Đinh Hạo cảm thấy có lực lượng mạnh mẽ diễn sinh trong cơ thể.
Lực lượng này bá đạo hơn cực dương thiên hỏa huyền khí lúc trước, tốc độ càng nhanh, càng hung dũng xoay tròn trong cơ thể Đinh Hạo, làm hắn giật mình. Đinh Hạo kiềm không được sinh ra cảm giác đốt tận bát hoang, chí tôn vô địch.
Đinh Hạo mở mắt ra.
Lửa vô tận quay quanh Đinh Hạo như chiến thần lửa.
Thiên Xu đại gia xấu xa sốt ruột la hét:
- Tiểu tử đã tỉnh, ngươi còn không tỉnh thì đã hỏng chuyện lớn!
Đinh Hạo thu lại ngọn lửa, ngẩng đầu nhìn lên trời. Đinh Hạo thấy mặt trời đỏ đã lặn hướng chân trời.
Đinh Hạo kinh ngạc nói:
- Đã qua một ngày rồi?
Đinh Hạo nhớ lúc dung hợp tinh huyết của Tất Phương là bình minh, bây giờ mặt trời lặn hướng tây, ít nhất qua mười mấy canh giờ.
- Một ngày?
Thiên Xu đại gia xấu xa khoa truương hú lên:
- Ngươi đùa sao? Đã qua ba ngày! Nếu ngươi vẫn không tỉnh thì ta đành thu ngươi vào trong nồi đen rồi lên đường. Chúng ta đang tuột hậu, nếu cứ tiếp tục thế này thì thần tàng di tích Thánh Đường Thần Điện sẽ bị người khác cướp hết, chúng ta không giành được một cọng lông.
Ba ngày?
Đinh Hạo kinh ngạc.
Không ngờ đã qua lâu như vậy.
Đinh Hạo lấy một bộ đồ ra tay vào, hắn không kịp cảm nhận lực lượng sau khi dung hợp Tất Phương, bị Thiên Xu đại gia xấu xa, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt thúc giục nhanh chóng chạy đi.
Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ vốn định tâm sự về thanh kiếm rỉ sét biến dị với Đinh Hạo nhưng bây giờ đành dời lại.
Đinh Hạo dần cảm nhận lực lượng mới trong cơ thể.
Dung hợp tinh huyết của Tất Phương xong Đinh Hạo thúc giục thần thông nhân vương biến biến thành Tất Phương, có năng lực khống chế lửa, tốc độ bay như Tất Phương. Vỗ cánh ngàn dặm, siêu nhanh, dùng để chạy hoặc bỏ trốn tuyệt đối không có vấn đề.
Bỗng nhiên có tiếng chó sủa:
- Gâu gâu gâu!
Đinh Hạo kinh ngạc hỏi:
- A? Con chó đâu ra vậy?
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đắc ý khoe khoang:
- Meo mới nuôi thú cưng mới.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt lấy một con chó nhỏ màu đen bị nghẹn mắt trợn trắng ra khỏi không gian trữ vật trên bụng. Chó nhà mập mạp đáng yêu, bị vuốt mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nắm, bốn chân mũm mĩm vùng vẫy nhưng không thoát ra được.
Chó con bị mèo nuôi?
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đắc ý:
- Meo, đáng yêu không?
Mặt Đinh Hạo tối sầm, hắn cảm thấy mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt ngày càng không ra gì. Chó mèo chẳng phải là oan gia sao? Có ai nghe nói qua con mèo nuôi một con chó làm thú cưng? Cái này còn biến thái hơn lúc trước mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt kêu gào thu người làm vật nuôi.
- Gâu gâu gâu!
Chó con màu đen liều mạng vùng vẫy muốn thoát khỏi móng vuốt của mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt, cái lưỡi tím thè dài ra thở hổn hển.
Đinh Hạo kinh ngạc hỏi:
- Đâu ra vây? Sao ngươi bỗng muốn nuôi chó?
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt thản nhiên nói:
- Lúc ngươi luyện công nhặt bên cạnh chỗ cắm trại, ai biết nó từ đâu tới...
Đinh Hạo không biết nên nói cái gì, chợt nghĩ đến một vấn đề khác:
- Phải rồi, ngươi nhốt nó trong không gian đại lý?
- Đúng vậy. Có gì không được sao?
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt xoa nắn chó con màu đen như chơi đất sét.
-...
Đinh Hạo nói:
- Không gian địa lý chỉ có thể chứa vật chết, nếu là vật sống thì sẽ ngộp chết.
Túi không gian là Đinh Hạo tự tay luyện chế, lượng cất chứa rất lớn. Lúc trước Đinh Hạo luyện tập chế tạo ra nó, không dùng tài liệu quá quý giá nên không phải không gian cao cấp, bên trong không có không khí. Vật thể có ính mệnh bỏ vào trong đó thời gian lâu sẽ ngộp chết.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt liếc xéo Đinh Hạo:
- Ai nói? Ta bỏ nó vào trong hai ngày chẳng phải còn sống sao?
Đinh Hạo ngây người, giây sau nghĩ đến vấn đề khác. Mới rồi chó con màu đen bị nhốt trong không gian đại lý tại sao tiếng kêu của nó xuyên qua túi không gian vọng ra ngoài?
Không lẽ...
Lòng Đinh Hạo máy động, vẫy tay hút chó con màu đen từ tay mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.
- Meo, đừng cướp đồ chơi của ta!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt tức giận vọt tới nhưng bị Đinh Hạo phóng ra huyền khí đánh bay.
chó con màu đen ngồi xổm trong lòng bàn tay Đinh Hạo, vui vẻ kêu lên:
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
Chó con màu đen xem Đinh Hạo là cứu tinh giải thoát nó khỏi móng vuốt của mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt, lưỡi tím thân thiết liếm tay hắn, cái đuôi màu đen ngoe nguẩy.
Tuy bề ngoài nó chỉ là chó con màu đen bình thường nhưng đôi mắt như bảo thạch đen, trong suốt tựa con suối thu yên tĩnh, nhìn xuống bốn mươi lăm độ trong suốt làm người ta đau lòng. Đôi mắt như thủy tinh phản chiếu ánh mặt trời chiều, làm người ta có hảo cảm với nó.
Đinh Hạo phóng thần thức ra quan sát trong người chó con màu đen nhưng không phát hiện có gì khác lạ.
Chó con màu đen đúng là một con chó nhà rất bình thường.
Chẳng lẽ đoán sai?
Nhưng trông chó con màu đen như mới sinh ra làm sao xuất hiện ở Mai Cốt sâm lâm nguy hiểm trùng trùng được? Nơi đáng sợ như vậy dù là một con kiến cũng dư sức ăn trọn chó con màu đen trong thời gian một chén trà.
- Để ta nhìn xem.
Thiên Xu đại gia xấu xa chạy nhanh nghiêm túc nhận lấy chó con màu đen.
Thiên Xu đại gia xấu xa cẩn thận quan sát trước sau, gật gù, trầm ngâm nói:
- Ừm! Quả nhiên là vậy.
Đinh Hạo mừng rỡ hỏi:
- Tiền bối phát hiện cái gì sao?
- Ừm!
Thiên Xu đại gia xấu xa nghiêm túc nói:
- Đúng là có phát hiện.
Đinh Hạo sốt ruột hỏi:
- Phát hiện ra cái gì?
Không lẽ chó con màu đen là thượng cổ hồng hoang di chủng cự thú?
Thiên Xu đại gia xấu xa cười gian nói:
- Ta khẳng định trăm phần trăm nó là chó đẻ non.
- A?
Đinh Hạo ngây người.
- Đẻ non, ngươi không hiểu sao? Tức là mẹ nó sinh nó ra sớm, chưa trưởng thành hoàn toàn trong bụng mẹ.
Thiên Xu đại gia xấu xa nhìn Đinh Hạo như ngó đồ ngốc.
- Ta...
Đinh Hạo suýt đập đầu vào gốc cây vô biên.
Đương nhiên ta hiểu sinh non là gì! Nhưng ngươi quan sát hết nửa ngày chỉ có kết luận không chút dinh dưỡng thế này? Không lẽ Thiên Xu đại gia cũng là sinh non sao?
Dường như Thiên Xu đại gia xấu xa nhìn thấu suy nghĩ của Đinh Hạo, tiếp tục khinh thường nói:
- Ngươi không hiểu. Có lẽ chó con có lai lịch bất phàm, có lẽ có huyết mạch cực kỳ tôn quý, nếu không thì nó đã chẳng xuất hiện trong Mai Cốt sâm lâm khủng bố. Nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó sinh non khiến nó không thể phát dục bình thường, không kế thừa được huyết thống chủng tộc, trời sinh khiếm khuyết, đã định chỉ là một kẻ yếu đáng thương.
Giờ Đinh Hạo mới hiểu ý của Thiên Xu đại gia xấu xa.
Đinh Hạo nhận lấy chó con màu đen nhỏ xinh từ tay Thiên Xu đại gia xấu xa, nhìn nó thân thiết vẫy đuôi, liếm lòng bàn tay mình. Cảm giác ấm áp làm trái tim Đinh Hạo rung rinh.
Chó con màu đen là vật đáng thương, trời đã định là kẻ thất bại.