Mục lục
Đao Kiếm Thần Hoàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Đinh Hạo chấn động. Hắn cảm thấy diện mạo của bức tượng này rất quen thuộc. Dường như hắn đã từng quen biết.

- Đinh đại ca, hắn rất giống đại ca...

Kỷ Anh Khởi nhỏ giọng nói.

Đúng vậy. Nghe thấy Kỷ Anh Khởi nhắc nhở như thế, Đinh Hạo hoảng sợ phát hiện, trên khuôn mặt của bức tượng Ma thần kim sắc này lại có thể rất giống mình. Chỉ có điều thần thái của hắn có phần thành thục hơn, giống như thời điểm mình đã ba mươi tuổi vậy.

- Không đúng. Không chỉ là giống ta. Ta thật sự nhớ mình đã từng nhìn thấy pho tượng này ở đâu đó...

Đinh Hạo đau khổ suy nghĩ, cố lục tìm trong trí nhớ của mình.

Đáng tiếc ký ức của bản thể sau khi chuyển kiếp lại hoàn toàn không có chút đầu mối về thời kỳ còn thơ ấu. Ký ức giống như bị phong ấn, hoàn toàn trống rỗng. Trong khoảng thời gian ngắn, Đinh Hạo thật sự không nhớ ra nổi, mình đã từng gặp qua người giống hệt với pho tượng này ở nơi này. Hắn chỉ có thể tạm thời không nghĩ tới nữa.

Ở trên đỉnh pho tượng này lóe lên một luồng ánh sáng kim sắc cực kỳ yếu ớt.

- Nói như vậy, pho tượng này chắc cũng là một vị thần hỏa tháp!

Đinh Hạo suy nghĩ một chút, quyết định đốt vị thần lửa tháp này.

Ở xung quanh tế đàn nhỏ, Đinh Hạo không tìm được bát đá chứa máu hiến tế. Nhưng hắn lại tìm thấy được bốn cái đỉnh nhỏ có khắc hình con rồng kim sắc. Vì vậy hắn rót máu của Chư Hoài vào trong bốn cái đỉnh nhỏ này.

Đinh Hạo phải tốn hết hai phần ba lượng máu có được, mới đổ đầy được bốn cái đỉnh có khắc hình con rồng vàng kia.

Sau khi làm xong tất cả những điều này, Đinh Hạo leo lên tế đàn kim sắc, đưa tay chạm đến ánh sáng kim sắc trên đỉnh của pho tượng kia.

Một cảm giác có chút nóng bỏng truyền đến. Sau đó hơi nóng theo ngón tay rót vào các nơi trong thân thể Đinh Hạo từng chút một.

Trong nháy mắt tiếp theo, một biến đổi khác thường đột ngột phát sinh.

Trời rung đất chuyển một hồi. Đinh Hạo chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm. Tất cả cảnh vật đều biến mất, giống như thời không chuyển hoán. Trong nháy mắt hắn đi tới không gian tối tăm. Xung quanh trên dưới đều lạnh như băng, vĩnh viễn cô tịch, không có âm thanh, không có khí lưu...

Nguồn sáng duy nhất là từ một đốm sáng kim sắc phía trước phát ra.

- Chuyện gì xảy ra vậy? Mình không phải là đang đốt bức tượng thần hỏa sao? Tại sao thoáng cái lại xuất hiện ở đây?

Đinh Hạo nhíu mày, thân thể lơ lửng ở trong hư không, giống như đưa thân vào trong chân không.

Biến hóa bất ngờ này hẳn phải có liên quan tới tiểu tháp thần hỏa hình người kia. Chẳng lẽ bởi vì mình chạm vào ánh sáng kim sắc kia, cho nên bị truyền tống đến nơi này?

Hay tất cả những thứ mình nhìn thấy đều là hư ảo. Đó là do ý thức của mình chìm vào một không gian hư ảo sao?

Đúng lúc này…

- Người ngoại vực hèn mọn kia, ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định sao? Có dám đánh với ta một trận không?

Một giọng nói cao quý uy nghiêm, đột nhiên từ trong đốm sáng truyền ra.

Đinh Hạo có thể cảm giác được rõ ràng, từng sóng tinh thần phẫn nộ, cùng xuất hiện với âm này thanh đang tràn ngập ở trong hư không vô tận.

Người ngoại vực sao?

Đinh Hạo sửng sốt.

Đang nói mình sao?

Đúng lúc này, giọng nói kia lại vang lên:

- Sao vậy? Không phải là tà ma ngoại vực sao? A, lại là một con kiến hôi không biết chết sống, mưu toan giành lấy thần tàng của ta sao? Thân thể của con kiến hôi cũng dám mơ ước bài vị. Đáng chết! Vừa đúng lúc đưa tới chất dinh dưỡng cho ta. Đi chết đi!

Lời nói vừa dứt, từng sợi tơ kim sắc, giống như xúc tua từ trong đốm sáng kim sắc điên cuồng lao ra.

Trong nháy mắt, những sợi tơ kim sắc đã đi tới trước người Đinh Hạo, quấn lấy toàn thân hắn. Đầu những sợi tơ kim sắc hóa thành mũi nhọn sắc bén, trong nháy mắt phá vỡ cơ bắp mạnh mẽ cứng rắn của Đinh Hạo.

- Không xong...

Đinh Hạo cảm thấy sức sống trong cơ thể mình, không ngờ đang không ngừng bị sợi tơ kim sắc này hút đi.

Hắn ra sức giãy dụa. Mấy trăm sợi tơ kim sắc trong nháy mắt bị đứt lìa

Nhưng lại có càng nhiều sợi tơ kim sắc như những xúc tua ở trong đốm sáng màu vàng phía xa lao ra ngoài, điên cuồng quấn chặt xung quanh Đinh Hạo. Chỉ trong chốc lát, Đinh Hạo bị quấn thành cái bánh chưng. Càng ngày có càng nhiều mũi nhọn sắc bén điên cuồng đâm vào trong thân thể Đinh Hạo, hút lấy năng lượng sinh mệnh của hắn...

- Ha ha ha, không nghĩ tới một con kiến hôi nhỏ nhỏ, lại có thể nắm giữ sức sống mạnh mẽ như thế...

Giọng nói kia xuất hiện:

- Đáng tiếc. Nếu không phải ngươi mơ ước thần tàng của ta, ta cũng sẽ không hạ sát thủ đối với ngươi. Sứ mệnh của ta không thể dừng lại. Huyết mạch Thần Đình phải tiếp tục tồn tại. Cho dù ta dính đầy máu tươi hóa thân thành ma, cũng sẽ không tiếc!

Đinh Hạo đã không để ý tới giọng nói kia nữa. Biến cố như vậy đột nhiên xuất hiện, khiến hắn rơi vào khốn cảnh.

Trước đó, lúc tiểu mập Nhâm Tiêu Diêu và mèo mập Tà Nguyệt đốt thần hỏa cũng chưa từng xuất hiện qua tình trạng dị thường như vậy.

Xem ra vẫn là do mình có chút lòng tham. Pho tượng chúa tể chí tôn có thể được đặt ở vị trí đỉnh tháp lớn đã nói rõ nó có chỗ đặc biệt. Mình không nên nóng vội cố gắng đốt thần hỏa của nó như vậy. Chỉ có điều lúc này hắn hối hận cũng đã muộn.

Đinh Hạo điên cuồng giãy dụa.

Lực lượng thân thể có thể tương đương với Vũ Hoàng nhị khiếu không ngừng bắt đứt từng sợi tơ kim sắc.

Một tay hắn thoát ra khỏi sự trói buộc, liền lấy thanh kiếm rỉ và ma đao từ trong nhẫn trữ vật ra. Hắn đang muốn rót vào đó thiên hỏa huyền khí và ngục băng huyền khí, lấy ra lực lượng chí tôn trong hai thanh đao kiếm, cắt nát những sợi tơ kim sắc này, trực tiếp chém nát nguồn sáng kim sắc...

Nhưng ở phía sau lại xuất hiện một biến hóa bất ngờ ngoài dự đoán của nó.

Một ánh sáng màu lục đồng thời nhẹ nhàng bay ra từ trong nhẫn trữ vật khi hắn triệu hoán thanh kiếm rỉ và ma đao.

Ánh sáng màu lục này dường như có ma lực thần kỳ. Tuy rằng nó cũng không có cường lực, nhưng trong nháy mắt khi nó xuất hiện, những sợi tơ kim sắc đang điên cuồng lao tới, lại trở nên yên tĩnh.

- Đây là...

Nguồn sáng kim sắc phát ra một tiếng thét kinh hãi.

Đinh Hạo cũng có chút sững sờ. Sau khi do dự một chút, hắn không tiếp tục phát động thanh kiếm rỉ và ma đao nữa.

Trong nháy mắt tiếp theo, hắn đã thấy ánh sáng màu lục kia nhanh chóng lớn lên, đồng thời bắn ra từng luồng quang ảnh màu xanh, dường như là máy chiếu hình đang không ngừng phóng ra từng chữ viết lớn bằng cái đấu ở trong hư không vô tận này.

- Ngày mùng bảy tháng bảy, Trường Sinh Điện, thì thầm lúc nửa đêm không người!

Trong lòng Đinh Hạo chấn động. Trong nháy mắt hắn đã biết được lai lịch của lục quang kia.

Là khối ngọc bội Tuần sát sứ Tuyết Châu Đinh Hồng Lệ đã tặng cho mình.

Ở thời khắc mấu chốt này, miếng ngọc bội xảy ra biến đổi khác thường, chủ động từ trong nhẫn trữ vật bay ra ngoài, phóng ra ánh sáng màu lục kỳ lạ. Tiếp đó ở trong hư không chợt hiện ra một hàng chữ như vậy. Chẳng lẽ nói, ngọc bội kia cảm giác được điều gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK