Đinh Hạo gằn giọng quát to:
- Nạp Lan Tính Đức, xéo ra đây!
Thanh âm chất chứa giận dữ làm người hốt hoảng, ánh mắt xuyên qua đống đất đá nhìn Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức biến sắc mặt, gã biết giờ có nói cái gì cũng thua.
Thanh niên áo xanh tức giận như mãnh thú thời tiền sử, cái chết của Nạp Lan Sơ đã chọc giận hắn, kế hoạch bị phá rối. Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không ngờ thanh niên này sẽ vì một đệ tử đê tiện bỏ tiên duyên trong bé mập mặc yếm đỏ chạy về đây.
Không lẽ thanh niên là đồ ngu?
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức há mồm:
- Ta...
- Chết - Đi!
Tiếng gầm như dã thú bị thương của Đinh Hạo vang lên, khí thế khủng bố tựa biển cả tuôn trào cuồn cuộn. Đất đá bay lên, một nắm đấm to lớn bay ra khỏi bụi bặm như thiên lôi giáng xuống.
Bùm!
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức lại bị đánh bay.
Đôi tay Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức vỡ vụn, xương trắng bay tứ tán. Chớp mắt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức bị cụt tay.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức hộc máu bay ngược ra, biểu tình tràn đầy kinh sợ.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức hét to:
- Đừng...!
Đinh Hạo không nghe Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức tìm cớ, nhanh như chớp tung cú đấm. Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không kịp né tránh, nửa người thoáng chốc bị đánh nát.
Đây là đánh nát nghiền ép.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức dù gì là cường giả thần cảnh nhưng đối diện Đinh Hạo nổi khùng thì không có sức chống cự, chỉ hai chiêu cơ thể đã rách rươis mất sức chiến đấu.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức kinh khủng hét to:
- Không... Đừng giết ta! Hãy nương tay!
Bàn tay Đinh Hạo đã ấn vào ngực Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, lực lượng khủng bố tích tụ như chưa phát. Khuôn mặt giận dữ của Đinh Hạo dán sát Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, ánh mắt nh kiếm sôi trào sát khí.
Đinh Hạo chất vấn:
- Lúc ngươi bức chết A Sơ có nương tay hay không?
Mặt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức trắng bệch chua xót nói:
- Là chính nàng tự sát, không liên quan đến ta...
Đinh Hạo khinh miệt hừ lạnh một tiếng:
- Rác rưởi!
Lòng bàn tay nhấn mạnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cơ thể Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức bị lực lượng đáng sợ nổ nát, máu thịt bay đầy, cái đầu còn sót lại văng ra rơi vào Long Ngâm Thiên Biến Trận nhấp nháy điên cuồng.
Đinh Hạo định xông vào Long Ngâm Thiên Biến Trận thì...
Vù vù vù vù vù!
Một luồng kình phong từ phía sau ập đến.
Nạp Lan phu nhân tóc rối xù, gò má sưng húp từ khi àno bò ra khỏi hố hình người lặng lẽ đến gần Đinh Hạo, duỗi tay cầm chủy thủ màu lam cắm trên lưng hắn phát động bí pháp thủ ấn.
Nạp Lan phu nhân cười dữ tợn:
- Ha ha ha ha ha ha! Chết đi, ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không? Ngươi dám đánh ta? Ta muốn ngươi bị độc chết!
Dao găm bị thúc giục liền bắn ra ánh sáng lam, hóa thành chất lỏng định chui vào cơ thể Đinh Hạo.
Đinh Hạo hừ lạnh một tiếng.
Xương sống lưng đại long phát ra tiếng rồng ngâm, xương kêu lách cách, long khí màu tím rít gào. Một con thần long tím gầm rống bay quanh cơ thể Đinh Hạo.
Chủy thủ lam chớp mắt bị lực lượng này ép ra biến thành thể rắn.
Cơ bắp trên lưng Đinh Hạo nhô lên như núi cao, lực lượng cơ thể đáng sợ bùng nổ, từng chút một đè ép chủy thủ lam đông lại thành thể bay ra như nỗ tiễn. Đinh một tiếng, chủy thủ bắn về phía xa.
Nạp Lan phu nhân ngây người nhìn hình ảnh này.
Đây là con quái vật gì? Có thể ép lưỡi dao kịch độc ra khỏi cơ thể.
Chẳng lẽ cơ người hắn toàn đúc bằng sắt sao?
Nên biết Nạp Lan phu nhân luyện chế chủy thủ lam sậm màu đã đâm vào thịt, nó sẽ phát ra chất độc khủng khiếp. Cường giả Thánh nhân cảnh bình thường da thịt bị rạch phá một chút là sẽ chất bất đắc kỳ tử, cường giả thần cảnh cũng rơi vào trạng thái yếu ớt.
Nhưng người trước mặt Nạp Lan phu nhân chẳng lẽ không có xác thịt?
Đinh Hạo xoay người, nhìn chằm chằm vào Nạp Lan phu nhân như cự thú xuyên qua viễn cổ hồng hoang mà nhìn con kiến nhỏ bé. Ánh mắt Đinh Hạo tàn nhãn không có tình cảm.
Nạp Lan phu nhân chìm trong nỗi sợ hãi gần như tan vỡ. Đối diện ánh mắt đó, Nạp Lan phu nhân cảm giác như bị biển máu vô biên bảo phủ. Nạp Lan phu nhân vội vàng muốn kéo giãn khoảng cách nhưng phát hiện cơ thể đứng im không nhúc nhích.
Đinh Hạo giơ tay lên bóp cái cổ trắng mềm như thiên nga của Nạp Lan phu nhân, bàn tay tựa kiềm sắt.
Nạp Lan phu nhân run rẩy nói:
- Ngươi... Thả... Ra... Ta... Ngươi...
Mặt Nạp Lan phu nhân ửng hồng thở khó khăn, vùng vẫy như kẻ chết đuối. Hai tay Nạp Lan phu nhân đánh bồm bộp vào người Đinh Hạo nhưng như đập vào tường đồng vách sắt, làm tay nàng đau đớn.
- Độc phụ, là ngươi năm lần bảy lượt phái người giết A Sơ đúng không?
Mắt Đinh Hạo rực cháy sát khí, lạnh lùng nói:
- Xuống địa ngục xin lỗi A Sơ đi!
Đinh Hạo dứt lời, tay duỗi ra. Chủy thủ màu lam rơi vào tay Đinh Hạo, hắn cầm đằng cán. Chủy thủ màu lam không chút nương tình đâm vào trái tim Nạp Lan phu nhân.
Nạp Lan phu nhân kinh khủng hét rầm lên:
- A! Không!
Cường giả thần cảnh dù trái tim có bị hủy cũng sẽ không trí mạng, như chất độc trong chủy thủ mau lam tựa ngọn lửa đốt cháy hừng hực từ miệng vết thương chui vào cơ thể Nạp Lan phu nhân, làm nàng đau khổ gào thét.
Chớp mắt da thịt trắng nõn của độc phụ A Sơ biến thành màu xanh âm u.
Đinh Hạo vung tay ném Nạp Lan phu nhân ra ngoài như vứt một bào rác.
Đinh Hạo nhìn hướng người đeo mặt nạ vàng nhạt luôn đứng một bên, không chạy trốn cũng không ra tay. Hơi thở của người đeo mặt nạ vàng nhạt rất quen thuộc, Đinh Hạo cảm giác hắn đã gặp người này ở đâu nhưng tạm thời không nghĩ ra.
Đối mặt Đinh Hạo nổi giận ra tay độc ác, ánh mắt người đeo mặt nạ vàng nhạt thật bình tĩnh nhìn hắn, xem xét cái gì, thở dài vì điều gì.
Ánh mắt Đinh Hạo lướt qua người đeo mặt nạ vàng nhạt nhìn Long Ngâm Thiên Biến Trận trong căn phòng bí mật vẫn điên cuồng chớp lóe ánh sáng trắng nhạt.
Tiếng gầm gừ của Nạp Lan Du Hiệp như sấm đánh ầm ầm.
Đinh Hạo nhíu mày.
Bởi vì dù cách rất xa Đinh Hạo vẫn cảm giác rõ ràng trong cơ thể Nạp Lan Du Hiệp xảy ra thay đổi, lực lượng đáng sợ chưa từng có lấy gã làm trung tâm chậm rãi sinh ra. Dù Đinh Hạo đang nổi giận cũng không dám khiêu khích loại lực lượng này. Đinh Hạo tim đập chân run, cảm thấy mình rất nhỏ bé.
Sao có thể như vậy?
Đinh Hạo cẩn thận quan sát Long Ngâm Thiên Biến Trận, mày nhíu càng chặt.