Từ Dĩnh lao lên phía trước, gào khóc nói: “Huynh trưởng, người chết thảm quá, ta không nên cho ngươi mượn bạc, để ngươi trở thành mục tiêu của kẻ xấu!” “Ngươi quen hắn?” Quan sai hỏi. Từ Dĩnh lau nước mắt nói: “Đúng như Sai gia biết, ta và huynh trưởng là tú tài huyện Lư Lăng, hôm qua còn đang nói đến gia phả, quả đúng là huynh đệ cùng tông. Triệu tặc Lư Lăng đáng giận, giết người nhà của ta và huynh trưởng, chúng ta chỉ có thể chạy tới Nam Xương này để tránh nạn....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.