"Gia gia." Nạp Lan Thiên Vũ đi tới bên cạnh Nạp Lan Hình, gọi một tiếng.
Nạp Lan Hình mỉm cười từ ái: "Là Thiên Vũ à, có chuyện gì vậy?"
Nạp Lan Thiên Vũ nhíu chặt mày: "Gia gia, ta nghe nói Mạc Phi nghiên cứu ra một loại dược tề có thể trung hòa dược tề cuồng bạo, nó đã được đưa vào sử dụng."
Sắc mặt Nạp Lan Hình biến đổi, hắn cũng vừa nhận được tin báo của mật thám bên rừng Lạc Nhật nói Mạc Phi đã nghiên cứu ra dược tề trung hòa dược tề cuồng bạo, không khỏi cười nhạt.
Dược tề cường bạo là hắn ngẫu nhiên chế ra, là dược tề cấp sáu hàng thật giá thật, nếu Mạc Phi muốn giải trừ thì cần phải chế ra dược tề cấp sáu.
Nếu nói Mạc Phi có thể điều chế dược tề cấp sáu, Nạp Lan Hình còn có thể miễn cưỡng tin tưởng, nhưng nếu nói Mạc Phi có thể căn cứ từ một loại dược tề cấp sáu nghiên cứu tìm ra dược tề trung hòa thì hắn ngàn vạn lần không tin.
Nhưng mà lục tục có tin tức truyền tới làm Nạp Lan Hình có chút dao động, dược tề cuồng bạo thực sự đã bị phá giải.
Nhớ tới mớ tin tức nhận được mấy ngày nay, Nạp Lan Hình có cảm giác mình thực sự quá già rồi, Mạc Phi thật sự làm được, Mạc Phi đã hoàn thành điều chế giải dược, nhóm tinh thú phát cuồng cũng lục tục bình ổn trở lại.
Trước đó có tin nói Mạc Phi có thể điều chế dược tề dung lượng lớn nhưng Nạp Lan Hình không tin, hiện giờ thì không muốn tin cũng không được.
Trước đó vì một trăm liều dược tề cuồng bạo, Nạp Lan gia phải điều động sáu vị dược sư cấp sáu cùng hai vị dược sư cấp bảy không ngừng nghỉ điều chế suốt năm ngày mới hoàn thành. Thế nhưng Mạc Phi chỉ cần ba ngày ngắn ngủi đã có thể điều chế một trăm năm liều dược tề thanh tỉnh, năng lực khủng khiếp cỡ nào a!
Nhìn sắc mặt ảm đạm của Nạp Lan Hình, tâm tư Nạp Lan Thiên Vũ không ngừng chuyển động.
"Gia gia, ta nghe nói Lâu Vũ, Thiên Diệp cùng Trịnh Huyên đều là nhờ vào dược tề của Mạc Phi mới thăng lên cấp bảy, tin tức này có thật không?" Nạp Lan Thiên Vũ thử dò hỏi.
Nạp Lan Hình gật đầu: "Hẳn là thật."
Trong lịch sử Vinh quốc, tinh sư cấp bảy dưới mười tám tuổi vô cùng ít ỏi, hiện giờ đột nhiên xuất hiện một lúc ba người, thấy thế nào cũng có nguyên nhân, mà nguyên nhân có khả năng nhất chính là... Mạc Phi.
Sắc mặt Nạp Lan Thiên Vũ có chút cứng ngắc: "Gia gia, muốn trợ giúp tinh sư cấp sáu thăng cấp thì cần dược tề thấp nhất là cấp bảy."
Nạp Lan Hình nhíu mày: "Cũng không nhất định, dược tề cấp sáu cũng có thể trợ giúp tinh sư cấp sáu thăng cấp, chính là nó sẽ tiêu hao tiềm lực, trở ngại con đường phát triển về sau của tinh sư.
Nạp Lan Thiên Vũ thở phào một hơi: "Nhất định là Mạc Phi thấy tình hình thú triều quá hung hiểm nên quyết định dùng dược tề cấp sáu."
Nạp Lan Hình nhắm mắt lại, hắn cũng rất muốn nghĩ như Nạp Lan Thiên Vũ, thế nhưng trực giác lại nói với hắn không phải như vậy. Cho dù Mạc Phi muốn nhưng tam hoàng tử cùng Trịnh Huyên không phải đứa ngốc, nếu dược tề sẽ mang tới tác dụng phụ nghiêm trọng như vậy, chắc chắn bọn họ sẽ không chịu dùng. Vì thế chỉ có một khả năng, Mạc Phi có thể điều chế dược tề cấp bảy.
Nghĩ tới Mạc Phi, Nạp Lan Hình cảm thấy thực đau đầu, trước đó Lâu Phong yêu cầu dùng hết thảy phương pháp giết chết Mạc Phi. Khi ấy hắn cảm thấy Lâu Phong có chút chuyện bé xé ra to.
Hiện giờ hắn chỉ có thể bội phục Lâu Phong nhìn thấu sự việc, hắn tốn nhiều tinh tệ dưỡng Huyết Thủ cùng Đồ Thủ như vậy, kết quả phát hai người đi ám sát một tinh sư cấp bốn như Mạc Phi, cư nhiên lại một chết một thương.
Nạp Lan Hình hít sâu một hơi, từ sau khi Mạc Phi gả cho Lâu Vũ, cuộc sống của Lâu Vũ trở nên vô cùng thuận buồm xuôi gió, trước đó hắn còn nghĩ là may mắn, thế nhưng hiện giờ hắn đã biết căn bản không phải.
Năm đó Lâu Vũ bị thương có ám thương trong người, hắn đã âm thầm quan sát, ám thương năm đó không có cách nào khôi phúc, cho dù là hắn cũng không có cách nào. Thế nhưng sau khi Mạc Phi gả cho Lâu Vũ không lâu, Lâu Vũ đã khỏi hẳn, nhất định là Mạc Phi nghĩ cách chữa trị.
Nhìn sắc mặt Nạp Lan Hình, Nạp Lan Thiên Vũ do dự hỏi: "Gia gia, ta sẽ vĩnh viễn không thể đuổi kịp Mạc Phi đúng không?"
Nạp Lan Hình nhìn Nạp Lan Thiên Vũ, muốn an ủi nhưng cổ họng cứ như có thứ gì đó nghẹn lại, hoàn toàn không nói nên đời, trên đời này có vài thiên tài làm người ta tuyệt vọng như vậy.
Nhìn sắc mặt cứng ngắc của Nạp Lan Hình, tâm Nạp Lan Thiên Vũ trầm xuống, trong trận thi đấu trước đó nàng đã thua Mạc Phi nhưng trong lòng vẫn không tâm phục. Khoảng thời gian này này vẫn luôn phái người quan sát Mạc Phi, kết quả tin tức nhận được không có cái nào đáng tin, có tin nói Mạc Phi một ngày có thể điều chế hơn ngàn phần dược tề, có tin nói Mạc Phi có thể điều chế dược tề cấp sáu...
Nạp Lan Thiên Vũ nhắm mắt lại, giờ phút này nàng rốt cuộc thừa nhận khoảng cách chênh lệch của mình cùng Mạc Phi, trong cuộc thi Mạc Phi căn bản không dốc hết toàn lực, nàng thua không hề oan uổng.
...
Trong hoàng cung.
Lâu Phong âm trầm nhìn báo cáo, đột nhiên hất tung hết thảy mọi thứ trên chiếc bàn trước mặt.
"Ca ca, ngươi đừng tức giận như vậy, cẩn thận tổn thương thân mình." Lâu Tĩnh thấp giọng an ủi.
Lâu Vũ hít sâu một hơi, không tức giận, hắn sao có thể không tức giận, dược tề cuồng bạo cư nhiên bị phá giải, cứ vậy kế hoạch lợi dụng tinh thú giết chết Lâu Vũ của hắn cũng phá sản.
Nhìn biểu tình dữ tợn của Lâu Phong, Lâu Tĩnh cảm thấy lạnh người.
Lâu Phong nhắm mắt lại, hiện giờ Lâu Vũ đã đủ lông đủ cánh, trước đó không thể đối phó, hiện giờ lại càng khó khăn hơn.
"Ca, ngươi bình tĩnh lại đi, ngươi không thể nhận thua được a!"
Lâu Tĩnh nhìn Lâu Phong, trong lòng thực căng thẳng, Lâu Phong chịu thua rồi sao? Nàng cùng Lâu Phong đứng chung trên một chiếc thuyền, có vinh cùng hưởng, có hại cùng chịu, Lâu Phong thua, kết cục của nàng cũng sẽ không tốt đẹp.
Mấy ngày nay Lâu Tĩnh không tốt chút nào, những đồng học trước kia vốn rất thân thiết đột nhiên làm mặt lạnh.
Những người từng theo đuổi nàng hiện giờ cũng chẳng có bao nhiêu hứng thú.
Tin tức của các gia tộc trong đế đô đều rất nhanh nhạy, những chuyện Lâu Phong đã làm tuy rất cẩn thận không để lại chứng cớ, thế nhưng dựa vào những dấu vết còn sót lại vẫn dễ dàng suy đoán ra sự thực.
Lâu Tĩnh nhìn Lâu Phong, do dự nói: "Ca ca, mấy ngày nay ta đột nhiên nghĩ tới một việc."
Lâu Phong nhìn Lâu Tĩnh, thản nhiên hỏi: "Chuyện gì?"
Lâu Tĩnh bình tĩnh nói: "Ta nghĩ có lẽ chúng ta đã quên mất vài người, Mạc Phi đến từ Mạc gia, những người bên Mạc gia tuy thực lực không có gì đáng nói nhưng có lẽ vẫn có chút ảnh hưởng đến Mạc Phi, hơn nữa còn một người có ý nghĩa khá đặc biệt."
Lâu Phong nhíu mày: "Ngươi nói ai?"
Lâu Tĩnh nghiêm túc nói: "Âu Dương Kỳ, từ nhỏ Mạc Phi đã được định hôn ước với Âu Dương Kỳ, sau đó Âu Dương Kỳ kiểm tra là có tư chất không tồi liền không chút do dự từ bỏ Mạc Phi, nghe nói Mạc Phi vì thế mà từng tự sát."
"Trong mắt kế mẫu, Mạc Phi chẳng có tài năng gì, chỉ có mặt mũi là xem được. Sau khi Âu Dương Kỳ từ hôn, muốn kiếm chút tiền tài, kế mẫu muốn gả Mạc Phi đi, bất quá nghe nói Mạc Phi nhớ mãi không quên Âu Dương Kỳ, luôn tìm cách từ hôn." Lâu Tĩnh chậm rãi nói.
Ánh mắt Lâu Phong lóe sáng: "Âu Dương Kỳ này có lẽ có chút tác dụng, chính là Mạc Phi thật sự vì hắn mà tự sát sao?"
Lâu Tĩnh nhún vai: "Vốn ta cũng không tin, thế nhưng sau khi điều tra thì thực sự sau khi Âu Dương Kỳ từ hôn không lâu, Mạc Phi đã được đưa tới bệnh viện, sau khi được cứu tỉnh thì thương tâm khóc lóc khổ sở suốt mấy tiếng."
Lâu Tĩnh không biết, năm đó sau khi được cứu sống, Mạc Phi quả thực thương tâm khóc lóc, thế nhưng Mạc Phi khóc không phải vì Âu Dương Kỳ mà vì mình bị tiêm dược tề sinh tử, sau khi biết mình sau này chẳng những không thể ôm em gái mà còn phải sinh đứa nhỏ cho nam nhân, tâm tình Mạc Phi hoàn toàn sụp đổ.
Lâu Phong híp mắt, có chút đăm chiêu nói: "Nếu Âu Dương Kỳ cùng Mạc Phi năm xưa có tình cảm sâu đậm như vậy, người này quả thật có giá trị lợi dụng rất lớn."
Lâu Tĩnh gật đầu: "Ta cũng nghĩ vậy."
Lâu Phong suy tư: "Âu Dương Kỳ có lẽ có điểm dùng nhưng cũng không thể quá trông mong vào hắn, một kẻ bạc tình bạc nghĩa như vậy, cho dù có lực ảnh hưởng thì cũng có hạn, so ra thì người nhà Mạc Phi đáng tin hơn."
Lâu Tĩnh nhíu mày: "Địa vị của Mạc Phi ở trong nhà không lớn, phụ thân cùng kế mẫu đều không quá thích hắn."
Lâu Phong nhún vai: "Máu mủ tình thâm, có lẽ vì không được coi trọng nên Mạc Phi sẽ càng khao khát tình cảm gia đình hơn."
Lâu Tĩnh gật đầu: "Có lẽ vậy."
...(cont)...