Đinh Hạo còn nhớ khi đó vào phút cuối người hủy diệt hắc ám cũng phát hiện ra hắn, cách xa mấy trăm dặm đối diện thiên nhãn, phát ra sát khí khủng khiếp.
Giờ phút này, người hủy diệt hắc ám dựa vào manh mối hơi thở thiên nhãn để lại trên người Đinh Hạo do đó nhận ra hắn.
- Có thể nhìn thấu bình chướng Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp, ngươi làm ta kinh ngạc.
Người hủy diệt hắc ám cẩn thận đánh giá Đinh Hạo, lộ biểu tình kinh ngạc nói:
- Trên người của ngươi quả nhiên có hơi thở thần khí. Ta không nhìn thấu ngươi, nếu cho ngươi đủ thời gian thì tương lai sẽ rất đáng gờm. Tiếc rằng hôm nay ta phải giết ngươi.
Đinh Hạo không biến sắc mặt vì câu nói của người hủy diệt hắc ám, bình tĩnh nói:
- Chưa biết lộc về tay ai.
- Ha ha ha ha ha ha! Ta rất thưởng thức lòng can đảm của ngươi. Ngươi là người thứ nhất phát hiện ra ta, ta sẽ thưởng cho ngươi một thứ. Trừ khiến ta bỏ qua ngươi ra có thể nêu yêu cầu khác.
Hình như người hủy diệt hắc ám nhìn Đinh Hạo với con mắt khác, chỉ vào Nhạc Thiên Tinh, nói:
- Ta nhìn ra được ngươi rất hận con kiến đánh mất tự tôn này, ngươi nói một tiếng là ta sẽ giết hắn cho ngươi.
Người hủy diệt hắc ám thốt lời làm Nhạc Thiên Tinh biến sắc mặt.
Mặt Nhạc Thiên Tinh trắng bệch, lại run như cầy sấy.
Nhạc Thiên Tinh
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Ta sẽ tự mình giết hắn, không cần mượn tay ngươi.
Người hủy diệt hắc ám gật đầu, nói:
- Tốt, ta càng lúc càng thích ngươi.
Người hủy diệt hắc ám vung tay, Nhạc Thiên Tinh văng ra ngoài, lơ lửng giữa không trung, gã không bị thương.
Người hủy diệt hắc ám nói:
- Cho ngươi phần thưởng ngoài lề, hiện tại hắn là của ngươi.
- Không... Chủ nhân... Ta...
Nhạc Thiên Tinh vùng vẫy lần cuối, cầu xin người hủy diệt hắc ám cứu gã.
Hành động của Nhạc Thiên Tinh đã chọc giận cao thủ nhân loại, một khi người hủy diệt hắc ám không che chở thì dù gã có là cường giả Võ Thánh cảnh cũng sẽ bị đám đông giận dữ xé nát.
- Một con kiến mất cả tự tôn thì có tư cách gì xưng hô ta là chủ nhân?
Giọng người hủy diệt hắc ám lạnh lùng nói:
- Còn nói thêm một câu thì ta sẽ tự tay giết ngươi.
Mạt người hủy diệt hắc ám lúc xanh lúc đỏ, im miệng.
Ánh mắt bốn phía trở nên sáng như đèn pha. Nhạc Thiên Tinh cảm giác ánh mắt mỗi người nhìn gã tràn ngập xem nhẹ, khinh thường, miệt thị như thấy con chó vẫy đuôi mừng chủ. Nhiều võ giả bình thường hay nịnh hót Nhạc Thiên Tinh, gã nói gì nghe nấy bây giờ trừng gã.
Nhạc Thiên Tinh cắn răng.
Nhạc Thiên Tinh đối diện Đinh Hạo, phát ra khiêu chiến:
- Đinh Hạo, nếu ngươi muốn giết ta thì hãy quyết đấu công bằng một trận, ta cho ngươi một cơ hội.
Đinh Hạo cười khinh thường, ánh mắt đáng thương nhìn Nhạc Thiên Tinh.
Đinh Hạo lắc đầu, nói:
- Tại sao ta cho loài chó không có lưng như ngươi cơ hội chiến đấu công bình? Ngươi có tư cách gì được cơ hội đấu công bình với ta?
Nhạc Thiên Tinh cười nhạt hỏi:
- Ngươi sợ?
- Đến bây giờ còn khoe khoang tâm kế? Thật đúng là tính già ra non, tay trắng.
Đinh Hạo nhìn mọi người xung quanh, nói:
- Ta đột nhiên cảm thấy để mọi người từng đao giết ngươi mới là kết cuộc tốt nhất. Giống như lời kịch ngươi thường nói, với thứ đê tiện tồi tệ nhà ngươi cận nói đọa nghĩa?
Mặt Nhạc Thiên Tinh xanh mét.
- Ta giết ngươi!
Nhạc Thiên Tinh nổi điên công kích.
Đinh Hạo coi rẻ cười to, lùi ra sau.
Cùng lúc đó, các cường giả nhân tộc sớm không nhịn được nữa đồng loạt ra tay, bao gồm vài cường giả đẳng cấp Võ Thánh cảnh như nam nhân trung niên Võ Thánh da nâu. Mấy ngàn cao thủ hợp sức đánh ra công kích có uy lực khủng bố biết bao? Dù thực lực của Nhạc Thiên Tinh cao đến đâu cũng bị chấn văng ngược ra, hộc máu, cơ thể nát vụn.
Nhạc Thiên Tinh điên cuồng nhào hướng Đinh Hạo:
- Đinh Hạo, tiểu quỷ nhát gan, hãy đấu với ta!
Nhạc Thiên Tinh hận chết Đinh Hạo, gã điên cuồng thúc giục lực lượng trong cơ thể xông lên như chó điên. Dù chết thì Nhạc Thiên Tinh quyết kéo theo Đinh Hạo. Từ khi Nhạc Thiên Tinh gặp Đinh Hạo trong thần điện cuối cùng thì gã bắt đầu xui xẻo, gã chưa từng ngẫm lại bản thân. Nhạc Thiên Tinh mất lý trí cho rằng gã rơi vào tình cảnh này là do Đinh Hạo cố ý tính kế.
Làm sao Đinh Hạo không nhìn ra suy nghxi của chó điên cùng đường Nhạc Thiên Tinh?
Đinh Hạo vẫn bay tới bay lui, không cho Nhạc Thiên Tinh cơ hội chiến đấu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mấy ngàn ánh sáng huyền khí bắn ra. Nhạc Thiên Tinh lại bị đám đông điên cuồng công kích, người đẫm máu, cơ thể nát bấy.
Bùm!
Một võ giả xông lên đạp vào mặt Nhạc Thiên Tinh.
Nhạc Thiên Tinh hộc máu, nghiến răng nói:
- Ngươi dám đánh ta...?
Võ giả này từng vô cùng tôn kính Nhạc Thiên Tinh, luôn ủng hộ bảo vệ gã, gã nói gì nghe nấy, nguyện chết vì gã. Nhưng bây giờ võ giả công kích làm Nhạc Thiên Tinh rất ngạc nhiên.
Võ giả khinh thường phun nước miếng vào mặt Nhạc Thiên Tinh:
- Phi!
Rầm!
Lại một cường giả nhân tộc từng kính ngưỡng Nhạc Thiên Tinh vỗ chưởng vào lưng gã, vang tiếng xương gãy, xương cổ gã bị đánh nát.
Nhạc Thiên Tinh bị thương nặng không rảnh phản kích, cơ thể không ngừng bị công kích. Nhạc Thiên Tinh biết lần này gã sẽ không may mắn thoát khỏi, gã hộc máu cười to, đôi mắt nhìn chằm chằm Đinh Hạo đứng ở phía xa. Ánh mắt Nhạc Thiên Tinh độc ác hận không thể ăn tươi nuốt sống Đinh Hạo.
- Muốn giết ta như vậy sao?
Đinh Hạo lắc người tới gần Nhạc Thiên Tinh, tay siết thanh ma đao đen.
Nhạc Thiên Tinh cuồng quát to, cơ thể phát ra lực lượng cực kỳ cường đại hất bay đám người bao vây mình, nhanh như chớp xông hướng Đinh Hạo.
Nhạc Thiên Tinh cười dữ tợn nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Chính là ngươi, ta quyết kéo theo, đồng quy vu tận đi!
Nhạc Thiên Tinh muốn tự bạo cùng Đinh Hạo.
- Cẩn thận!
Đám cường giả nhân tộc ngạc nhiên, không ngờ Nhạc Thiên Tinh còn có năng lực phản kích.
Đinh Hạo rất bình tĩnh, dường như đã đoán được tình hình. Đinh Hạo không lùi còn tiến tới bên cạnh Nhạc Thiên Tinh, thanh ma đao đen đâm vào ngực gã.
Đinh Hạo lạnh lùng nói:
- Muốn tự bạo? Ngươi nghĩ rằng ta không biết ngươi tính kế sao? Làm sao ta để cho ngươi như ý?
Nhạc Thiên Tinh biến sắc mặt.
Nhạc Thiên Tinh kinh khủng phát hiện khi thanh ma đao đen đâm vào cơ thể thì lực lượng không theo gã khống chế, muốn tự bạo cũng không được. Toàn bộ lực lượng ùa hướng thân đao gãy, thanh ma đao đen như có ma tính khống chế cơ thể Nhạc Thiên Tinh, làm gã mất hết khả năng, thậm chí không thển húc nhích một ngón tay.