Ngô Văn Lễ lặp lại trầm ngâm, nghĩ đến mẫu thân Trình thị của mình, tuổi còn trẻ đã thủ tiết, dốc lòng nuôi nấng hắn trưởng thành. Bản thân hắn thiếu niên thi đỗ tú tài, người ở quê đều khen là thần đồng. Sau đó nhiều lần không đỗ, vô vọng với khoa cử, lại bị mọi người ở xung quanh xem thường. Sau khi thi đỗ có được sự tôn trọng, lại không thi đỗ được lên tiến sĩ, không thể làm quan thi triển khát vọng. Thiên hạ đại loạn, xã tắc thay đổi, bản thân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.