Đinh sư huynh vẫn là Đinh sư huynh ngày nào.
- Đa tạ Đinh sư huynh!
Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn không khách sáo cười toe chọn lựa huyền khí bát phẩm tăng tốc độ và chạy trốn, phù hợp phong cách của gã.
Thời gian gấp rút, mấy người khác không từ chối, lựa vài bảo bối mình ưng ý, luyện chế xong là có thể dùng.
- Y Nhược, thực lực của nàng yếu nhất, cho nàng ba bảo khí này, mau nhỏ máu luyện hóa.
Đinh Hạo cố ý để dành ba bảo khí uy lực cường đại cho hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược. Một cái phòng ngự, một cái công kích, một cái chạy trốn trấn lột từ Ninh Châu Tam Hoàng, tuyệt đối là thứ tốt. Chúng là tấm lòng của Đinh Hạo.
- Vâng thưa Hạo ca ca.
Mắt hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược cong thành trăng khuyết, vui vẻ nhận lấy.
Đinh Hạo lại lấy một bảo khí không nói không rằng đưa cho Tạ Giải Ngữ đeo mặt nạ phượng hoàng.
Tạ Giải Ngữ nhận lấy bảo khí.
Một con quái điểu to hơn hai mươi thước xà sát mặt đất há mồm phun luồng lửa nướng một ngọn đồi thành dung nham, mấy con gấu to đang kiếm mồi gần đó bị nướng chín. Quái điểm to lao xuống, vuốt nhọn bấu hai con gấu to nặng cả tấn, nó hú dài nhàn nhã bay lên trời.
Nhưng con quái điểu chưa bay quá xa thì ngã rẽ một ngọn núi phía xa có con vượn to cao trăm thước nhảy ra nhanh như chớp vọt lên bắt lấy quái điểm to không lông, hai tay xé. Quái điểu kêu thảm một tiếng, nội tạng và máu đen rơi xuống. Cự viện đứng trên đỉnh dãy núi cầm xác chim khổng lồ nhai nhồm nhoàm, nuốt luôn xương và da.
Cự viện chưa ăn xong thì một con thần xà vằn xanh từ đâu chui ra, mọc sừng sắp thành giao quấn lấy cự vượn. Hai con quái thú gầm rống. Đuôi rắn đánh nứt núi, vảy bị cự vượn xé rách, máu tuôn như suối thành thác nước đỏ giữa khe núi.
Dã man!
Bạo lực!
Đấu tranh bằng bạo lực, vì sống mà điên cuồng, không phải ngươi chết thì ta sống.
Người Đinh Hạo đầy vết thương núp trên một cổ thụ cách đỉnh núi năm trăm thước, hắn lau mồ hôi lạnh trên trán.
Đây là ngày thứ hai Đinh Hạo đến chiến trường bách thánh, hắn gặp nguy hiểm mấy chục lần, có vài lần suýt bị cự thú đáng sợ giết.
Nơi này như Công Viên Kỷ Jura bản phép thuật. Đủ loại cự thú tiền sử Đinh Hạo không biết tên ở khắp nơi, quanh năm suốt tháng sống trong thiên địa vẫn giữ nguyên tố thời đại thượng cổ và pháp tắc thiên địa, các loại biến dị đáng sợ, trường sinh, có lực lượng dời núi lấp biển. Trong người chúng chảy dòng máu thần thú dị chủng thượng cổ hồng hoang. Thiên địa này nguy hiểm như địa ngục Tu La.
Đinh Hạo thông qua khe nứt thời không được đưa dến đây rơi vào ổ một đám Dực Kiếm Xỉ Sư, bầy quái thú to như ngọn núi nhỏ, lực lượng sánh bằng cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh, nắm giữ lực lượng thổ trong ngũ hành. Đám Dực Kiếm Xỉ Sư giẫm chân một cái là đất nứt, núi sụp. Đinh Hạo không trốn nhanh thì đã là đống bùn.
Đinh Hạo nhìn chiếc nhẫn màu bạc, nó tối tăm không ánh sáng, chứng minh trong vòng mấy trăm dặm không có đệ tử Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo hơi lo âu.
Thế giới này nguy hiểm hơn dự tính tệ nhất của Đinh Hạo, bản thân hắn liều mạng nửa chết nửa sống, đám người Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Lan, Tạ Giải Ngữ, mỹ thiếu niên Lâm Tín, Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn không biết bị truyền tống đến đâu, găp nguy hiểm gì, hoặc là đã...
- Bây giờ nghĩ nhiều cũng dư thừa, phải mau chăng tăng thực lực, có sức bảo vệ mình đã.
Tuy Đinh Hạo bị nhiều vết thương nhưng tinh thần phấn khởi.
Mặc dù thiên địa này nguy hiểm nhưng như lời đồn, khắp nơi đầy cơ hội. Trong hai ngày qua Đinh Hạo hái được hơn ba mươi gốc thần dược năm trăm năm, mới đầu hắn định giữ chúng nó luyện chế thành đan dược, phát huy dược lực ở mức lớn nhất. Sau này Đinh Hạo nhận ra không cần thiết, chỗ này có quá nhiều thần dược, láng phí cũng không sao. Không gian trữ vật sớm nhét đầy, Đinh Hạo không có chỗ cất.
Sau này Đinh Hạo như bò ăn cỏ thấy thần dược là nhai nuốt.
Trong hai ngày ngắn ngủi Đinh Hạo được thần dược trợ giúp tăng thực lực lên hai tiểu cảnh giới, đến tứ khiếu Tiên Thiên Võ Tông cảnh.
Đinh Hạo cảm thấy hắn há mồm toàn phun ra mùi thần thảo dược.
Nếu có người bắt Đinh Hạo bỏ vào đan lô chắc có thể luyện ra một lò thần đan.
- Trong đan điền huyền khí tràn đầy, đường kinh mạch kình khí cuồn cuộn, đến lúc đột phá rồi.
Đinh Hạo ngồi xếp bằng trên chạc cây cổ thụ đường kính hơn mười thước, xung quanh bày minh văn trận pháp giấu hơi thở. Đinh Hạo tiếp tục trùng kích, đao kiếm song thánh thể có ưu điểm biến thái là không có bình cảnh tu luyện, thẳng tiến trong thiên địa này. Đinh Hạo vừa ăn thần dược vừa tăng thực lực lên nhanh như tên lửa, hắn thấy khoái như kiếp trước chơi game online không hạn chế thăng cấp.
* * *
Cự Linh thành.
Ranh giới nguyên thủy sơn mạch.
Mặt trời lặn từ hướng tây, mặt đất tĩnh lặng, sương chiều lượn lờ, thác nước lấp lánh sáng, phong cảnh rất đẹp.
Trên bầu trời, mấy chục khe nứt thời không xanh biếc như lòng sông khô cạn chậm rãi biến mất, đây là ngày thứ ba khe nứt thời không trước tiên mở ra đi thông chiến trường bách thánh. Giống như đợt trước, khe nứt thời không bắt đầu khép lại, muốn vào chiến trường bách thánh lần nữa không biết chờ đến bao giờ.
Biên giới sơn mạch có một trăm Huyền Sương Thần Vệ trú đóng.
Huyền Sương Thần Vệ phụ trách bảo vệ đường hầm thời không nhân loại tránh cho yêu tộc hoặc vài kẻ luồn lách không tuân theo quy tắc Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần định ra lén vào chiến trường bách thánh. Mãi khi từng khe nứt thời không màu xanh trên bầu trời biến mất Huyền Sương Thần Vệ sẽ rời khỏi đây.
Thời gian trôi qua.
Từng khe nứt thời không biến mất.
Cuối cùng chỉ còn lại khe nứt thời không lớn nhất không ngừng rút nhỏ bây giờ dài khoảng hai thước, rộng một thước đang nhanh chóng biến mất. Nửa nén nhang nữa là toàn bộ khe nứt thời không sẽ biến mất.
Huyền Sương Thần Vệ thầm thở phào.
Nhiệm vụ lần này sắp thuận lợi hoàn thành, không có biến cố gì, không có kẻ nào không biết sống chết đến gây rối.
Khe nứt thời không cuối cùng dài chưa đến một thước như bãi nước sắp khô.
Chính lúc này, bỗng nhiên...
Vù vù vù vù vù!
Một tiếng xé gió chói tai bay nhanh từ phái Cự Linh thành.
- Meo bàn nội nó, cuối cùng cũng kịp. Này này này này, đừng biến mất! Meo, còn chưa đi vào!
Tiếng rú kỳ dị vọng từ phía xa. Đám Huyền Sương Thần Vệ chưa kịp phản ứng thì thấy một luồng sáng trắng nhanh như chớp vọt tới gần khe nứt thời không sắp chui vào.
- Là ai?
- Dám cứng rắn xông vào? Đứng lại đó!
Huyền Sương Thần Vệ phản ứng rất nhanh, trước tiên chặn lại.
- Meo, mau tránh ra, lão tử có danh ngạch!
Ánh sáng trắng chợt lóe chui vào khe nứt thời không, cùng lúc đó khe nứt thời không cuối cùng hoàn toàn biến mất.
* * *
- Phù.
Đinh Hạo chậm rãi ngồi dậy trên thân cây, đã là sáng ngày hôm sau.
Đinh Hạo duỗi eo, tinh thần phấn chấn.
Đêm hôm qua Đinh Hạo khá may mắn, trong ngàn thước không có cự thú khủng bố gì chiến đấu, cổ thụ này không bị phá hủy. Đinh Hạo không cần đổi chỗ, thuận lợi tu luyện đến sáng. Có thần dược bổ dưỡng giúp Đinh Hạo đánh mở một huyệt khiếu thập nhị chính kinh, lục kỳ kinh, cực dương thiên hỏa huyền khí, cực âm ngục băng huyền khí vào ngũ khiếu Tiên Thiên Võ Tông cảnh.
- Cứ theo đà này thì mười mấy ngày nữa ta có thể bước vào Đại Tông Sư cảnh.
Đinh Hạo đứng trên ngọn cây phun nuốt ánh sáng, hấp thu thiên địa nhật quang tinh hoa luyện thân mình.
Đinh Hạo vẫn thiếu một pháp môn tu luyện thân thể kim thân, đến bây giờ hắn vẫn tu luyện Băng Hỏa Chuyển Kim Thân Quyết. Đây là một quyển công pháp sơ giai địa giai, sau này qua hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ cải tiến mơ hồ đến trình độ đỉnh giai địa giai, uy lực không tệ. Đinh Hạo đã tu luyện Băng Hỏa Chuyển Kim Thân Quyết đến trình dộ đỉnh giai nhưng nó vẫn không theo kịp tốc độ cảnh giới huyền khí tăng trưởng.
- Đi, tìm cự thú luyện tay.
Sau khi thực lực tăng lên Đinh Hạo cần một trận chiến để ổn định cảnh giới.
Đinh Hạo gói ghém hành trang nhảy người lên, như vượn khỉ nhanh nhẹn nhảy giữa các nhánh cây.
Mấy ngày qua Đinh Hạo tổng kết cách đi tốt nhất. Bay trên cao dễ bị cự thú loài chim cường đại bắt, đi dưới đất thì độc trùng rắn ma xuất quỷ nhập thần dị chủng đánh bất ngờ. Thực vật trông rất đẹp có khi ăn thịt người.
Thời gian trôi đi.
Chớp mắt lại qua một ngày.
Đinh Hạo đào một hang động trong tận cùng núi non nguy nga làm chỗ ở tạm thời.
Qua mấy ngày điều tra Đinh Hạo phát hiện tình huống của hắn không quá tốt.
Bởi vì bốn hướng đông tây nam bắc Đinh Hạo ở đều có một con mãnh thú tuyệt thế chiếm cứ một phương, lãnh địa của chúng vây quanh hắn vào giữa. Trong hai mươi dặm trung tâm núi non cây cao này là khu vực trung lập của bốn mãnh thú, nơi an toàn nhất. Một khi vượt qua phạm vi này rất có thể sẽ bị dị chủng hồng hoang công kích.
Đinh Hạo tạm thời bị trói trong hai mươi dặm.
- Xem ra tạm thời không đi được.
Đinh Hạo thử mấy lần, phát hiện với thần thức cảnh giới đệ lục giai thân xác hồng lô của Thắng Tự Quyết không thể đánh lừa bốn mãnh thú tuyệt thế. Đinh Hạo tới gần chỗ chúng nó trăm thước sẽ bị phát hiện ngay, nếu không phải hắn chú ý cẩn thận, có hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ ở bên cạnh chỉ điểm thì đã chết mấy lần.
Thử mấy lần không thành công, Đinh Hạo đành phải đao một cái hang ở tạm thời, suy nghĩ làm sao phá vòng vây.
- Phải nhanh chóng rời khỏi đây, nếu bị vây khốn thì không thể thăm dò càng sâu hơn, không được cơ duyên tong chiến trường bách thánh.
Đinh Hạo biết rõ không thể ở lại đây lâu, tuy khu vực này có khá nhiều thần thảo thần dược nhưng hình như nơi này là khu khá 'hoang vu' trong chiến trường bách thánh. Đinh Hạo ở lại đây là uổng phí thời gian, cơ hội, đến chiến trường bách thánh nhưng không được gì.
Đinh Hạo, hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ bàn bạc tìm được vài cách, nhưng với thực lực hiện tại của hắn phải trong thời gian ngắn nhất tăng thực lực lên đến Đại Tông Sư cảnh mới có cơ may thoát khốn.
Chớp mắt lại hai ngày qua đi.
Đinh Hạo vẫn bị nhốt trong khu vực nhỏ hẹp hai mươi dặm, suốt ngày liều đấu với những dị chủng hồng hoang. Y phục trên người Đinh Hạo rách nát, cuối cùng hắn đành lột da thú mới hơ khô xong làm vài bộ đồ che người. Áo lót, quần lót đều chế từ da lông dị chủng cự hổ, đũng quần Đinh Hạo có chữ 'vương' đầu hổ thật to.
May mắn Đinh Hạo biết cách luyện minh văn nên không xa lạ mấy thứ này.
Đinh Hạo tạm thời đào một cái hang trên vách đá lại mở rộng diện tích thêm vào hang nối kết với nhau, trong đó một cái to khổng lồ, không gian cỡ mấy trăm thước vuông. Bên trong bày đủ các bộ xương, da của mãnh thú hồng hoang, đều là thành quả săn hai ngày nay của Đinh Hạo.
Đinh Hạo phát hiện mãnh thú hồng hoang sinh hoạt trong mảnh thiên địa này đã biến dị đáng sợ, có lực lượng vô cùng, quen thuộc lợi dụng pháp tắc thiên địa. Không biết vì lý do gì mà da lông, lân vảy, xương của các mãnh thú đều có hoa văn thiên nhiên. Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ cẩn thận xem xét, cho rằng đó là minh văn thiên địa thượng cổ đã thất truyền ở bên ngoài. Không hiểu sao minh văn thiên địa thượng cổ xuất hiện trên người các mãnh thú, thật là tạo hóa thần kỳ, khiến người khâm phục.
Những bộ xương, da lông, vảy đều là báu vật cho Đinh Hạo, trước khi hắn có thể luyện chế ra trữ vật giới chỉ có không gian trữ đồ lớn hơn thì hắn tạm cất chứa chúng tại đây.
Vì phòng ngừa bị những mãnh thú hồng hoang thể hình lớn tập kích, Đinh Hạo làm theo nguyên lý 'Thỏ khôn có ba hang' chuẩn bị vài cửa sau để trốn, một khi có bất cứ gió thổi cỏ lay là hắn sẽ co giò chạy.
Từ khi đi vào thế giới này Đinh Hạo chưa từng lo âu, hoảng hốt như mấy ngày nay.
Đinh Hạo cảm thấy hắn là tầng chót trong chuỗi thực vật.
Nhưng chiến trường bách thánh đúng là thiên địa thần kỳ, nguy hiểm và ích lợi hình thành tỷ lệ thuận.
Trong bốn ngay qua thực lực của Đinh Hạo không ngừng tăng lên đã đến bát khiếu Tiên Thiên Võ Tông cảnh. Đinh Hạo như con thỏ gặm hết thần thảo, linh dược trăm năm tuổi trong phạm vi hai mươi dặm, bây giờ hắn há mồm là mùi dược nồng nặc, những võ giả bình thường nếu gặp bình cảnh ngửi một hơi là đột phá ngay.
- Ợ, cứ tiếp tục như vậy thì ta sẽ thành dược nhân.
Đinh Hạo ợ chua, mũi phun ra mùi hương xanh.
Đủ các loại dược tính thảo dược đã thấm vào mỗi phần tế bào Đinh Hạo, nhanh chóng cải tạo thân thể của hắn. Mỗi cách nửa canh giờ Đinh Hạo đứng lên múa kiếm, vung đao hoạt động thân thể để thúc giục dược lực thành huyền khí.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đột nhiên vang tiếng nổ điếc tai, núi rung rinh, đá vụn lăn xuống.
- Lại đánh lộn. Đám hồng hoang mãnh thú đúng là hăng hái, cứ cách vài ba ngày là đánh nhau.
Đinh Hạo cẩn thận khom lưng đi tới cửa vách núi cao năm trăm thước nhìn ra xa.
Trên dãy núi cách mười dặm, hai con quái thú hình dạng kỳ lạ cao bốn, năm trăm thước đang đánh túi bụi. Một con bề ngoài như trâu, toàn thân đốt cháy lửa đen, sừng trên đầu như thiên đao húc đầu là ngọn núi cao trăm thước sẽ nứt thành mấy mảnh, sụp đổ. Mọi thứ trong núi bốc cháy, đá nặng ngàn cân bị đốt thành dung nham. Đối thủ của nó là một con sinh vật kỳ lạ đầu thú hình người, có ba đầu sáu tay, mỗi cái tay giơ gậy xương màu trắng to thuộc về sinh vật không biết tên. Thân gậy tràn đầy hoa văn thiên địa, đập xuống đất sẽ sụp một hố to bốc khói lạnh, đất rạn nứt, dung nham tuôn ra.