Mục lục
Trùng Sinh Chi Cực Phẩm Hoàng Tử Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Phi rời khỏi dãy lầu của giáo sư thì gặp phải Lâu Phong, trong lòng cảm thấy có chút là lạ.

“Đại hoàng tử, trùng hợp thực a!” Mạc Phi kiên trì chào đối phương.

“Không phải trùng hợp, ta đặc biệt ở đây chờ ngươi.” Lâu Phong cười khẽ nói.

Mạc Phi có chút cứng nhắc, cười gượng: “Đại hoàng tử, ngươi chờ ta làm gì?”

Lâu Phong không trả lời vấn đề của Mạc Phi, hỏi ngược lại: “Mạc Phi, Ngô lão sư có vẻ rất coi trọng ngươi. Trình độ dược tề của ngươi hẳn không tệ đi?”

Mạc Phi quẩn bách cười cười, cả người nổi đầy da gà: “Đại hoàng tử quá khen, cũng nhờ Ngô lão sư yêu mến nâng đỡ, chứ không với thực lực của ta căn bản không thể tham gia cuộc thi này.”

Lâu Phong có chút say mê nhìn Mạc Phi: “Mạc Phi, ngươi hệt như một kho báu vĩnh viễn không thể khám phá hết, làm người ta nhịn không được trầm mê trong đó, không biết cuộc thi dược tề lần này ngươi sẽ mang tới kinh hỉ gì đây? Hạng nhất chăng?”

Mạc Phi mỉm cười thầm nghĩ, Lâu Phong rất có nhãn quang a!

“Đại hoàng tử, ngươi chê cười ta à? Mạc Phi nào có bản lĩnh đó.” Mạc Phi khiêm tốn nói.

“Ta đùa thôi! Thế nhưng Mạc Phi, cho dù ngươi chỉ có thể chế luyện dược tề cấp một nhưng trong lòng ta, ngươi vẫn là người ưu tú nhất.” Lâu Phong an ủi.

Mạc Phi hít sâu một hơi: “Đại hoàng tử, ngươi nói vậy hại chết ta a, mạc Phi chỉ là người bình thường mà thôi, làm sao dám nhận danh hiệu ưu tú nhất.”

Lâu Phong nhìn chằm chằm Mạc Phi, có chút cô đơn nói: “Phi Vũ chia tay ta rồi.”

Mạc Phi ngây ra một lúc, nhất thời không kịp phản ứng.

“Ngươi nói Lâm Phi Vũ chia tay ngươi?” Hồi phục tinh thần, Mạc Phi lập tức lớn tiếng hỏi lại.

Ánh mắt của nhóm học viên ở xung quanh lập tức nhìn về phía Mạc Phi cùng Lâu Phong, Mạc Phi nhất thời lúng túng: “Thực xin lỗi đại hoàng tử, ta không phải cố ý.”

Lâu Phong mỉm cười, nhìn không ra hỉ giận thản nhiên nói: “Không sao.”

Mạc Phi ngây ngốc nhìn Lâu Phong, trong lòng thầm bội phục Lâm Phi Vũ.

Hết quẳng tam hoàng tử lại đá đại hoàng tử, ngay cả Mạc Phi đại nhân đây cũng không nhất định có dũng khí đó a, Lâm Phi Vũ thực sự rất tài giỏi!

Mạc Phi đột nhiên cảm thấy trước kia mình thực sự đã xem thường Lâm Phi Vũ, người này thực ra chính là nhân tài a!

“Đại hoàng tử đừng quá đau lòng, với điều kiện của ngươi, muốn tìm một đối tượng tốt là chuyện rất dễ dàng a.” Mạc Phi kiên trì nói.

Lâu Phong nhìn Mạc Phi, trong mắt hiện lên một tia đau thương.

“Mạc Phi, ta vẫn luôn cảm thấy mệnh tam đệ thực tốt, có thể cưới được ngươi. Nếu ta gặp ngươi trước, phát hiện ngươi tốt như vậy thì…” Âm thanh thì thầm của Lâu Phong văng vẳng vang lên bên tai Mạc Phi.

Mạc Phi có chút gian nan mỉm cười: “Đại hoàng tử nói đùa, gả cho tam hoàng tử chính là phúc của ta.”

Lâu Phong nhìn Mạc Phi, sâu xa nói: “Lâu Vũ thích Phi Vũ hơn mười năm, từng vì Phi Vũ mà làm không ít chuyện ngốc nghếch, bây giờ Phi Vũ quay đầu, ngươi phải chuẩn bị tâm lý a! Nếu Lâu Vũ không cần ngươi…”

Mạc Phi nhíu mày: “Đa tạ đại hoàng tử quan tâm, ta có việc, đi trước.”

Mạc Nhất đi tới, đuổi theo Mạc Phi, có chút kỳ quái hỏi: “Thiếu gia, đại hoàng tử tìm ngươi có chuyện gì vậy?”

Mạc Phi thở dài: “Hắn thất tình.”

“Thất tình? Lâm Phi Vũ không cần hắn à?” Mạc Nhất ngạc nhiên hỏi.

Mạc Phi gật gật đầu: “Hẳn là vậy.”

“Lâm Phi Vũ rốt cuộc định làm gì vậy?”

Mạc Phi nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai đây?”

Mạc Nhất khó hiểu: “Thiếu gia, đại hoàng tử thất tình sao lại chạy tới tìm ngươi?”

“Ngươi nghĩ không ra à?” Mạc Phi nghi hoặc hỏi lại.

Mạc Nhất lắc đầu: “Không nghĩ ra!”

Mạc Phi trừng mắt, khó hiểu vô cùng: “Vấn đề đơn giản như vậy mà ngươi cũng không nghĩ ra à?”

Mạc Nhất khiêm tốn nói: Ta không thông minh như ngài, bằng không sao ngài làm thiếu gia a!”

Mạc Phi liếc mắt một cái, đắc ý nói: “Việc này quá dễ hiểu, hắn bị đá, đầu óc hỗn loạn nên chạy tới tìm ra tâm sự! Ngươi biết mà, mấy người bị đá rất dễ xảy ra vấn đề tâm lý.”

Mạc Nhất có chút đăm chiêu nói: “Lâu Phong thế nào ta không rõ, chỉ là ta đang nghĩ xem tam hoàng tử có thông suốt không a.”

Mạc Phi nhìn Mạc Nhất hỏi: “Ngươi cảm thấy tam hoàng tử sẽ tiếp nhận Lâm Phi Vũ?”

Mạc Nhất cau mày: “Ta không biết.”

Gần nhất tam hoàng tử đã thay đổi rất nhiều, thế nhưng hiện giờ Lâm Phi Vũ quay đầu, Mạc Nhất cũng không quá nắm chắc.

Nếu hôn ước của đại hoàng tử cùng Lâm Phi Vũ vẫn còn tồn tại, tam hoàng tử hẳn sẽ không tiếp nhận Lâm Phi Vũ, thế nhưng Lâm Phi Vũ cũng thực ngoan độc, cư nhiên chặt đứt quan hệ với Lâu Phong.

Mạc Nhất híp mắt, Lâu Vũ đối với Lâm Phi Vũ thế nào hắn đã sớm nghe nói, lúc Mạc Phi mới gả cho Lâu Vũ, hai người đã nhiều lần phát sinh xung đột vì Lâm Phi Vũ.

Lâm Phi Vũ chia tay Lâu Phong, làm Lâu Phong mất mặt như vậy chắc chắn sẽ bị đuổi giết, tam hoàng tử có lẽ vì giao tình ngày xưa mà ra tay tương trợ, chuyện này đúng là không nói trước được điều gì.

Mạc Phi nhíu mày, hắn cùng Mạc Nhất gặp phải tình huống tương tự, Lâu Vũ cùng Trịnh Huyên trước kia đều có người yêu thích, điểm khác biệt là người Lâu Vũ thích là Lâm Phi Vũ, mà người Trịnh Huyên thích vốn chính là Mạc Nhất, chẳng qua là nhận nhầm người mà thôi, tình cảnh của hắn hiện giờ lại càng hỏng bét hơn Mạc Nhất a!

Mạc Phi hít sâu một hơi, trong lòng đột nhiên có chút bất an, chính là ngay bản thân hắn cũng không rõ mình bất an cái gì.

“Thiếu gia, ngươi thích tam hoàng tử à?” Mạc Nhất hỏi.

“Đương nhiên là không rồi, ta chỉ thích mỹ nữ thôi.” Mạc Phi không chút nghĩ ngợi nói.

Mạc Nhất thở dài: “Thiếu gia, ngươi đang chột dạ, lúc chột dạ ánh mắt của ngươi sẽ theo bản năng cứ chớp chớp không ngừng, thiếu gia, ta nghĩ hiện giờ ngươi không còn thích nữ nữa rồi.”

Mạc Phi trừng mắt, vừa sợ vừa giận quát: “Nói bậy.”

Mạc Nhất nhún vai: “Thiếu gia, nếu ngươi thích tam hoàng tử thì sớm quyết tâm giành lấy đi, nếu chờ đến khi tam hoàng tử cùng Lâm Phi Vũ nối lại tình xưa thì không còn kịp đâu.”

Mạc Phi cau mày, có chút rối rắm bứt đứt vài sợi tóc.

“Phi Phi, Nhất Nhất.” Nhan Thần vô cùng hưng phấn đi tới.

Nhìn Nhan Thần thở hổn hển, Mạc Phi hỏi: “Thần Thần, ngươi vội vàng chạy tới như vậy, có chuyện gì tốt à?”

Nhan Thần lôi hai tập ảnh trong không gian giới chỉ ra: “Cái này cho hai ngươi.

Mạc Phi nhận lấy, phát hiện là ảnh chụp của mình cùng Lâu Vũ, còn quyển của Mạc Nhất là hình của hắn với Trịnh Huyên.

“Phi Phi, Nhất Nhất, quảng cáo của các ngươi rất thành công a! Sinh ý bên Thần Thần tốt lắm.” Nhan Thần vui sướng nói.

Sau cuộc thi tài nghệ, Mạc Phi cùng Mạc Nhất có thể nói chính là đối tượng chạm tới là phỏng tay, Lâu Vũ thăng lên cấp sáu cũng oanh động một phen, là đối tượng được vô số thiếu niên sùng bái, Trịnh Huyên thực lực cường hãn nhưng rất kín tiếng, không thường lộ diện trước mặt công chúng, có cảm giác rất thần bí.

Lần này bốn người cùng tham gia quảng cáo cho công ty Thiên Thủy, hấp dẫn lực chú ý của vô số người, sản phẩm của công ty Thiên Thủy mấy hôm nay đều cung không đủ cầu, Cảnh Thần kiếm tiền tới mỏi cả tay.

Sau đợt quảng cáo này, không ít người nhịn không được dò hỏi Cảnh Thần đã tốn bao nhiêu mới có thể mời được Lâu Vũ cùng Trịnh Huyên, hai người này rất khó tiếp cận a.

Nhan Thần thầm nghĩ, nếu đám người kia biết chỉ cần tốn sáu mươi ngàn đã mời được Lâu Vũ cùng Trịnh Huyên, mà Lâu Vũ còn cho lại hai trăm vạn thì không biết bọn họ sẽ nghĩ thế nào!

Mạc Phi cười đắc ý: “Sinh ý tốt là đương nhiên rồi, sức quyến rũ của bản thiếu gia lớn lắm a!”

“Đúng vậy đúng vậy, Nhất Nhất, ảnh chụp của ngươi cùng Nhất Nhất tung ra, rất nhiều người nói các ngươi thực xứng đôi a, không bằng các ngươi kết hôn luôn đi.” Nhan Thần hưng phấn nói.

Mạc Nhất có chút kỳ quái nhìn Nhan Thần: “Nhan Nhan, nếu ta cùng Trịnh Huyên kết hôn ngươi sẽ được lợi gì à? Sao tự dưng lại tích cực như vậy?”

Nhan Thần cúi đầu, có chút ngượng ngùng cười cười: “Bị ngươi nhìn ra rồi a! Nếu ngươi kết hôn với Trịnh Huyên thì sẽ càng thu hút sự chú ý hơn nữa, sinh ý của Thiên Thủy lại càng tốt hơn.”

Mạc Nhất: “…”

Nhan Thần ngẩng đầu, túm lấy tay Mạc Nhất, phấn chấn nói: “Nhất Nhất a! Nếu ngươi lập tức kết hôn với Trịnh Huyên, ta sẽ cho ngươi một bao lì xì một trăm vạn, thế nào?”

Mạc Nhất rụt tay lại: “Ta tạm thời không nghĩ tới chuyện kết hôn.”

Nhan Thần đau khổ nhìn mạc Nhất, ánh mắt tràn đầy mong chờ: “Ngươi suy nghĩ lại chút đi, một trăm vạn không ít a, không thì hai trăm vạn?”

Mạc Phi chớp chớp mắt, ánh mắt lóe sáng nhìn Mạc Nhất: “Hai trăm vạn a, Nhất Nhất, ngươi suy nghĩ chút đi, chỉ kết hôn thôi liền có hai trăm vạn bỏ túi rồi! Thực dễ kiếm a!”

Mạc Nhất liếc mắt xem thường: “Thiếu gia, kiếm tiền không phải chỉ có mỗi một cách đó.”

Mạc Phi hưng phấn nói: “Nhan Nhan, Nhất Nhất không chịu nhưng ngươi xem, ta hiện giờ đã kết hôn với tam hoàng tử rồi này, ngươi đưa phong lì xì hai trăm vạn kia cho ta đi?”

Nhan Thần nhíu mày, do dự nói: “Chính là ngươi đã kết hôn lâu rồi a!”

Mạc Phi nhún vai, lơ đểnh nói: “Có sao đâu, chúng ta li hôn rồi kết hôn lại là được rồi.”

Nhan Thần lập tức lắc đầu: “Không được không được, tuyệt đối không được!”

“Vì sao chứ?” Mạc Phi hỏi.

“Lâm Phi Vũ cùng đại hoàng tử nháo chia tay, nếu lúc này ngươi cùng tam hoàng tử li hôn thì dễ dàng để hắn thừa cơ chen vào a!” Nhan Nhan không chút nghĩ ngợi nói.

Mạc Phi nhíu mày: “Chuyện Lâm Phi Vũ chia tay đại hoàng tử đã truyền ra rồi à?”

Nhan Thần gãi gãi đầu: “Đúng vậy! Lâm Phi Vũ cùng đại hoàng tử đều là nhân vật lớn, nhất cử nhất động của bọn họ đều bị mọi người chú ý, nghe nói nhị công chúa đã tuyên bố sẽ cho Lâm Phi Vũ biết tay, Lâm gia biết Lâm Phi Vũ chia tay đại hoàng tử liền trực tiếp vạch rõ giới hạn.”

Mạc Nhất nói: “Kia hiện giờ Lâm Phi Vũ ở đâu?”

Nhan Thần có chút chột dạ nhìn qua Mạc Phi: “Ta cũng không biết, bất quá Phi Phi, ngươi tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý.”

Mạc Phi gật đầu: “ta biết rồi.”

Nhan Thần túm lấy tay Mạc Phi: “Phi Phi, ngươi nhất định phải cố lên a! Nếu ngươi chia tay với tam hoàng tử, sản phẩm các ngươi quảng cáo khẳng định sẽ không bán được, sẽ phiền lắm a.”

Mạc Phi: “…” Sao đám người này đều không tin tưởng hắn nhỉ, chẳng lẽ hắn kém hơn Lâm Phi Vũ kia à?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK