Dù sao đây là chiến tranh liên quan đến chủng tộc.
Thù ấn nhiều năm qua bốn kỷ nguyên gom góp lại không phải một sớm một chiều có thể hóa giải.
Đinh Hồng Lệ liếc Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy, gật đầu, nói:
- Tiểu tử, lần này ngươi làm rất đúng, biết bảo vệ tiểu Đinh Hạo nhà ta. Bổn tọa sẽ không quên ngươi tuyển chọn, chờ đi, ngày sau sẽ có thưởng cho ngươi.
Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.
Cái gì mà tiểu Đinh Hạo nhà ta?
Đại tỷ, chúng ta không quen thân, chỉ mới gặp mặt lần thứ hai!
Nhưng Đinh Hạo nhanh chóng nhận ra Đinh Hồng Lệ nói đầy ẩn ý, hay là nàng biết được điều gì?
Đinh Hồng Lệ cũng họ Đinh, chẳng lẽ có quan hệ thân thuộc gì với Đinh Hạo?
Không thrể nào. Trong Ngụy Thần thành thị, Đinh Hạo nhìn tin tức quang nguyên vàng biết cơ thể của hắn đã tồn tại từ mấy vạn năm trước, thông qua bí pháp nào đó được lưu trữ đến bây giờ. Giọng điệu của Đinh Hồng Lệ xưng mình là trưởng bối, nếu nàng biết thân thể Đinh Hạo mà vẫn nói như vậy không lẽ nàng là lão quái vật mây vạn năm trước?
Thân phận như Lâm Liệt vừa hận vừa sợ Đinh Hồng Lệ, hay nàng là người của Huyền Sương Thần Cung?
Các câu hỏi không ngừng nêu lên trong đầu Đinh Hạo.
Cơ mặt Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy giật giật.
Uy danh Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy lẫy lừng trong Kiếm Châu hay thậm chí là toàn Bắc Vực. Nếu tính tuổi thì Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy sắp bốn mươi, bị mỹ phụ trung niên tuyệt sắc cao quý thoạt trông hơn ba mươi tuổi gọi là tiểu tử làm sao chịu nổi? Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy không thể cãi lại, đến bây giờ đám đệ tử Diệt Tuyệt Kiếm tông vẫn chưa biết thân phận thật của Đinh Hồng Lệ.
Biểu tình Đinh Hồng Lệ khinh thường nói:
- Chuyện Nê Châu sẽ có cao thủ Huyền Sương Thần Cung xử lý. Mấy đại yêu tộc trong đó không biết sống chết, tự cho là đắc thế, từ nay sẽ vĩnh viễn biến mất. Ha ha ha ha ha ha! Mấy tà ma vực ngoại tính kế, sắp đặt lâu như vậy cuối cùng không nhịn được nữa. Huyền Sương Thần Cung kinh doanh mấy vạn năm, bọn chúng làm sao xứng thăm dò được?
Đinh Hạo, Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy thả lỏng.
Nếu mọi chuyện còn trong tầm nắm giữ của Huyền Sương Thần Cung thì tốt rồi.
Phái đối diện.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt bị Đinh Hồng Lệ ôm trong ngực, nước mắt lưng tròng, ánh mắt đáng yêu mềm mại nhất ra hiệu Đinh Hạo cứu mạng. Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt bị ôm trong ngực Đinh Hồng Lệ với nó đây là chỗ đáng sợ nhất thế giới, hình như đã bị phạt từ trước nên không dám giãy dụa.
Đinh Hạo thói quen lờ mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đi, hắn nhìn ngọc bài trong tay.
Đinh Hạo thử hỏi:
- Khối ngọc bài này là...
Đinh Hồng Lệ gian ác cười to bảo:
- A! Ngươi nói thứ kia sao? Ta tiện tay cuỗm trong phòng cung chủ. Hì hì hì, đây la thứ tốt, nguyên Huyền Sương Thần Cung chỉ phát bốn cái, thấy lệnh bài như cung chủ tự đến. Có lệnh bài này về sau lời ngươi nói là pháp, nếu còn có loại người như Lâm Liệt đến gây sự thì ngươi lấy nó ra hù bọn họ, bảo đảm xìa được. Ha ha ha ha ha ha!
Tay Đinh Hạo run run suýt làm rớt Trọng Tài lệnh bài.
Tiện tay cuỗm?
Còn là trong phòng của cung chủ?
Cung chủ Huyền Sương Thần Cung chẳng phải chính là Bắc vực Huyền Sương Chiến Thần vị cực chí tôn sao? Đinh Hồng Lệ có thể tùy ý ra vào phòng ngủ của Bắc vực Huyền Sương Chiến Thần? Không lẽ Đinh Hồng Lệ là thê tử của Bắc vực Huyền Sương Chiến Thần? Hoặc là... Tình nhân?
Đinh Hạo liên tưởng rất nhiều.
Đinh Hạo bỗng cảm thấy mỹ phụ trung niên tuyệt sắc luôn quan tâm đến hắn hơi không đáng tin.
Đám người Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy, Trương Khả Di, đệ tử Diệt Tuyệt Kiếm tông trợn mắt há hốc mồm.
Mấy tin này làm cho người ta sợ hãi muốn chết.
Đinh Hạo còn muốn hỏi cái gì thì Đinh Hồng Lệ như nhìn thấu tim hắn, phất tay nói:
- Được rồi, điều nên biết sớm muộn gì ngươi sẽ biết, điều ngươi không nên biết dù có hỏi ta cũng sẽ không nói. Lần này cứ như vậy, lần sau có chuyện gì cứ lấy Trọng Tài lệnh bài ra, đến Huyền Sương Thần Cung tìm ta. À, con mèo mập của ngươi khá đáng yêu, cho ta chơi vài ngày được không?
Chơi vài ngày?
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nghe Đinh Hồng Lệ nói xong điên cuồng giãy dụa.
Đinh Hạo nhìn mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt sợ đến thế thì không nỡ đùa nữa, vội nói:
- Nó gần bướng bỉnh, bình thường gây sự nhiều chuyện, đã theo bên ta quen thói gàn...
- Rồi rồi, nói nhiều vậy tóm lại là không muốn cho mượn chứ gì? Thôi được, ta không cướp đồ của người.
Đinh Hồng Lệ như thiếu nữ bị chọc giận, giậm chân, thả bàn tay ôm mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.
- Meo meo!
Khi ngón tay Đinh Hồng Lệ thả lỏng mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt liền hét chói tai, như ngựa hoang thoát cương vèo một tiếng hóa thành luồng sáng biến mất tại chỗ, tốc độ nhanh nhất từ trước đến nay.
Đinh Hồng Lệ cười khúc khích.
Đinh Hồng Lệ là nữ ma đầu, vui buồn bất thường, hấp dẫn chết người.
Còn nhớ lần đầu tiên Đinh Hạo gặp Đinh Hồng Lệ, trong đại điện đó bình phong hồng có ảo giác xuân cung đồ, bên người có mấy chục thiếu nữ oanh yến ăn mặc hở hang cực kỳ xinh đẹp đi theo. Đinh Hồng Lệ như nữ nhân phong trần trong chố nnhân gian, làm người ta không hiểu nổi phẩm tính của nàng, nhưng thật lòng tốt với Đinh Hạo.
Đinh Hồng Lệ rất hứng thú với Đinh Hạo, hỏi:
- Tiểu tử, xong chuyện nơi này rồi ngươi định đi đâu?
Đinh Hạo thản nhiên nói:
- Ta muốn đi Nam Vực.
Đinh Hồng Lệ trầm ngâm nói:
- Nam Vực? À, phải rồi, ngươi định tìm muội muội mất tích đúng không?
Lòng Đinh Hạo run lên, kinh ngạc hỏi:
- Tuần Sát Sử cũng biết muội muội của ta ở Nam Vực? Người hiểu ta như vậy, cùng họ Đinh, có phải là...
Đinh Hạo không kiềm được, các loại dấu hiệu chứng minh hắn và Đinh Hồng Lệ có quan hệ gì đó.
Đinh Hồng Lệ nửa cười nửa không nhìn Đinh Hạo:
- Ngươi muốn biết ta với ngươi có quan hệ gì?
Đinh Hạo dứt khoát gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
Nhưng Đinh Hồng Lệ lắc đầu, nói:
- Bây giờ chưa phải lúc nói với ngươi, sẽ có ngày ngươi hiểu. Ngươi muốn đi Nam Vực cũng tốt, ra ngoài hiểu biết nước ngoài như thế nào. Mặt nước bình tĩnh không thể rèn luyện ra thủy thủ ưu tú. Sau này ngươi phải hoàn thành sứ mạng của mình, nên đi ra ngoài nhìn ngươi mới hiểu thế giới lớn bao nhiêu.
Sứ mạng của ta?
Ta có sứ mạng quái quỷ gì?
Đinh Hạo cảm thấy Đinh Hồng Lệ nói chuyện lảm nhảm, bất đắc dĩ thở dài, không hỏi thêm.
Nếu Đinh Hồng Lệ đã nói vậy Đinh Hạo đành nhận sự thật có hỏi gì nàng cũng không chịu nói.
- Hì hì hì, tiểu tử, đừng nản lòng, sự thật không phức tạp như ngươi nghĩ, sẽ có ngày ngươi biết. Được rồi, chỗ này không cần ta nữa. Trần bá, chúng ta đi.
Tiếng cười chưa dứt Đinh Hồng Lệ đã biến mất trong không trung.
Trần bá thực lực cao thâm khó dò không biết biến mất từ khi nào.