Trần thị thở dài một tiếng, nói: “Ta biết lòng con có mâu thuẫn, nhưng mẹ con trước khi chết, đã mang con gửi gắm cho ta, còn bảo con quỳ xuống nhận ta là mẹ ruột. Ta cùng với con, là một thể, sau này chính là mẹ hiền của con.” “Mẹ.” Phí Nguyên Giám gọi có chút không được tự nhiên. Trần thị chợt cảm thấy vui mừng, lộ ra nụ cười từ ái, nói cho biết: “Từ nay về sau, không thể tùy hứng làm bậy nữa.” “Con hiểu rồi.” Phí Nguyên Giám đã trải qua rất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.