“Bái kiến Trương tổng chế!” Lý Thuyên chắp tay chào hỏi, hắn còn mang theo quà đến, là một khúc gỗ đàn hương mang về từ Hawaii. Trương Hoàng Ngôn cười nói: “Ngọc Hành đúng là còn trẻ nhưng đầy tài năng, thế mà đã giong buồm lái khắp đại dương rồi đấy. Sau này trên đường về cứ việc đỗ luôn tại Manila, chẳng cần phải ghé Đài Loan hay Phúc Châu nữa thôi nhỉ?” “Chuyện này còn phải tùy tình hình nữa.” Lý Thuyên cũng chẳng thèm cho mặt mũi. Ý tứ của Trương Hoàng Ngôn rất rõ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.