- Đúng vậy, chính là nơi này.
Triệu Phong có ấn tượng rất sâu đối với bầu không khí của di tích Tử Thánh, bởi dù sao thì năm xưa hắn cũng đã ở lại đây suốt mấy tháng.
Mảnh không gian di tích này, mặc dù là khu vực bình thường, nhưng hoàn cảnh nguyên khí thiên địa, lại ưu việt gấp mười lần so với Thiên Bồng đại quốc.
Với cảnh giới tinh thần của Triệu Phong, chỉ cần ý niệm xoay chuyển thì nguyên khí thiên địa hùng hậu tinh khiếp từ khắp bốn phía đã sôi trào lên.
Tu luyện ở đây, còn dễ dàng hơn ở Thanh Hoa Vực rất nhiều.
Thế nhưng.
Triệu Phong còn chưa đứng vững chân, đã cảm giác được một luồng khí tức cường đại, từ bên dưới truyền đến, mặt đất mơ hồ run rẩy.
Phốc phốc...
Trong ao đầm tanh tưởi bên dưới, duỗi ra một cái xúc tu màu đen, thô to như thùng nước, khói xanh bốc lên nghi ngút, khí tức độc hủ vô hình, đủ để bóp chết sinh linh bình thường ngay lập tức.
Vụt...
Tại chỗ lưu lại một đạo tàn phong quang điện, những chiếc xúc tu màu đen kia quật mạnh một cái, chụp hụt vào hư không.
Một khắc sau.
Triệu Phong đã xuất hiện tại khoảng không cách ngoài mười trượng, đưa mắt nhìn xuống chỉ thấy trong ao đâm tanh tưởi kia, lộ ra một còn thủy quái toàn Thần Mâu đen, thể tích bao trùm phương viên nữa dặm, có thể nói là cự vật khổng lồ.
- Coi chừng, đó là “Hắc Chiểu Thủy Quái”, cấp độ Nửa bước Đan Nguyên cảnh.
Một âm thanh nhu hòa dễ nghe, có chút lo lắng, vang lên trong đầu Triệu Phong
Hắc Chiểu Thủy Quái?
Triệu Phong cũng không bối rối, cũng không hề kinh ngạc đối với âm thanh vang lên trong đầu.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Bên ngoài thân thể Triệu Phong nổi lên một tầng nước u am lấp lánh, có tác dụng cách ly, loại bỏ các tác dụng xấu.
Khí tức của Hắc Chiểu Thủy Quái khổng lồ kia, thậm chí mang đến cho Triệu Phong một tia áp lực nhàn nhạt.
Đặc biệt là đám khói xanh cuồn cuộn do nó phát ra, loại khí tức độc hủ này, có lực sát thương cực mạnh đối với sinh linh, thậm chí không hề thua kém Ám Ngân Độc Thi của Triệu Phong
- Triệu Phong ca, huynh tốt nhất mau rời khôi lãnh địa của Hắc Chiểu Thủy Quái. Hình thể của thủy quái này khổng lồ, có thể phát ra khí độc trí mạng chỉ cần Chân Chủ cấp hít phải một ít, lập tức sẽ hóa thành huyết thủy. Chiến lực và sinh mệnh lực của nó, tiếp cận với Tham Thiên Thụ Yêu đấy.
Thanh âm của Triệu Vũ Phi vang lên, có vài phần gấp gáp.
Trong di tích Tử Thánh này, có một vài Yêu thú và đàn Yêu thú hết sức cường đại.
Năm xưa, lúc Triệu Phong tiến vào đây, cũng phải cận thận từng li từng tí, trước hết dùng Thân Linh Nhãn dò xét, sau đó mới tiến lên.
Cho dù đối với Triệu Phong hiện nay mà nói, những tồn tại cường đại bên trong di tích Tử Thánh, vẫn có sức uy hiếp rất lớn đối với hẳn.
Bởi vì, những sinh vật mạnh nhất trong không gian di tích này, thậm chí có thể sánh ngang với Tôn Giả.
Hắc Chiểu Thủy Quái trước mắt, mặc dù thực lực chưa đạt tới cấp bậc Tôn Giả, thế nhưng đặt ở trong không gian di tích Tử Thánh, thực lực của nó vẫn cận tồn tại cấp bậc như Tham Thiên Thụ Yêu.
Phốc phốc phốc phốc...
Thủy quái màu đen trong đầm, huy động xúc tu, bắn phá ra từng đám hắc lục quang giống như chất bài tiết, thậm chí còn có thể bạo tạc trên không trung
Phành... Rầm rầm...
Mỗi một đạo hắc lục quang bạo tạc, sẽ bao trùm phương viên hai ba chục trượng Chân Linh cảnh bình thường ở trung khu vực này, căn bản dính trúng là phải chết.
Mà Hắc Chiểu Thủy Quái kia, một lần phát ra mấy trăm đoàn hắc lục quang lực sát thương khủng bố đến kinh người.
- Khá lắm, quả không đơn giản.
Triệu Phong lại càng hoảng sợ, trên người lóe lên điện quang thanh phong nhanh chóng thoát ly những khu vực này.
Thế nhưng vẫn có mấy chục đạo hắc lục quang bạo tạc gần vị trí của Triệu Phong độc hủ khí cường đại, bao trùm hư không uy lực thậm chí có thể diệt sát phần lớn Chân Chủ cấp.
Vụt...
Bên ngoài cơ thể Triệu Phong hiện động một tầng gợn sóng u lam, liền hấp thu và suy giảm luồng lực lượng đó.
Trên bầu trời.
Triệu Phong tạm thời thoát ly khỏi khu vực Hắc Chiểu Thủy Quái, nhưng cũng không lập tức rời đi.
- Triệu Phong ta khuyên ngươi tốt nhất hãy rời đi, Hắc Chiểu Thủy Quái kia không phải là hoàn toàn không thể rời khỏi mặt đắt. Hơn nữa, gần đó còn có một đàn Yêu thú, thậm chí có cả Yêu thú cấp bậc Tôn Giả đang ngủ say.
Thân ảnh Tàn linh Tử Thánh, đột nhiên hiện lên trong đầu Triệu Phong
Địa đồ của di tích Tử Thánh, Tàn linh Tử Thánh đã truyền cho Triệu Phong
Chỉ cần cẩn thận một chút, Triệu Phong hoàn toàn có thể bình yên sinh tồn trong không gian này.
- Chủ nhân, chất liệu của Hắc Chiểu Thủy Quái này, phi thường thích hợp để luyện chế quỷ thi, dịch nhờn trong thể nội của nó, chính là trân phẩm để luyện chế thi độc.
Thanh âm của Khô Lâu đường chủ, từ trong Vạn Quỷ Châu truyền đến.
Ồ?
Di tích Tử Thánh không khỏi cảm thấy ngoài dự liệu, lúc này mới phát giác được, trong Vạn Quỷ Châu của Triệu Phong còn có một cường giả.
- Ta cũng đang có ý đó.
Triệu Phong có Thần Linh Nhãn, sao lại không nhìn ra toàn thân thủy quái này đều là bảo vật, có khả năng cung cấp một lượng lớn tài nguyên cho “kế hoạch Bách Thi”.
Phong Lôi Phích Lịch Trảm!
Triệu Phong vung tay lên một cái, mắt thường chỉ nhìn thấy một đạo “lưỡi đao Phong Lôi không lô” dài đến mấy chục trượng tại vị trí mũi nhọn, nổi lên một tia “Tử Diệt Phong Lỏi” mờ nhạt, xung quanh chập chờn từng đạo sóng nhận quang điện.
Đùng đùng...
Lưỡi đao Phong Lôi khổng lồ lướt qua hư không tia lửa bắn đầy trời, âm thanh Lôi Đình bạo hưởng, phát ra từng trận khí tức hủy diệt bạo ngược.
Còn chưa chém đến mục tiêu thì Hắc Chiểu Thủy Quái ở bên dưới, đột nhiên run rẩy bất an, vô thức lặn xuống dưới ao đâm.
Vì tăng cường uy lực của “Phong Lôi Phích Lịch Trảm”, Triệu Phong còn đặc biệt phân bố “Tử Diệt Phong Lôi” tại vị trí mũi nhọn, lực cắt phá vô cùng kinh người.
Phốc...
Lưỡi đao Phong Lôi khổng lồ chém xuống tốc độ nhanh đến mức Hắc Chiểu Thủy Quái khó có thể phản ứng kịp, trực tiếp cắt vào chỗ hiểm trên đầu nó, thậm chí chém vào trong cơ thể.
Chỉ trong thoáng chốc.
Bên dưới đầm lẩy đột nhiên nhộn nhạo, giống như nghiêng trời lệch đất, Hắc Chiểu Thủy Quái phát ra từng trận gào rú thê lương.
Một chém của Triệu Phong không chỉ uy lực đáng sợ, mà còn cực kỳ chuẩn xác, tạo thành công kích trí mạng đối với Hắc Chiêu Thủy Quái.
Nếu như đổi lại là Chân Chủ cấp đỉnh phong thậm chí là Nửa bước Đan Nguyên cảnh, e rằng sẽ vẫn lạc ngay tại chỗ.
Thế nhưng Hắc Chiểu Thủy Quái này, hình thể khổng lồ, sinh mệnh lực kinh người, vẫn còn điên cuồng giãy dụa, tùy thời đều có thể phát động phản công đối với Triệu Phong.
- Chủ nhân, tốt nhất phải đảm báo thi thể vẫn con tương đối nguyên vẹn, như vậy tài liệu mới có giá trị sử dụng...
Khô Lâu đường chủ có chút chờ mong nói.
Hắn không hề hoài nghi Triệu Phong có thực lực chém giết Hắc Chiểu Thủy Quái.
- Ừm, ta sẽ giữ thi thể nguyên vẹn.
Triệu Phong khẽ gật đầu.
Lời này vừa nói ra, ngay cả Tàn linh Tử Thánh và Triệu Vũ Phi cũng đều có chút kinh ngạc.
Hiện nay, mới chỉ qua hai năm rưỡi, còn chưa đến ba năm, Triệu Phong rốt cuộc đã có tiến bộ gì mà có thể hoàn toàn không để Hắc Chiểu Thủy Quái cấp độ Nửa bước Đan Nguyên cảnh vào mắt?
Băng Hồn Chi Mâu!
Mắt trái của Triệu Phong ngưng tụ Đồng lực khổng lồ kinh người, bắn ra một đạo hàn cầu vồng rực rỡ trong suốt, lập tức xuyên qua thân thể Hắc Chiểu Thủy Quái.
Grào...
Thân thể Hắc Chiểu Thủy Quái cứng đờ, tâm hồn thân thể phảng phất bị đóng băng, hành động giãy dụa cũng giảm mạnh.
Một lát sau...
Trong phương viên một dặm tại khu vực đầm lầy này, đã hoàn toàn bị đóng băng
Toàn thân Hắc Chiểu Thủy Quái ngưng kết một tầng băng sương tâm thần và ý thức chìm vào ngủ say triệt để, tính mạng và sức sống suy giảm đến mức thấp nhất, hầu như không còn nhận thấy nữa.
Loại trạng thái này, giống như người bị rơi vào giấc ngủ sâu, sống đời sống thực vật, không khác gì tử vong
Năm xưa, tại di tích Tử Thánh, tên Lý Hoành tu vi Chân Chủ cấp đại thành kia, chính là bị “Di Thiên Chi Mâu” của Triệu Phong dùng loại phương thức này để giải quyết.
- Ừm, cam đoan nguyên vẹn, hơn nữa còn rất tươi.
Triệu Phong mỉm cười, vung tay một cái, để Khô Lâu đường chủ đi ra, bắt đầu giải phẫu thi thể, thu lấy tài liệu.
Vẻ mặt Khô Lâu đường chủ có chút cổ quái, không khỏi co giật một trận.
Dưới Đan Nguyên cảnh, có lẽ chỉ có Triệu Phong mới có năng lực bực này, trực tiếp đóng băng thân thể và tâm hồn của một Yêu thú Nửa bước Đan Nguyên cảnh.
Ở một nơi khác, Triệu Vũ Phi và Tàn linh Tử Thánh trong Tử Thánh bảo điện, cũng đều cảm thấy giật mình.
- Tiềm lực phát triển của Triệu Phong quả nhiên kinh người.
Tàn linh Tử Thánh không khỏi cảm khái.
Triệu Vũ Phi ngồi bên cạnh nàng tu vi phải khó khăn lắm mới đạt tới Chân Chủ cấp đại thành, vậy mà cũng không mạnh hơn Triệu Phong bao nhiêu.
Phải biết rằng
Tư chất huyết mạch của Triệu Vũ Phi, có độ hòa hợp rất mạnh đối với nguyên khí thiên địa, huyết mạch của nàng xuất thân từ Thái cổ Vạn Tộc Bảng tốc độ tu luyện chiếm ưu thế, cho dù là tại Ngoại Vực cũng đứng trong hàng đỉnh cao.
Hơn nữa, Triệu Vũ Phi thân ở di tích Tử Thánh, hoàn cảnh tu luyện tốt hơn Thanh Hoa Vực không biết bao nhiêu lần
Mất gần nửa ngày sau...
Triệu Phong và Khô Lâu đường chủ đã hoàn thành việc giải phẫu Hắc Chiểu Thủy Quái.
Lúc này, một vài Yêu thú xung quanh đầm lầy, tự ý xông tới, đều bị Triệu Phong và Khô Lâu đường chủ nhẹ nhàng giải quyết.
- Rất không tồi, Triệu Phong không chỉ đến một mình, còn mang theo một nô bộc cấp bậc Tôn Giả nữa.
Tàn linh Tử Thánh có chút kinh hỉ.
Với cấp độ của nàng và sự liên hệ đặc thù đối với không gian di tích, không khó để nhìn ra quan hệ giữa Triệu Phong và Khô Lâu đường chủ.
- Triệu Phong ca, không ngờ lại có thể nô dịch một Tôn Giả?
Triệu Vũ Phi trợn mắt há hốc mồm, không thể tưởng tượng nổi.
Các nàng gọi Triệu Phong quay lại di tích Tử Thánh, chủ yếu là muốn hắn hiệp trợ một vài việc.
Dù sao đi nữa.
Phần lớn thời gian của Triệu Vũ Phi, đều tập trung vào việc luyện hóa “Chìa khóa tinh thể” trước người, bởi nó là hạch tâm của cả di tích này.
Nửa canh giờ sau...
Triệu Phong cường thế bay trong không trung tiến vào “hạp cốc thần bí” năm xưa.
Trong quá trình đó, Triệu Phong một đường chém giết lôi đình, phàm là Yêu thú ngăn cản, đều bị hắn chém rụng như cắt dưa.
Cho dù là một đàn Yêu thú xuất hiện, nếu như đó là đường tắt phải đi, Triệu Phong đều cường thế xông qua.
Những trận quái phong cường đại xung quanh hạp cốc thần bí, đều không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng đối với Triệu Phong
Tại sâu bên trong hạp cốc.
Triệu Phong gặp được Tham Thiên Thụ Yêu.
Thương thế của Tham Thiên Thụ Yêu, đã khôi phục tới bảy tám phần, những phần không trọn vẹn, đều mọc ra cành lá mới.
- Nhân loại, ngươi lại tới rồi.
Tham Thiên Thụ Yêu cảm thấy vui mừng.
Triệu Phong nhẹ nhàng bay đến bên cạnh Tham Thiên Thụ Yêu.
Giờ phút này, với thực lực của hắn, cho dù chính diện chiến đấu với Tham Thiên Thụ Yêu, cũng không sợ hãi chút nào.
Một lát sau.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Một tầng sương mù màu tím mộng ảo kỳ dị, chập chờn xung quanh Tham Thiên Thụ Yêu, sau đó, một tòa Từ Điện mờ mịt, từ trên trời giáng xuống
Tòa Từ Điện mờ mịt này, hiển nhiên chính là Di Tích bảo điện.
Phước thức tồn tại của Tử Thánh bảo điện, rất đặc thù, nó chính là hạch tâm của không gian di tích, thế nhưng lại không thể dừng lại tại khu vực bên ngoài quá lâu.
Hơn nữa.
Mỗi lần Tử Thánh bảo điện hàng lâm, đều tiêu hao lực lượng của Tàn linh Tử Thánh và không gian di tích.
Vụt...
Triệu Phong giống như xe nhẹ chạy đường quen, nhanh chóng tiến vào Tử Thánh bảo điện.
Tại tầng thứ ba của Tử Thánh bảo điện, trong một tòa điện các tao nhã lịch sự.
Triệu Phong lại lần nữa nhìn thấy Triệu Vũ Phi và Tàn linh Tử Thánh.
Triệu Vũ Phi vẫn ngồi xếp bằng như trước, trước người treo lơ lửng “chìa khóa Tinh Thể” tĩnh mịch vô hạn, trong lúc ngọc thủ huy động một tia Chân Linh Chi Hỏa, rót vào trong đó, không ngừng luyện hóa.
“Tàn linh Tử Thánh” hiển hiện hình thái một đoàn hư vô màu tím, trôi nổi trong không trung
Hai nữ tử đều mỉm cười nhìn về phía Triệu Phong
- Triệu Phong ca.
Sâu trong mắt Triệu Vũ Phi lộ ra một tia kinh hỉ, đôi mắt trong suốt thoáng hiện một chút hơi nước mông lung, thân thể xinh đẹp khẽ lóe lên, nhào vào lồng ngực Triệu Phong
Triệu Phong có chút nôn nao, ngoại trừ Liễu Cầm Tâm ra, đây là lần đầu tiên hắn ôm nữ tử khác thân mật như vậy.
Triệu Vũ Phi trong ngực chính là nữ hài hàng xóm thân thiết, khiến hắn không hề có bất kỳ bài xích nào, thậm chí còn có một loại xúc động mông lung không rõ ràng
- Hai năm lẻ chín tháng... Thật lâu rồi mới gặp lại Triệu Phong ca...
Đối diện với ánh mắt tựa cười mà không phải cười của Tàn linh Tử Thánh, khuôn mặt Triệu Vũ Phi lập tức đỏ bừng, rất lâu sau mới buông Triệu Phong ra.
Hai năm lẻ chín tháng?
Triệu Phong không khỏi khẽ giật mình, không ngờ thời gian lại trôi qua nhanh như vậy, mới đó mà hắn đã hai mươi tuổi rồi.