Mục lục
Đao Kiếm Thần Hoàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên cửa sổ tửu lâu, biểu tình Cố Tinh Nhi vô cùng lo lắng hỏi:

- Đó là ai? Tại sao kiếm chuyện với ngươi?

Cố Tinh Nhi nhìn ra được vấn đề rất lớn, nếu không thì thân phận như Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy khi ra mặt mà đối phương vẫn cứng rắn không chịu nhân nhượng. Vì cách nhau quá xa, hai bên đối thoái dùng huyền khí ngăn cách nên Cố Tinh Nhi không biết chuyện gì xảy ra.

Đinh Hạo bình tĩnh nói:

- Ta đi xem thử.

Đinh Hạo đứng dậy, chợt bị một bàn tay nhỏ xinh kéo lại.

Cố Tinh Nhi nhỏ giọng nói:

- Ngươi... Đừng đi.

Đinh Hạo ngây người, sau đó nhẹ nhàng rút tay ra, mỉm cười nói:

- Yên tâm, không có gì.

Trong lòng Đinh Hạo biết rõ rắc rối đến kỳ diệu mà không phải chuyện nhỏ.

Lúc trước đám người Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy, Lâm Liệt đối thoại Cố Tinh Nhi không nghe được nhưng với thực lực như Đinh Hạo tất nhiên nghe rõ ràng. Giống như Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy suy đán, Đinh Hạo cảm thấy bị thế lực lớn nào đó trong Huyền Sương Thần Cung nhắm trúng.

Đinh Hạo không muốn khiến Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy khó xử.

Chuyện đã đến mức này, Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy không thể giải quyết.

Nếu thật sự không được thì Đinh Hạo dựa vào lực lượng cấm kỵ chí tôn trong thanh kiếm rỉ sét, ma đao có thể giết ra. Thiên hạ rộng lớn không phải đều do Huyền Sương Thần Cung khống chế, dù gì Đinh Hạo tạm thời rời khỏi Bắc Vực, Huyền Sương Thần Cung có phái cao thủ ra chưa chắc sẽ bắt được hắn.

Có Tống Khuyết mập, Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy ở, Đinh Hạo tin tưởng bọn họ sẽ chăm sóc tốt cho Vấn Kiếm tông xa ở Tuyết Châu.

Đinh Hạo mỉm cười với Cố Tinh Nhi.

Chớp mắt Đinh Hạo biến mất trong tửu lâu.

* * *

Trên bầu trời.

Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy cắn răng, lắc đầu nói:

- Nếu vậy thì ta không còn cách nào khác. Khả Di, hãy dẫn mọi người đi đi.

Trương Khả Di ngẩn ra:

- Bạch sư thúc...

Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy phất tay ý bảo nhóm Trương Khả Di đệ tử Diệt Tuyệt Kiếm tông mau rời đi.

Biểu tình Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy nghiêm túc nhìn đám người Huyền Sương Thần Vệ Lâm Liệt, bình tĩnh nói:

- Đinh Hạo là bằng hữu của ta, lúc này ta không thể bỏ mặc. Nếu Triệu huynh nhất quyết mang Đinh Hạo đi ngay bây giờ thì Bạch ta đành đắc tội. Chuyện hôm nay ta làm là ý cá nhân, không liên quan đến Diệt Tuyệt Kiếm tông, mọi hậu quả do Bạch Tuyền Thủy ta gánh.

Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy tuyên bố khiến đám người Huyền Sương Thần Vệ Lâm Liệt biến sắc mặt.

Trương Khả Di nghe giọng Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy truyền âm:

- Giờ ngươi đi, lặng lẽ tìm Đinh huynh đệ, lập tức mang hắn từ vực môn bí mật rời đi, đi càn xa càng tốt. Nói với Đinh Hạo là sau này nếu không có ta hay Tống mập lên tiếng thì đừng quay về Bắc Vực. Ta sẽ chăm sóc người Vấn Kiếm tông cho hắn.

Phái đối diện, Lâm Liệt thay đổi sắc mặt, nét mặt sa sầm, trầm giọng nói:

- Bạch tiểu chưởng môn, ta khuyên ngươi lần cuối, đừng làm chuyện sai lần. Ngươi tuyệt đối không thể gánh vác hậu quả.

Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy không nói nữa, huyền khí ngưng tụ toàn thân, khí thế khiếp người.

Lâm Liệt cười nhạt, định nói gì thì mọi người thấy hoa mắt.

Một bóng dáng áo xanh như ngọc bỗng nhiên xuất hiện.

Chính là Đinh Hạo.

Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy căng thẳng, chưa kịp nói gì thì Đinh Hạo cười cười vỗ vai gã.

Đinh Hạo nói:

- Bạch huynh đừng khó xử, ta có cách giải quyết chuyện này, nếu ngươi ra tay sẽ khiến Diệt Tuyệt Kiếm tông rơi vào kiếp nạn.

- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi nói gì vậy? Ngươi và ta là bằng hữu, sao ta có thể ngồi xem ngươi bị bọn họ mang đi? Nếu thật sự làm vậy thì tên mập Tống Khuyết sẽ xem thường ta, cắt áo đoạn nghĩa, tuyệt giáo với ta.

Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy đã đặt quyết tâm, không hề do dự.

Hào khí dào dạt, Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy cười to bảo:

- Lại nói Bạch Tuyền Thủy ta là thứ tiểu nhân tham sống sợ chết, bằng hữu gặp nạn mà lờ đi sao?

Nói đến đây Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy định ra tay thì chợt biến sắc mặt, nhìn Đinh Hạo.

Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy sốt ruột và tức giận nói:

- Ngươi...

Chớp mắt dao động huyền khí quanh thân Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy tán đi, gã lắc lư trong không trung.

- Bạch huynh, uất ức cho ngươi. Tiểu đệ bất đắc dĩ, đành tạm thời phong lại đường kinh mạch của ngươi, nửa canh giờ sau sẽ tự động hồi phục.

Đinh Hạo mỉm cười nói với Trương Khả Di nói:

- Trương sư điệt hãy mang Bạch huynh đi, chuyện của Đinh Hạo thì Đinh Hạo tự giải quyết.

Thì ra mới rồi tay Đinh Hạo nhẹ vỗ vai Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy đã lén ra chiêu, phong ấn mấy đường kinh mạch trong người gã.

Đây là tiểu pháp môn hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ dạy cho Đinh Hạo, khiến Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy không thể ra tay trong vòng nửa canh giờ, tránh cho gã dính vao chuyện này.

- Ngươi cần gì như vậy...

Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy vừa kinh vừa giận chất vấn:

- Chẳng lẽ ngươi không xem ta là bằng hữu sao?

- Ha ha ha ha ha ha! Mấy ngày nay Bạch huynh quan tâm, Đinh Hạo sẽ không bao giờ quên. Núi xanh còn đó, sẽ có ngày gặp lại. Bạch huynh, yên tâm đi, ngươi và ta còn gặp lại nhau.

Nói đến đây Đinh Hạo xoay người, bình tĩnh nhìn đám Lâm Liệt, Huyền Sương Thần Vệ.

Đinh Hạo nói:

- Các vị, đi đi, Đinh Hạo theo các ngewơi đi.

Đinh Hạo đã đặt quyết tâm không để Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy, Diệt Tuyệt Kiếm tông bị liên lụy. Chờ khi rời khỏi cổ thành Kiếm Đô Đinh Hạo sẽ phản kháng, rời khỏi Bắc Vực.

Đi theo đám người Lâm Liệt, Huyền Sương Thần Vệ đi Huyền Sương Thần Cung mới là ngu.

Lâm Liệt nhìn Đinh Hạo, ngừng một lúc, lắc đầu lạnh lùng cười:

- Đi? Đi đâu? Tiểu tử, ngươi sai rồi, ta nhận được mệnh lệnh là giết ngươi tại chỗ!

Lâm Liệt thốt ra câu này, bốn phía tràn ngập sát khí.

Đinh Hạo biến sắc mặt, nhíu mày hỏi:

- Lý do là gì?

Lâm Liệt cười to.

Lâm Liệt khách sáo với Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy là vì thế lực Diệt Tuyệt Kiếm tông không tầm thường. Đinh Hạo hoàn toàn không lọt vào mắt Lâm Liệt. Không có quyền không có thế, thực lực cao thì sao? Không thành Võ Đế cảnh, Võ Thánh cảnh thì chỉ là con kiến.

Lâm Liệt cười lạnh, khinh thường nói:

- Bổn tọa giết một man dân quê mùa không biết chết sống cần gì lý do? Tiểu tử, cho ngươi một lựa chọn, ngươi tự sát hay muốn bổn tạo ra tay?

Lửa giận dâng trào trong lòng Đinh Hạo, hắn không nói nhiều, cười lạnh nói:

- Tốt, nếu các ngươi đã buộc ta đến tận đây thì ta cũng cho các ngươi cơ hội lựa chọn, tự xéo đi hay để ta phế ngươi rồi ném ra ngoài?

Mặt Lâm Liệt đông cứng.

Một Huyền Sương Thần Vệ đứng bên cạnh Lâm Liệt bước tới gần Đinh Hạo, quát to:

- Tiểu nhi vô tri, khiêu khích Triệu Tuần Sát Sử, ta thấy ngươi chán sống rồi. Hãy nạp mạng!

Huyền Sương Thần Vệ nói xong tung nắm đấm, không khí vang tiếng gió rít, thiên địa biến sắc.

Đây là một cao thủ cảnh giới Võ Hoàng cảnh, không thể khinh thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK