gầy kia kêu khẽ một tiếng, sắc mặt lập tức biến thành trắng bệch, khẽ đưa tay lau đi một tia máu tươi vừa chảy ra trên khóe miệng.
- Đi!
Nàng khẽ thấp giọng nói, sau đó cấp tốc xoay người rời đi.
Sắc mặt Huyền Ma Cổ Thần lộ ra vẻ kinh nghi, cũng không nói tiếng nào, trực tiếp quay người rời đi. Đối với quyết định của nữ tử cao gầy, Huyền Ma Cổ Thần sớm đã tập thành thói quen lựa chọn hoàn toàn tin tưởng. Dù sao đối phương cũng có được Vận Mệnh Chi Mâu.
Sau khi hai người rời xa một khoảng cách.
- Chuyện gì vậy?
Huyền Ma Cổ Thần lập tức hỏi.
- Thất bại!
Sắc mặt nữ tử cao gầy có chút khó nhìn.
- Làm sao lại?
Huyền Ma Cổ Thần cực kỳ ngạc nhiên. Xem ra, đồng bạn của hắn quả thật cái gì cũng đều không thể nhìn thấy.
- Trên người hắn có lẽ có Thần khí hoặc đạo cụ đặc thù phòng ngừa nhìn trộm vận mệnh!
Nữ tử cao gầy trầm ngâm trong chốc lát, mới trả lời. Đây cũng là lần đầu tiên nàng gặp phải loại tình huống Vận Mệnh Chi Mâu của nàng không thể nhìn thấy gì, nhưng nàng ngay cả nguyên nhân cũng không biết rõ ràng lắm, cho nên chỉ có thể giải thích như vậy.
- Trên thế gian lại có loại bảo vật này sao?
Huyền Ma Cổ Thần bắt đầu suy nghĩ sâu xa, xem ra bí mật trên người kẻ này không ít.
- Bất quá, ta cũng có thể xác định, nhãn mâu của hắn đạt tới cấp bậc Chuẩn Thần Mâu!
Nữ tử cao gầy ngưng trọng nói.
- Làm sao có thể? Hắn còn trẻ tuổi như vậy, hơn nữa huyết mạch nhãn đồng cũng không phải là Bát Đại Thần Mâu, làm sao có thể đạt tới trình độ như vậy?
Huyền Ma Cổ Thần vô cùng ngạc nhiên. Đám người bọn chúng, tuy rằng huyết mạch nhãn đồng đều là do chế tạo mà có, nhưng khả năng vận dụng đối với huyết mạch nhãn đồng thậm chí còn có thể vượt qua những kẻ trời sinh có được huyết mạch nhãn đồng. Cho dù như vậy, trong những người bọn chúng cũng chỉ có cực ít người mà nhãn đồng có thể đạt tới loại cấp bậc đó. Về sau toàn bộ đều là thân phận đề thăng, cuối cùng không biết tung tích…
- Như vậy đúng lúc! Hắn cũng là một trong những mục tiêu lần này. Có lẽ bên trên sẽ có hứng thú đối với nhãn đồng của hắn!
Sắc mặt Huyền Ma Cổ Thần bỗng nhiên thay đổi, cười lạnh.
- Các thành viên cũng đã tương đối đủ rồi! Các ngươi phát động trước đi, ta cần nghỉ ngơi mấy ngày…
Sắc mặt nữ tử cao gầy ủ dột, trực tiếp rời khỏi.
o0o
Khu trò chơi Thần Mâu.
- Chúc mừng ngươi đã đạt được thắng lợi! Phần thưởng là năm mươi khối Phong Chi Áo Nghĩa Chi Tinh!
Trọng tài đem phần thưởng sớm đã chuẩn bị xong đưa cho Triệu Phong.
- Năm mươi khối?
Sắc mặt Triệu Phong chấn kinh. Hắn căn bản không nghĩ tới phần thưởng lại nhiều như vậy. Kỳ thật, chỉ cần có được một khối, hắn liền có thể dùng Thần Mâu tiến hành phục chế, đại lượng sản xuất. Bất quá giai đoạn hiện tại, hắn đã phong ấn lại lực lượng bản nguyên, phỏng chừng năng lực phục chế cũng gặp phải sự hạn chế cực lớn.
- Cũng may là đã làm vậy! Nếu không, vừa rồi có thể đã bị nhìn ra cái gì!
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ. Vận Mệnh Chi Mâu, không thể không đề phòng!
- Khốn kiếp! Ngươi… tên tiểu tử này!
Cặp mắt Vong Linh Cổ Thần âm trầm đáng sợ, gắt gao nhìn chằm chằm Triệu Phong. Hắn tiếp nhận một nhiệm vụ thần bí, đối phương cần xem trước một chút thực lực của hắn, nhưng lần thi đấu này, hắn lại bại bởi dưới tay một kẻ khác. Cứ như vậy, hắn có khả năng sẽ mất đi cái nhiệm vụ trọng yếu này.
Nhưng đúng lúc này, Vong Linh Cổ Thần cặp mày khẽ nhúc nhích, ý thức thăm dò vào trong Không gian Trữ vật, nhận được một cái tin tức. Rất nhanh hắn liền thở phào một hơi. Thực lực của hắn đã thông qua yêu cầu của đối phương.
- Tiểu tử, lần sau chúng ta lại so tài một phen!
Nói xong lời này, Vong Linh Cổ Thần trực tiếp rời khỏi.
Đám người bốn phía vẫn còn kinh ngạc nhìn chằm chằm Triệu Phong. Bọn chúng vốn dĩ đều cho rằng lần này Vong Linh Cổ Thần tất thắng không thể nghi ngờ, nhưng cuối cùng ngay cả Vong Linh Cổ Thần cũng thất bại.
Sau khi nhận lấy phần thưởng, Triệu Phong liền rời khỏi Khu trò chơi Thần Mâu.
- Triệu Phong, đừng mạnh mẽ đối kháng với Vong Linh Cổ Thần! Tuy rằng ngươi thi đấu thắng hắn, nhưng chiến đấu chân chính thì rất khó nói. Dù sao đối phương cũng am hiểu Tử Vong Áo Nghĩa, vẫn không nên chọc vào thì tốt hơn!
Hạ Hầu Vũ đề nghị.
- Ta cần một mớ tài nguyên tu luyện trân quý, dự định sẽ đi các địa phương khác trong hội nghị tìm kiếm một phen!
Triệu Phong gật đầu, chợt mở miệng nói.
- Vậy thì chúng ta tạm thời chia ra a!
Hạ Hầu Vũ tự nhiên nghe được ý tứ ẩn trong lời nói của Triệu Phong, chủ động nói.
Sau đó hai người tạm thời chia ra. Hạ Hầu Vũ dường như vẫn cảm thấy rất hứng thú đối với Khu trò chơi Thần Mâu, tiếp tục ở lại chỗ này.
Sưu!
Triệu Phong thì hóa thành một đạo kim quang, nhanh chóng di động bên trong hội nghị. Kỳ thật, vừa rồi khi thi đấu kết thúc, Triệu Phong đã nhận được truyền tin của người thần bí kia, đối phương trực tiếp nói rõ địa điểm gặp mặt. Cho nên Triệu Phong mới vội vàng rời khỏi như vậy. Thời điểm hắn nhận nhiệm vụ này đã ký kết khế ước quyển trục, không thể để lộ việc này ra ngoài, cho nên cũng chỉ có thể tìm một cái cớ để rời khỏi Hạ Hầu Vũ.
Rất nhanh hắn đã đi tới một tòa khách điếm sa hoa sơn lâm vờn quanh, cảnh sắc rất khác biệt. Tiến vào trong đó, Triệu Phong tìm tới một gian phòng bình thường, gõ cửa mấy cái.
- Mời vào!
Một đạo thanh âm trầm thấp chợt truyền ra, Triệu Phong đẩy cửa bước vào.
Bên trong gian phòng một mảnh hôn ám, chỉ có vài điểm tia sáng yếu ớt, thoạt nhìn giống như một cái kết giới đặc thù ngăn cách với bên ngoài. Nhưng mà cái này cũng không ảnh hưởng tới tầm mắt của Triệu Phong. Bên trong gian phòng đang có tổng cộng ba người: Một nàng thiếu phụ mỹ mạo quốc sắc thiên hương, một gã trung niên tóc ngắn lãnh đạm, còn có một gã thanh niên hắc y sắc mặt âm trầm, hai mắt đen như mực.
- Đây chính là người cuối cùng à?
Hắn vừa bước vào, nàng thiếu nữ mỹ mạo cùng gã trung niên tóc ngắn ngồi ở bên cạnh nàng đều liếc mắt nhìn về phía Triệu Phong.
- Thực lực hẳn là tạm được a!
Ánh mắt thiếu nữ mỹ mạo kia dừng lại trên người Triệu Phong trong chốc lát, phát hiện hắn không phải là Bát Đại Thần Mâu, liền uyển chuyển nói.
- Là… Triệu Phong của Tử Linh Vực a?
Gã trung niên tóc ngắn kia vừa liếc nhìn Triệu Phong, đã trực tiếp nói.
- Ừm!
Triệu Phong gật đầu. Gã trung niên tóc ngắn này chính là Lâm Thành Vũ mà lúc trước hắn từng gặp qua ở sân đấu. Hắn có thể nhận biết Triệu Phong, có khả năng bởi vì danh tiếng của Triệu Phong, hoặc có khả năng bởi vì nguyên nhân Hải công tử.
Sắc mặt thiếu nữ mỹ mạo kia vẫn bất động, hiển nhiên là không biết Triệu Phong. Nhưng nàng thấy Lâm Thành Vũ nhận biết Triệu Phong, liền xác định Triệu Phong cũng không phải là hạng người vô danh, cũng không nói gì nữa.
- Ta là Hắc Cực Cổ Thần, người tuyên bố nhiệm vụ!
Nam tử hai mắt đen như mực kia thản nhiên nói. Sau đó, hắn đơn giản giới thiệu mọi người lẫn nhau một phen.
- Nếu như đã tới, ta nghĩ mọi người hẳn là đều hy vọng có thể cùng ta đi thăm dò phiến di tích kia a!
- Vẫn là nói trước một chút tình hình rồi mới quyết định a!
Thiếu phụ mỹ mạo kia khẽ cười một tiếng, vào thẳng chủ đề. Lâm Thành Vũ cũng gật đầu một cái. Bọn họ cũng giống như Triệu Phong vậy, vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Hắc Cực Cổ Thần. Bọn họ tới nơi này chỉ là muốn đạt được càng nhiều tình báo hơn, mới ra quyết định.
- Vậy thì ta cũng nói thẳng! Ta hoài nghi nơi đó là một chỗ di tích của hậu duệ Bát Đại Thần Mâu Thời kỳ Thượng Cổ, thậm chí Thời kỳ Thái Cổ từng ở lại! Trước đây ta một mình thăm dò, mặc dù cũng gặp phải một chút nguy cơ, nhưng đều có thể ứng phó!
Hắc Cực Cổ Thần chậm rãi nói. Ba người còn lại ở đây khẽ nhíu mày, không nói gì.
- Đương nhiên, trong đó cũng có một vài nguy cơ vượt qua khả năng ứng đối của ta, nhưng đều bị ta tránh được. Nếu như bốn người chúng ta đồng hành, căn cứ khả năng của mọi người, mà lựa chọn thăm dò những địa phương độ nguy hiểm tương ứng. Chỉ cần chúng ta cẩn thận một chút, gặp phải phiền phức ứng phó không được liền nhanh chóng rút đi, cũng sẽ không có vấn đề lớn lao gì!
Sắc mặt Hắc Cực Cổ Thần trầm xuống, một lần nữa nói.
- Ngươi thuộc về thế lực nào? Vì sao không đem việc này báo cho thế lực của ngươi?
Lâm Thành Vũ bỗng nhiên mở miệng hỏi. Thế lực của Hắc Cực Cổ Thần khá là thần bí, bọn họ đều chưa ai nhìn thấy qua, bởi vậy cũng có chút ngạc nhiên.
- Thế lực hắc ám của Thần vực Man Hoang cũng không phải là số ít, về phần ta thuộc về thế lực nào, thì thứ lỗi ta không thể tiết lộ được! Còn nếu như ta đem chỗ di tích này báo cho thế lực sau lưng ta biết, thì chỗ tốt mà ta có thể nhận được, hẳn sẽ giảm đi rất nhiều so với chúng ta tự mình đi thăm dò a!
Hắc Cực Cổ Thần lộ ra một tia nụ cười tham lam.
- Đã như vậy, ngươi hoàn toàn có thể một mình chậm rãi thăm dò, thu được toàn bộ chỗ tốt! Vì sao lại mời chúng ta nhập bọn?
Trong mắt thiếu phụ mỹ mạo kia lóe lên tinh quang, hỏi.
- Không gian của phiến di tích kia càng ngày càng không ổn định, sợ rằng không bao lâu nữa sẽ bại lộ ra ngoài. Cho nên ta mới dự định mời chào các vị, tranh thủ trước khi phiến di tích kia bạo lộ ra, đào móc được lợi ích lớn nhất!
Hắc Cực Cổ Thần nhàn nhạt nói.
Mọi người hàn huyên hồi lâu, trong đó Triệu Phong cũng đưa ra mấy cái nghi vấn.
- Thế nào? Tiếp nhận hay là từ bỏ?
Cuối cùng, sắc mặt Hắc Cực Cổ Thần cười nhạt, nhìn về phía ba người trước mặt.
- Ta đi!
Lâm Thành Vũ là kẻ đầu tiên đáp ứng. Sau đó, thiếu phụ mỹ mạo kia cũng lựa chọn tiếp nhận. Mọi người đều cảm thấy vô cùng hứng thú đối với di tích hậu duệ Bát Đại Thần Mâu mà Hắc Cực Cổ Thần nói.
- Ta cũng không có vấn đề gì!
Triệu Phong thể hiện thái độ của mình. Căn cứ cuộc nói chuyện vừa rồi, thì vấn đề trong chuyện này quả thật không lớn, trình độ nguy hiểm cũng không cao lắm.
Sau đó, mọi người thống nhất thời gian xuất phát, cuối cùng đều ly khai. Sau khi mọi người rời đi, gian phòng này lại khôi phục vẻ sáng sủa, mùi hương thoang thoảng phiêu dật.
Một lúc sau, cách gian phòng mà đám người Triệu Phong vừa mới rời đi không xa, một cánh cửa trực tiếp mở ra. Sau đó, từ trong đó chợt đi ra một nàng thiếu nữ lục y hoạt bát vui vẻ. Da thịt nàng như bạch ngọc, ngũ quan tinh xảo mà linh động, xinh đẹp tuyệt trần. Một đôi bạch mâu như thiên thần sáng láng, thiên chân vô tà. Sự xuất hiện của nàng lập tức hấp dẫn rất nhiều nam tử phụ cận nơi đây nhìn chăm chú.
Nhưng ngay sau đó, ánh mắt bọn họ chợt mở to, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, thần sắc si mê. Hóa ra, bên trong căn phòng kia lại có thêm một nàng nữ tử bạch y chậm rãi đi ra. Nàng có một mái tóc đen như thác nước, khuôn mặt không linh lạc nhạn, tiếu mỹ khuynh thành. Một đôi bạch mâu u tĩnh thâm thúy phảng phất như có thể nhìn thấu vạn vật thế gian. Nàng an tĩnh điềm nhiên đứng thẳng ở đó, giống như Tiên tử cao quý trong tranh sơn thủy duy mỹ, khiến cho tâm thần người khác chấn động. So sánh với nàng, thiếu nữ lục y xinh đẹp trước đây liền có vẻ ảm đạm không ánh sáng.
- Cầm tỷ tỷ, ngươi nói tới nơi này đợi người, thế nhưng chúng ta vẫn chưa nhìn thấy bất luận kẻ nào, đã trực tiếp rời đi sao?
Nàng thiếu nữ trẻ tuổi hoạt bát đáng yêu kia nói.
- Đã gặp được! Sự tình cũng đã làm xong, cần phải trở về rồi!
Nữ tử bạch y kia điềm nhiên cười một tiếng.
- Vậy sao? Vận Mệnh Chi Mâu của Cầm tỷ càng ngày càng khiến người ta nhìn không thấu a!
Hai mắt thiếu nữ trẻ tuổi kia khẽ mở lớn, lộ ra thần sắc nghi hoặc, lập tức có chút hâm mộ nói. Sau đó, hai nàng nữ tử khuynh quốc tuyệt sắc này đã phiêu nhiên rời khỏi.