Kể cả hai vị Hư Thần cảnh là Hoàng Kim Khô Lâu và Vuông Giả Ma Đạo, cũng đều có người đề cử.
- Hành động trải đường lúc trước, chúng ta không thu được hiệu quả như dự liệu. Lần này dịch chuyển đội ngũ thứ nhất vào, người thủ lĩnh đó nhất định phải đứng vững chân trong không gian di tích.
Ánh mắt Thánh Nguyệt Tiên Cô lạnh nhạt đảo qua đám người.
Đứng vững chân?
Hai đại Vương Giả khác, không khỏi lâm vào trầm tư.
Cái gọi là đứng vững chân, không nhất định phải xét “chiến lực” trước tiên.
Muốn dẫn đầu một đội ngũ, giết vào di tích Tử Thánh, đồng thời đóng quân thành công, liên quan đến rất nhiều nhân tố, ví dụ như thực lực, mưu trí, năng lực trù tính,...
- Sư cô, nhiệm vụ này hãy giao cho ta!
Trong đám người, một thanh niên mập mạp lười biếng, bỗng nhiên mở miệng.
Thanh niên mập mạp này, tu vi đạt tới Đan Nguyên cảnh, khí tức so với Tôn Giả bình thường còn đáng sợ hơn.
Lữ Thiên Nhất.
Không ít cường giả của ba Tông đều chú ý đến Lữ Thiên Nhất, trong mắt lộ ra một tia khác thường, đều sinh lòng kiêng kỵ.
Lữ Thiên Nhất mặc đủ chỉ mới tấn thăng Tôn Giả, thế nhưng sư thừa của hắn lại là Vương Giả Hư Thần cảnh, hệ thống truyền thừa mà hắn tham tu, còn hơn cả Tôn Giả.
Nghe nói, lúc Lữ Thiên Nhất còn là Nửa bước Đan Nguyên cảnh, hắn đã từng miễn cưỡng chống lại Tôn Giả.
Mà gần đây, hắn vừa đột phá Đan Nguyên cảnh, đã liên tục đánh bại mấy vị Tôn Giả lão thành.
Đối với chiến lực của Lữ Thiên Nhất, mọi người đều chưa từng hoài nghi, huống chi, đối phương xuất thân là môn hạ của Vương Giả, có lẽ còn có át chủ bài cường đại nào đó.
- Thiên Nhất?
Ánh mắt Thánh Nguyệt Tiên Cô rơi xuống trên người Lữ Thiên Nhất, mỉm cười lắc đầu
Nói:
- Thực lực của ngươi, sư cô không nghi ngờ, nhưng thân là người đầu tiên tiến vào di tích Tử Thánh, nhất định phái là người có thể đứng vững chân tại đó, ngươi không phải là lựa chọn tốt nhất.
Không phải hoài nghi, Thánh Nguyệt Tiên Cô không chấp nhận “Lữ Thiên Nhất”.
Lữ Thiên Nhất không cam lòng, nhưng cũng vô lực thay đổi suy nghĩ của Vương Giả Hư Thần cảnh.
- Xem ra Thánh Nguyệt Tiên Cô này đã có người lựa chọn rồi.
Hoàng Kim Khô Lâu và Vương Giả Ma Đạo liếc nhìn nhau.
Quả nhiên.
Ánh mắt Thánh Nguyệt Tiên Cô chợt rơi vào trong đám người, đó là một nữ tử cung trang Nhược Thủy lam thường, dáng vẻ dịu dàng
- Thủy Vận Trưởng lão.
Nữ tử lam thường kia, đoan trang dịu dàng thanh mỹ xuất trần, nước da toàn thân trắng noãn ôn nhuận như da trẻ con, không chút tỳ vết, phảng phất không phải thuộc nhân gian.
Thoáng chốc.
Phần đông ánh mắt đều dừng lại trên thân nữ tử lam thường người này chính là “Thủy Vận Trưởng lão”.
Một vài nam nhân, trong mắt khó có thể che dấu được một tia kinh diễm.
Phóng mắt khắp toàn trường Thủy Vận Trưởng lão này, quả thật là mỹ nữ khí chất tuyệt đỉnh.
- Là nàng?
Hai vị Vương Giả Hư Thần cảnh khác, chợt nhíu mày, nhưng sau một hồi suy nghĩ, lại bình thường như cũ.
- Thủy Vận Trưởng lão chính là Y sư danh chán một phương tại Quần Đảo vực Thiên Lô, rất am hiểu việc chữa trị hậu cần.
- Nghe nói, Thủy Vận Trưởng lạo dẫn đầu một đội ngũ, nhiều lần chấp hành những nhiệm vụ nguy hiểm, đều trở về với số lượng thương vong rất ít, phá vỡ kỷ lục mấy vạn năm qua.
Mọi người đồng loạt xôn xao.
Mới đầu, cũng có một bộ phận người hoài nghi.
Dù sao thì “Thủy Vận Trưởng lão” này tại Tịnh Nguyệt Linh Tông cũng là một Tôn Giả sở trường về hậu cần, nhiệm vụ tiến đánh di tích Tử Thánh, hẳn phái giao cho cường giả am hiểu chiến đấu mới đúng.
- Nàng ra tay, ngược lại cũng có thể.
Hoàng Kim Khô Lâu và Vương Giả Ma Đạo suy nghĩ một lát, cũng không phản đối.
Dựa theo bố cục của Thánh Nguyệt Tiên Cô, đợt vận chuyển thứ nhất, nhất định phải đứng vững chân bằng được.
Trọng điểm, nắm tại một chữ “ổn”.
- Thủy Vận Trưởng lão, trong số các Tôn Giả, có chiến lực không tầm thường, am hiểu việc trù tính, đội ngũ mà nàng dẫn đầu, đều có rất ít thương vong.
Cường giả thuộc ba Tông, trải qua một phen nghị luận, đều đồng ý chọn Thủy Vận Trưởng lão.
Ngoại trừ Thủy Vận Trưởng lão là thủ lĩnh ra, tiếp theo lại xác định thêm bốn vị Nửa bước Đan Nguyên cảnh và hơn mười vị Chân Chủ cấp đỉnh phong.
Những cường giả được chọn lựa này, cũng phải trải qua cạnh tranh trao đổi một phen.
Cuối cùng.
Một đội ngũ gần hai mươi người, tập trung trước “Không huyệt”, chờ xuất phát.
Hạp cốc thần bí.
Triệu Phong ngồi xếp bằng trên Tham Thiên Thụ Yêu, thường thường cứ cách một đoạn thời gian, mới có thể thi triển linh nhãn tiến hành quan sát và thăm dò toàn bộ “Di tích Tử Thánh” một lần.
Mấy ngày nay hắn đang tìm hiểu phương pháp cải tiến huyết mạch đồng thuật mới lĩnh ngộ - Hư Không Chuyển Vật.
Cái gọi là “Hư Không chuyển Vật”, tức là thu lấy một vật nào đó trong hư không, di chuyển đến không gian trong mắt trái.
Mới đầu việc thi triển Đồng thuật này, khiến Đồng lực của Triệu Phong tiêu hao cực lớn. Cho dù năng lực lĩnh ngộ và không chế sâu sắc thì sự tiêu hao của hắn cũng chỉ giảm xuống vài phần.
Cũng may là lực lượng tâm hồn của Triệu Phong hiện nay, hoàn toàn có thể so với Tôn Giả, cảnh giới tinh thần cũng tiếp cận cấp độ Tôn Giả, có thể chống đỡ được việc thi triển thuật này nhiều lần.
Gần đây, Triệu Phong đã có cải tiến nhất định đối với “Hư Không Chuyển Vật”.
Vụt...
Ý niệm khẽ động, trong lòng bàn tay của Triệu Phong, chợt xuất hiện một giọt Nguyên dịch sinh mệnh.
Thì ra vật thể trong không gian của mắt trái, còn có thể dịch chuyển ra ngoài.
Vụt...
Triệu Phong lại lần nữa thúc dục Thần Linh Nhãn, “Nguyên dịch sinh mệnh” gần trong gang tấc đã biến mất khỏi hư không
Khoảnh khắc tiếp theo.
Nguyên dịch sinh mệnh lại lần nữa xuất hiện tại không trung cách ngoải nửa dặm.
Loại chuyển dời này, không thể tra cứu được quỹ tích, là một loại năng lực của không gian.
- Không gian mắt trái của ta, tương đương với một “trạm trung chuyển”, đem một vật thể thu vào, lại có thể nhanh chóng dịch chuyển đến một không gian khác.
Triệu Phong mỉm cười.
Bởi vì “Hư Không Chuyển Vật” tiêu hao Đồng lực tâm hồn rất lớn, cho nên mỗi ngày hắn chỉ luyện tập bốn năm lần, duy trì trạng thái đỉnh phong của bản thân.
Bởi vì Triệu Phong cũng không biết, ba đại Tông phái ở ngoại giới, tiếp theo có động thái gì.
Xế chiều hôm đó.
Triệu Phong đang nhắm mắt tham tu, chuẩn bị luyện tập “Hư Không Chuyển Vật” thêm lần nữa.
Ồ?
Đột nhiên Thần Linh Nhãn của hắn cảm ứng được một tia không gian chấn động, đến từ điểm trung tâm của lỗ thủng tại hạp cốc thần bí.
Lúc này, không gian chấn động, thập phần cường đại.
Giống như có một luồng lực lượng không gian kỳ dị nào đó, cưỡng ép đột phá đến nơi này.
- Triệu Phong cẩn thận, ngoại giới thòng qua Không Gian Trận Pháp, vận chuyển đến một vài cường giả.
Thanh âm của Tàn linh Tứ Thánh, trước tiên vang lên trong não hải của Triệu Phong
Cùng lúc đó.
Khô Lâu đường chủ, Triệu Vũ Phi và Tiểu Tặc Miêu, đều đã nhận được tin tức.
Mọi người đều không kinh hoảng, bọn họ tùy thời đều chuẩn bị tiến vào trạng thái chiến tranh.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Trung tâm hạp cốc thần bí, chợt mở ra một cái “Không huyệt”, bên trong là một tầng ngân quang mênh mông khí tức cường đại và không gian chấn động trực tiếp đem cả mảng rừng cây gần đó phá hủy.
Sinh linh thấp hơn Tôn Giả, nếu như ở trong khu vực này, e rằng sẽ lập tức bị thôn tính và tiêu diệt.
Vụt vụt vụt...
Bên trong Không huyệt nứt ra, nhanh chóng lao ra từng đạo thân ảnh cường giả.
Gần hai chục đạo khí tức cường đại, yếu nhất cũng là Chân Chủ cấp đỉnh phong thực lực so với Thiết Ma, chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn.
- Một vị Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, bốn vị Nửa bước Đan Nguyên cảnh, mười ba Chân Chủ cấp đỉnh phong
Triệu Phong dùng Thần Linh Nhãn, từ xa nhìn lại, đã nắm rõ tình huống
Đội nhân mã này, cầm đầu là một nữ Tôn Giả mặc cung trang lam thường thoạt nhìn giống như một mỹ nhân tuyệt thế, vóc dáng nhu nhược, không đủ sức trói gà.
- Chậc chậc, ba đại Tông phái kia không ngờ lại hào phóng đưa đến một đại mỹ nhân.
Trong đám sương mù u ám, Khô Lâu đường chủ từ trong Vạn Quỷ Châu đi ra.
Ô... Ô... Ô... N... G!
“Không huyệt” xé mờ không gian, sau khi đội nhân mã đi ra, rất nhanh đã biến mất, không thấy gì nữa.
- Chỉ có một vị Tôn Giả.
Triệu Phong và Khô Lâu đường chủ, sau khi thăm dò rõ ràng tình huống của địch quân, ngược lại thở phào một hơi.
Không khó để liên tưởng chắc chắn là Không huyệt vận chuyển kia, lực lượng gánh tải có hạn, một lần tối đa chỉ có thể chịu tải được một vị Tôn Giả.
- Thủy Vận Trưởng lão, Triệu Phong đang ở bên đó.
Trong đội ngũ, có một nữ tử tuyệt mỹ, tư thái linh hoạt kỳ ảo, đôi mắt đột nhiên lóe sáng dừng lại trên người Triệu Phong
Dường như nàng rất quen thuộc địa hình ở đây, cho nên ngay lập tức phát hiện ra Triệu Phong
- Diệp Yên Vũ?
Triệu Phong nôn nao, quan sát thân ảnh mỹ lệ có thể xem như “đã từng quen biết” kia.
Lúc này trên gương mặt đẹp của Diệp Yên Vũ, tràn ngập một tầng sương lạnh lãnh ý, không che giấu sát ý trong nội tâm chút nào.
Nếu không phải bận tâm bên cạnh Triệu Phong còn có Tôn Giả Đạn Nguyên Cảnh, e rằng Diệp Yên Vũ đã xung phong xông lên, chính tay đâm chết cừu địch rồi.
Ba năm không gặp.
Tu vi của Diệp Yên Vũ đột nhiên tăng mạnh, đạt tới Nửa bước Đan Nguyên cảnh, thực lực so với Lữ Thiên Nhất năm đó, chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn.
- Yên Vũ, chúng ta trước hết không vội động thủ.
Thủy Vận Trưởng lão mỉm cười dịu dàng, có một loại khí tức an bình kỳ dị, khiến cho nỗi lòng của Diệp Yên Vũ lập tức trở nên bình lặng.
Sau đó.
Thủy Vận Trưởng lão chỉ huy mọi người, tiến công phá hủy những trận pháp chữa trị và Tụ Nguyên Trận.
Ầm ầm...
Một vài trận pháp tại khu vực này, liền bị một đám cường giả, phá hủy dễ dàng như trở bàn tay, hiệu suất và tốc độ cao như, vậy, không khỏi khiến người ta líu lưỡi.
Triệu Phong và Khô Lâu đường chủ, không khỏi kinh ngạc.
Đội ngũ cường giả thuộc ba đại Tông phái, sau khi tiến vào di tích, lại không lập tức ra tay với hai người như dự liệu.
Phải biết rằng
Hai người Triệu Phong và đội ngũ của Thủy Vận Trưởng lão, chỉ cách nhau vỏn vẹnmột dặm.
Ngay sau đó.
Thủy Vận Trưởng lão phân phó một vài cường giả, xây dựng ở đây một mô hình trận pháp.
- Những người này, không thèm nhìn chúng ta sao?
Sắc diện Khô Lâu đường chủ thoáng trầm xuống
Địch quân chỉ có một vị Tôn Giả, hắn cũng không cần thiết phải úy kỵ.
- Triệu Phong những người kia, e rằng muốn cắm rễ tại nơi này, bố trí Không Gian Trận Pháp nguyên vẹn, thông thẳng đến Không huyệt ở ngoại giới. Khi đó, cường giả của ba Tông vận chuyển đến đây, sẽ không còn gặp hạn chế gì nữa...
Tàn linh Tử Thánh gấp giọng nói.
- Lên!
Triệu Phong và Khô Lâu đường chủ, không do dự, xông thẳng tới đội nhân mã kia.
- Thủy Vận Trưởng lão, bọn hắn đến rồi.
Trong thanh âm của Diệp Yên Vũ, lộ ra một tia gấp gáp.
- Chuẩn bị chiến tranh!
Thủy Vận Trưởng lão dù bận vẫn ung dung hé miệng mỉm cười, khí chất toàn thân dịu dàng khiến cho trái tim người khác đập thình thịch, cảm thấy tự ti mặc cảm.
- Triệu Phong, ả đàn bà kia giao cho ta. Lần này ngươi hãy chủ trì “Quỷ Thi Trớ Chú đại
Trong hốc mắt của Khô Lâu đường chủ lóe lên hai luồng hỏa diễm u hồng có chút hưng phấn.
Triệu Phong khẽ gật đầu, trong tay xuất hiện một cây hắc kỳ.
Vụt...
Trong phương viên trăm trượng bỗng nhiên hình thành một đám mây khói u ám dày đặc, Tử Ẩm chi khí cường đại, phong tỏa cả một khu vực không gian.
Bên trong đám mây khói u ám cuồn cuộn này, có hai mươi lăm bộ quỷ thi trớ chú, sắp xếp thành một trận thế đặc biệt.
Triệu Phong cũng không tùy tiện xâm nhập, chỉ vung động hắc kỳ, khiến cho lực lượng của Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, chậm rãi ép tới vị trí của đội ngũ thuộc ba đại Tông phái.
Vụt...
Đúng lúc này, Khô Lâu đường chủ đã bay lên không trung một tay vung lên, nguyên khí thiên địa mênh mông Chân động một cái trào ảnh xương trắng bốc lên ô diễm đằng đằng lao thẳng tới Thủy Vận Trưởng lão trong đám người.
Tôn Giả đấu Tôn Giả.
Khô Lâu đường chủ vừa ra tay, liền nhằm vào mục tiêu là Thủy Vận Trưởng lão.
Trải qua một thời gian tĩnh dưỡng lâu dài, thực lực của Khô Lâu đường chủ, cơ bản đã khôi phục, cũng không kém thời kỳ đỉnh phong bao nhiêu.
Một kích này của hắn, đủ để giết khắp Nửa bước Đan Nguyên cảnh tại Thanh Hoa Vực.
- Mơ tưởng!
Diệp Yên Vũ trong bốn vị Nửa bước Đan Nguyên cảnh hừ lạnh một tiếng, liền chuẩn bị ngăn cản.
- Để ta!
Thủy Vận Trưởng lão cười một tiếng, cánh tay trắng hồng nhẹ nhàng vung lên một cái.
Vụt...
Từng đạo bong bóng u lam thâm thúy, hiện động một tầng lấp lánh mỹ lệ như mộng ảo, xuất hiện trong tay Thủy Vận Trưởng lão.
Phành...
Bong bóng như mộng ảo kia, biến lớn, đường kính hơn mười trượng thoạt nhìn thì nhẹ, lại nặng tựa vạn quân, phảng phắt dẫn động uy năng Thủy nguyên của cả hư không thoáng cái đã nổ tan trảo ảnh xương trăng với khí thế kinh người kia.
Uy năng và ý cảnh huyền diệu bực này, khiến cho Triệu Phong và Khô Lâu đường chủ giật nẩy cả mình.
Đi!
Thủy Vận Trưởng lão lại vung tay lên, một đạo bong bóng mộng ảo ảm đạm, nghiền nát không gian, hóa thành một đạo thủy lưu ám lam, dung nhập hư không có lực lượng như sông biển bành trướng “ầm” một tiếng, đánh Khô Lâu đường chủ bay xa hơn nửa dặm.