Trát Y Đức hoàn toàn không hiểu rõ tình huống, cảm giác mình đang đằng vân giá sương mù, sau đó bị hung hăng buộc xuống đất, đầu đập xuống đất trong nháy mắt bèn ngất đi. Thị vệ níu ngựa ôm quyền: “Khiến nương nương sợ hãi, mạt tướng cứu giá chậm trễ.” Lộc Thiên Hương buồn bực muốn trợn trắng mắt, thật vất vả lắm nàng mới đuổi kịp tướng địch, mặc dù nhất thời khó có thể bắt được, nhưng chắc chắn là có thể đánh bại đối phương. Thời khắc mấu chốt này, vậy mà lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.