Thật lâu sau, Phí Nguyên Lộc rốt cuộc bình tĩnh lại, vẻ mặt âm trầm tới nhà tổ Hoành Lâm. “Sơn trưởng, lão gia nhà ta không có nhà.” Người sai vặt cười ứng phó. “Tránh ra!” Phí Nguyên Lộc hét lớn một tiếng, cầm gậy leo núi xông vào. Hạ nhân nào dám ngăn trở? Một đường xông tới nội viện, Phí Nguyên Chân sớm nhận được thông báo, tự mình tới trong sân nghênh đón, thân thiết cười nói: “Nguyên Lộc, ta vừa làm một bài thơ, ngươi tới hỗ trợ sửa đổi một chút.” Phí Nguyên Lộc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.