Phí Như Lan thở dài nói: “Vốn dĩ, ta có một biểu muội không tệ, năm trước nương đã muốn phái người đi cầu hôn. Nhưng Như Hạc lại rời nhà đi, chuyện vẫn luôn trì hoãn, các chàng làm đại sự nhưng cũng phải có gia nghiệp.” Triệu Hãn không nói gì, chỉ đứng nhìn Phí Như Lan. “Chàng nhìn chằm chằm ta làm gì?” Phí Như Lan có chút quấn bách. Triệu Hãn nói: “Trận này bề bộn nhiều việc, bận xong trận này lại đến ngày mùa, đợi sau khi thu gặt được lương thực vụ hè...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.