- Ha ha, Triệu Phong, đây chính là kết cục do ngươi ăn gian!
ở đằng sau, chợt vang lên thanh âm mừng rỡ của Hắc Mặc Thánh Chủ.
Về thân phận “người ăn gian” của Triệu Phong, trong lăng mộ Hoàng tộc, tất cả mọi người đều biết.
Một trong số những trừng phạt của Triệu Phong, chính là bị những nhân vật không phải người chơi trong "hoàn cảnh quyết đấu" kỳ thị.
Mà ngược lại, người quyết đấu với Triệu Phong, lại được những nhân vật này yêu mến.
Triệu Phong đã đúc kết ra điều này khi quyết đấu với hàng loạt cường giả trong "hoàn cảnh quyết đấu" lúc trước.
- Nhiệm vụ này, chỉ ta mới có thể hoàn thành mà thôi.
Dưới chân Hắc Mặc Thánh Chủ lóe lên mấy đạo lưu quang màu đen, chợt xông tới chỗ Triệu Phong.
Triệu Phong mặc dù thả ra một lượng lớn Yêu thú và Chấn Thiên Kim Viên.
Thế nhưng những ngoại lực này, đều phải chịu quy tắc không gian, nên không thể trực tiếp gây thương tổn cho Hắc Mặc Thánh Chủ.
Trừ phi là một vài Linh sủng được "hoàn cảnh quyết đấu" cho phép.
Bởi vậy, trong vòng này, Tuần Thú Sư cũng trở nên vô dụng gần giống như Y Sư.
Đây cũng là mục đích bố trí ban đầu trong thí luyện Thái Tử.
Ở vòng thứ hai, Tuần Thú Sư và Y Sư đều phát huy tác dụng vô cùng trọng yếu.
Bởi vậy, trong vòng này, bọn hắn lại rất vô dụng.
Trong lăng mộ Hoàng tộc, rất nhiều hoàng tử và Chuẩn Thánh Chủ đều lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Không ngờ còn có loại sự tình như vậy?
Như vậy thì cho dù hoàn thành nội dung "hoàn cảnh quyết đấu", cũng không thể giành thắng lợi được.
- Tại sao lại như vậy? Triệu Phong?
Toàn thân Cửu hoàng tử run lên.
Không ngờ rằng quyết thắng cục cuối cùng, lại phát sinh biến cố như vậy.
- Như vậy quả thật không công bằng, Triệu Phong rõ ràng đã hoàn thành nội dung trong "hoàn cảnh quyết đấu" rồi.
Ưng lão lập tức lớn tiếng kháng nghị.
Mục đích tất nhiên là để cho lão giả hư ảo trên bầu trời nghe thấy.
- Những hoàn cảnh này còn chưa hoàn thiện, sau này chúng ta sẽ tiến hành cải thiện nó.
Thân là người công chứng, lão giả hư ảo cũng hiểu rằng tình huống này có chút ảnh hưởng tới tính công bằng.
Những thành viên trong đoàn đội của Cửu hoàng tử, lập tức cảm thấy mất mát.
Lời nói của lão giả hư ảo rất rõ ràng, lúc này chính là thuận theo nội dung của "hoàn cảnh quyết đấu" mà phát triển.
- Tốt, Hắc Mặc Thánh Chủ, mau cướp con diều kia trở về!
Thập Tam hoàng tử lập tức hưng phấn hét lớn.
Thập Tam hoàng tử chịu áp lực đã lâu, bây giờ liền cảm thấy thống khoái trước nay chưa từng có.
Cuối cùng, lần này Triệu Phong đã thất bại trong tay hắn.
- Trận này, ta nhất định thắng lợi!
Hắc Mặc Thánh Chủ lớn tiếng nói, không hề vội vàng chút nào mà bay về phía Triệu Phong.
Triệu Phong thoáng liếc nhìn Hắc Mặc Thánh Chủ.
- Có lẽ có thể làm vậy…
Triệu Phong bỗng nhiên nghĩ đến một biện pháp.
Ý chí Đại Đế của Triệu Phong, bỗng nhiên nổi lên.
Một lúc sau…
Hư ảnh một tòa mê cung huyễn thành tràn ngập sương mù, lập tức bao trùm thiên địa.
Mặc dù tiểu hài đồng này là con rối máy móc, nhưng nếu con rối đã có suy nghĩ, điều đó chứng tỏ trong con rối này có ý chí linh hồn.
Cho nên, tiểu hài đồng này vẫn sẽ chịu ảnh hưởng bởi lĩnh vực Hồn đạo, chẳng qua là ảnh hưởng không lớn mà thôi.
Một lúc sau, tầng sương mù màu tím kia đã bao trùm lấy Triệu Phong.
Chỉ trong giây lát, thân hình và diện mạo của Triệu Phong, đã chậm rãi biến thành bộ dạng của Hắc Mặc Thánh Chủ.
- Cái gì? Triệu Phong, ngươi dám biến thành hình dáng của ta?
Hắc Mặc Thánh Chủ khẽ giật mình, liền nhận ra ý đồ của Triệu Phong, cho nên lập tức tăng tốc, xông vào trong Huyễn Thành Lĩnh Vực của Triệu Phong.
Lúc tiến vào trong Huyễn Thành Lĩnh Vực của Triệu Phong, mặc dù cảnh tượng trước mắt cực kỳ mơ hồ, nhưng lại không ảnh hưởng đến Hắc Mặc Thánh Chủ chút nào.
- Lại đây nào, thúc thúc không cẩn thận làm hỏng con diều của ngươi rồi, ta bồi thường ngươi một viên đường này.
Triệu Phong hóa thành Hắc Mặc Thánh Chủ, lộ ra nụ cười ấm áp, đồng thời trong tay còn cầm một vật phẩm khác.
Trong mắt tiểu hài đồng này, Thứ Thần Tinh chính là đường.
Như vậy, Triệu Phong xuất ra một viên Thứ Thần Tinh, nhất định sẽ chiếm được hảo cảm của tiểu hài đồng này.
Tiểu hài tử nhìn dáng vẻ của Triệu Phong, lập tức sửng sốt.
- … Tạ ơn thúc thúc.
Nhưng lúc hắn nhìn thấy viên “đường” kia, liền đưa tay nhận lấy viên đường và con diều.
- Sao có thể như vậy?
Hắc Mặc Thánh Chủ vạn phần hối hận, nhưng cũng không có biện pháp gì.
Bởi vì tiểu hài đồng kia đã nhận lấy con diều và viên đường của Triệu Phong rồi.
- Người thắng, Triệu Phong!
Thanh âm máy móc, vang vọng trong không gian.
Ô...ô...ô...n...g!
Trong Hộ Long Ngọc của Triệu Phong, lập tức nhiều hơn một thành Long vận khí, sau đó, liền xuất hiện trên bậc thang của Cửu hoàng tử.
- … Thắng lợi rồi…
Cửu hoàng tử lúc này vẫn chưa kịp phản ứng lại.
Sự tình phát triển quá nhanh, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của mọi người.
- Triệu huynh đệ.
Cửu hoàng tử lập tức hô lên.
Triệu Phong lại lần nữa khiến hắn kinh hỉ vô cùng.
- Triệu Phong, ngươi thật thông minh.
Chu Tố Nhi cũng mừng rỡ vô cùng, chỉ hận không thể xông tới ôm lấy Triệu Phong.
- Hay lắm Triệu Phong.
Ngay cả Ưng lão, cũng bị Triệu Phong làm cho đổ mồ hôi một phen.
Mọi người vốn tưởng rằng trận này nhất định phải thua.
Nhưng không ngờ Triệu Phong lại có kỳ chiêu như vậy, thậm chí còn lừa gạt cả tiểu hài đồng.
Phía bên kia…
- Ngươi là một tên ngu xuẩn!
Thập Tam hoàng tử giận đến mức toàn thân run rẩy, lửa giận ngập trời thiêu đốt trong lòng, nhưng cũng chỉ có thể mắng như vậy mà thôi.
Những thành viên còn lại cũng cảm thấy trong lòng phiền muộn đến cực điểm, nhưng không người nào dám mắng chửi Hắc Mặc Thánh Chủ.
- Là ta đã chủ quan rồi, ta cũng không ngờ rằng mọi chuyện lại nghịch chuyển như vậy.
Hắc Mặc Thánh Chủ cũng cực kỳ phiền muộn.
Bởi vì hắn quá mức chủ quan, cho rằng trận này hắn đã thắng chắc rồi.
Bên ngoài Vương triều.
Lại càng xôn xao hơn.
Sự tình phát triển đến mức này, quả thật khiến mọi người đều không kịp phản ứng.
Người bình thường, e rằng khó có thể nghĩ ra được biện pháp này.
Mà Hắc Mặc Thánh Chủ của Cửu U Cung, lại càng trở thành trò cười cho các thế lực khắp nơi.
Không ngờ kết quả vốn là tất thắng, lại vì hắn chủ quan, mà đem thắng lợi chắp tay dâng lên cho đối phương.
Hắc Mặc Thánh Chủ cả đời anh hùng, cuối cùng thanh danh lại bị hủy trong tay một thiếu niên và một tiểu hài đồng.
Thế nhưng, mọi người trên bầu trời, đều rất nhanh yên tĩnh lại.
- Mê cung di động chấm dứt, người thắng là Tứ hoàng tử, Cửu hoàng tử.
Lão giả hư ảo nhìn về phía bậc thang của Cửu hoàng tử thật sâu, mọi người cũng không biết là hắn đang nhìn ai.
Một khắc sau…
Ở chỗ bậc thang của Bát hoàng tử và Thập Tam hoàng tử, đột nhiên lóe lên một tia hào quang trận pháp bạch sắc.
Phốc…
Hai vị hoàng tử và thành viên của họ, đều bị truyền tống ra khỏi lăng mộ Hoàng tộc.
Mà hai bậc thang còn lại, cũng chầm chậm hạ xuống, trở lại bên trong Thiên Cơ thành.
- Tiếp theo, tiến vào vòng cuối cùng – Thái Ấn chi tranh.
Thanh âm của lão giả hư ảo vang vọng khắp nơi.
Một luồng khí tức uy nghiêm vô hình, lập tức tản ra.
Cùng lúc đó.
Bậc thang của hai vị hoàng tử, chợt thay đổi phương hướng, tạo thành xu thế giằng co.
Đồng thời, thạch đài màu trắng trên bậc thang, cũng chậm rãi chìm vào trong bậc thang.
Ô...ô...ô...n...g!
Phía trước bậc thang của hai đoàn đội, đột nhiên kéo ra ừng khối thép dài.
Cuối cùng, bậc thang của hai đoàn đội, chồng lên nhau, tạo thành một con đường kim loại.
Rầm rầm rầm…
Trung tâm của con đường kim loại này, lập tức xuất hiện thanh âm kim loai va chạm.
Vô số tấm kim loại nhỏ từ bên dưới mọc lên, cuối cùng hình thành một khu vực quyết chiến hình tròn.
- Ưng lão!
Cửu hoàng tử liếc nhìn Tứ hoàng tử, sau đó hô lên.
- Điện hạ, chúng ta không có phần thắng.
Ưng lão cúi đầu thở dài.
Lúc lão giả hư ảo tuyên bố tiến vào vòng cuối cùng.
Đoàn đội của Cửu hoàng tử, lập tức từ kích động biến thành yên lặng.
Mặc dù Cửu hoàng tử đã thắng hiểm Thập Tam hoàng tử.
Nhưng Long vận khí trong Thái Tử ngụy ấn của Cửu hoàng tử, lại ít Long vận khí hơn cả Thập Tam hoàng tử, càng không nói đến Tứ hoàng tử.
- Chúng ta đã tận sức rồi.
Thạch Vũ Lôi khó tránh khỏi lộ vẻ không cam lòng.
Ở vòng cuối cùng này, đoàn đội của Cửu hoàng tử mặc dù số trận thắng xếp vị trí thứ hai, nhưng số trận thua, lại là thấp nhất trong bốn vị hoàng tử.
Nói cách khác, biểu hiện của đoàn đội Cửu hoàng tử, đã cực kỳ tốt rồi.
Nhưng chênh lệch do “chiêu mộ nhân thủ”, đã tạo nên kết quả chênh lệch rất lớn.
Cho dù về sau đoàn đội của Cửu hoàng tử biểu hiện rất tốt, nhưng cũng không thể hoàn toàn bù đắp được chênh lệch của hai đoàn đội.
- Bắt đầu Thái Ấn chi tranh, hai phe hoàng tử, tiến hành trận quyết chiến cuối cùng.
Lão giả hư ảo trịnh trọng tuyên bố.
- Thành viên của hai phe hoàng tử, có thể trợ giúp cho hoàng tử của mình, nhưng không thể ra tay tạo thành bất kỳ thương tổn nào đối với hoàng tử đối địch.
Quy củ của trận chiến cuối cùng, chỉ có một.
Đó là thành viên sau lưng Cửu hoàng tử, chỉ có thể trị liệu, phòng hộ, gia trì sức mạnh cho Cửu hoàng tử.
Nhưng lại không thể ra tay tạo thành bất kỳ thương tổn nào đối với Tứ hoàng tử, hoặc là ảnh hưởng tới trạng thái chiến đấu của Tứ hoàng tử.
- Đến đây nào Cửu hoàng đệ, ngươi có thể đi đến bước này, cũng là điều mà vi huynh chưa bao giờ nghĩ tới.
Tứ hoàng tử bước ra, thần sắc uy nghiêm trấn định, một luồng khí thế Võ giả vô hình, đột nhiên tản ra.
Với hắn mà nói, Thái Tử vị đã tới tay rồi.
Mà hắn, trước kia vốn luôn xem nhẹ Cửu hoàng đệ, thì bây giờ đã có một tia tán thành.
- Mục tiêu của ta, cũng chính là chiến thắng Tứ hoàng huynh.
Cửu hoàng tử hít sâu một hơi, trực tiếp bước ra.
Hai vị hoàng tử, một tay cầm Thái Tử ngụy ấn, đi đến trung tâm đài quyết chiến hình tròn.
Ô...ô...ô...n...g!
Thái Tử ngụy ấn trong tay hai vị hoàng tử, đồng thời run lên.
Long vận khí khổng lồ, nương theo hào quang ngũ sắc mà trực tiếp bay lên.
Bên trên toàn bộ đài quyết chiến hình tròn, mơ hồ có thể nhìn thấy một đầu cự long hoàng kim khổng lồ, đang uốn lượn gào thét, chấn động lòng người.
Rầm rầm rầm…
Hai luồng Long vận khí bay lên trời, trực tiếp rót vào trong người hai vị hoàng tử.
Chỉ thấy, quanh người hai vị hoàng tử, vô số Long Văn kim sắc, bắt đầu lan tràn.
Hào quang Long Văn, lấp lánh rực rỡ, chiếu rọi cả một phương thiên địa.
- Hào quang Long Văn bảy trượng.
Ánh mắt Gia Cát Vân lóe lên.
Lực lượng Long Văn gia trì quanh người Tứ hoàng tử, bộc phát hào quang Long Văn cao tới bảy trượng, nói chính xác hơn là bảy trượng bốn thước.
Phải biết rằng, trong lịch sử thí luyện Thái Tử của Đại Càn Vương triều, hào quang Long Văn của người bộc phát mạnh nhất, cũng chỉ là tám trượng ba thước.
- Đáng tiếc, Cửu hoàng tử nhất định phải thua, hào quang Long Văn chỉ có sáu trượng hai thước.
Bên cạnh Gia Cát Vân, một vị lão giả lên tiếng.
So với hào quang Long Văn của Tứ hoàng tử, hào quang Long Văn bên phía Cửu hoàng tử lại có chút ảm đạm.
- Chênh lệch đến một trượng.
Ưng lão nhìn về hai vị hoàng tử, khẽ nói.
- Chuẩn bị xuất thủ.
Ưng lão lập tức quát lớn.
Thành viên đoàn đội của hoàng tử, có thể ở sau lưng trợ giúp hoàng tử.
Mặc dù trận chiến này, thắng bại không thể hoài nghi, nhưng Cửu hoàng tử lại không nhận thua, cho nên bọn hắn cũng không thể từ bỏ.
- Triệu Phong, Yêu thú phi hành của ngươi đâu rồi?
Lúc này, Chu Tố Nhi đột nhiên hỏi.
Lúc nàng và Triệu Phong cùng tổ đội, nàng đã biết Triệu Phong cướp được rất nhiều Hộ Long Ngọc, đều giao tất cả cho Yêu thú phi hành.
Cũng không biết những Hộ Long Ngọc ấy rốt cuộc góp nhặt được bao nhiêu Long vận khí, nhưng như vậy cũng có thể giảm bớt chênh lệch giữa hai bên, phần thắng của bọn họ cũng tăng lên một chút.
- Không vội.
Triệu Phong nhẹ nhàng đáp.
Ô...ô...ô...n...g!
Lúc Long vận khí chuyển hóa thành lực lượng Long Văn, chiến lực của hai vị hoàng tử cũng tăng lên, trực tiếp siêu việt tất cả mọi người ở đây.
Mà, Tứ hoàng tử ở trong lăng mộ Hoàng tộc, thậm chí đã đột phá đến Thánh Chủ.
Dưới lực lượng Long Văn gia trì, chiến lực thậm chí đột phá Huyền Quang Cảnh tiểu thành, đạt đến Huyền Quang Cảnh đại thành.
Long Uy mênh mông cuồn cuộn khôn cùng, trực tiếp khống chế một phương hư không.
Ở trước mặt hắn, chiến lực của Cửu hoàng tử, thấp hơn một đại cảnh giới, cho dù chống lại uy áp của Tứ hoàng tử, cũng cảm thấy hết sức khó khăn.