Khi hẳn đi vào bên trong Ma Cung, phát hiện thời không trong này xảy ra bất thường. Sau khi cẩn thận điều tra thì hắn phát hiện đây là một cái trận pháp thời không cực mạnh của Ma tộc... Ma Môn. Thế là vận dụng Thập Phương Trận Đồ, dễ dàng tìm được sơ hở của Ma Môn, đi từ bên trong ra.
Bốn Ma Vu nghe vậy đều vô cùng xấu hổ: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi đủ! Vừa rồi chỉ là chúng ta không chú
"Ta có cho các ngươi nói chuyện hay sao?" Lâm Hiên bỗng nhiên xuất thủ, một đạo kiếm quang hiện lên, chém bốn người
Thấy cảnh này. Không những Kinh Vô Nhai bỗng, nhiên khẽ giật mình, ba ngàn ma tướng cũng nhịn không được kinh hô lên.
"Tứ đại Ma Vu đều là Tôn Giả Cảnh, Bắc Huyền Thiên Đế phu lại là nói giết liền giết, cũng quá tàn bạo!"
“Cường giả Đế Cảnh, chính là cường thế như vậy a!"
Bọn họ mơ hồ cảm thấy năng lực của Lâm Hiên tuyệt đối không phải giống như vẻ bề ngoài.
Không còn dám chần chở, ba ngàn ma tướng lập tức đồng loạt ra tay, tạo thành một cái sát trận cực lớn phóng tới Lâm Hiên.
“Muốn chết!"
Lâm Hiên lập tức thôi động Ly Hỏa Kim Đồng, bên trong đồng tử màu vàng sáng tỏ, Nam Minh Ly hỏa thần diễm dâng lên trong nháy mắt.
Hô! Hồ!
Hai đạo ánh lửa kinh khủng chiếu sáng cả tòa Ma Cung.
Những nơi mà nó đi qua không khí đều bị đốt đến nóng lên cuồn cuộn. Mà ba ngàn ma tướng giống như là đâm đầu vào bên trong biển lửa, nháo nhào kêu thẳng một tiếng, sau đó bị ngọn lửa kinh khủng đốt thành hư vô,
"Ly Hỏa Kim Đồng!" Kinh Vô Nhai đang đứng ở bên cạnh cả kinh nắm chặt hai tay.
Một lần nữa hẳn cảm thấy mình đã đánh giá thấp Lâm Hiên. Trước mắt xem ra chỉ có thể sử dụng công phá mạnh nhất thì hẳn mới có cơ hội nghiền ép được Lâm Hiên.
"Vô Sinh Ma Công!"
Kinh Vô Nhai vội vàng thôi động chân nguyên trong cơ thể sau đó sử dụng ma công mạnh nhất của hắn. Sau đó, trong không khí bỗng nhiên xuất hiện ức ức vạn điểm sáng màu đen.
Kinh Vô Nhai đưa tay một cái, hút toàn bộ những điểm sáng màu đen này vào trong lòng bàn tay. Ngay sau đó, một thanh hắc sắc cự kiếm trong suốt từ trong lòng bàn tay của hẳn hiện ra.
Từng đạo hắc quang lượn lờ mờ mịt hòa làm một thể với không gian xung quanh giống như kiếm này đã không còn là vật ở thế giới này nữa.
"Ba ngàn ma tướng chính là ba ngàn phân thân của cô, bây giờ cô dùng Vô Sinh Kiếm chặt đứt sinh tử pháp tắc của ngươi, tiễn ngươi về tây thiên!"
Vô Sinh Kiếm của Kinh Võ Nhai chính là "Vô Sinh Ma Công" đạt tới cảnh giới đỉnh phong hiến thành. Có thể trảm đoạn pháp tắc sinh tử, một kiếm bổ ra hữu tử vô sinh, tên cổ vì Vô Sinh Kiếm!
Bành!
Vô Sinh Kiếm dẫn theo uy lực có thể chặt đứt lực lượng pháp tắc đánh thắng vẽ phía Lâm Hiên. Nhưng mà còn chưa tiếp xúc thân thể Lâm Hiên thầy đã bị một luồng thần lực huyền diệu xon nát.
"A cái này! Chuyện gì xảy ra?" Kinh Vô Nhai quá sợ hãi.
Thần công hộ thể như thế nào mà ngay cả Vô Sinh Kiếm có thể chặt đứt lực lượng pháp tắc cũng có thể đỡ được?
Kinh Vô Nhai không kịp nghĩ nhiều.
Chuyện duy nhất mà hắn có thể xác định là hôm nay Lâm Hiên chính là một cửa ải khó mà hẳn khó mà đi qua được.
Nói một cách đơn giản hơn là hẳn sắp xong đời rồi!
Lâm Hiên khinh miệt nói ra: "Chỉ như vậy thôi sao? Ma Quân ngươi có chút yếu ớt!"
Còn chưa nói dứt câu thì trường kiếm trong tay của hẳn đã bản mạnh ra.
Cảm nhận được bị sát cơ của Lâm Hiên khóa chặt, Kinh Vô Nhai nhất thời nội tâm điên cuồng rung động, nhịn không được hô to một tiếng: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, có chuyện gì cũng từ từ nói, cô chính là người trong Ma Đạo Liên Minh, giữ lại ta có thể...."
Phốc phốc!
Lâm Hiên một kiếm xuyên qua yết hầu!
Lạnh lùng nhìn Kinh Vô Nhai bị mình đâm thúng, Lâm Hiên khinh thường nói: 'Ngươi không có quan trọng như mình nghĩ đâu”
Cổ tay rung lên, rút kiếm ra.
Vô Sinh Ma Quân Kinh Vô Nhai hét lên rồi ngã gục, hoàn toàn chết đi.
...................................................
Bóng dáng Đông Hoàng Tử U uyển chuyển, như quỷ mị xuất hiện ở Ma Cung đại điện. Dọc theo con đường này, nàng giống như là đi vào chỗ không người. Tình huống này hoàn toàn không giống như tình huống mà lúc đầu nàng phỏng đoán. Hình như đã có người đả thông con đường tiến về Ma Cung đại điện, để nàng có thể một đường thông suốt không trở ngại
"Đây là..."
Đông Hoàng Tử U bỗng nhiên cúi đầu xuống, nhìn thấy mấy bóng người ngả dưới đất trong không gian u ám phía trước. Nàng vội vàng đi lên trên kiểm tra. Sau đó nhìn thấy ở giữa mặt đất là một nam tử cao lớn uy nghiêm đang nằm đó. Hẳn hoảng sợ mở to hai mắt, hình như là trước khi chết đã gặp được chuyện cực kỳ đáng sợ. Mà trên cổ họng của hắn thì có một vết thương rất rõ ràng.
"Một kiếm đứt cổ!"
Đông Hoàng Tử U đưa mắt quan sát quần áo của Kinh Vô Nhai, vẻ chấn kinh trong đôi mắt đẹp càng rồng đậm hơn.
"Xem ra đây chính là Vô Sinh Ma Quân, hắn vậy. mà..."
"Bị người một kiếm đâm xuyên qua yết hầu!
Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung.
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
"Đáng tiếc, ta vẫn đến chậm một bước!"
Nàng rất là tiếc hận, không thể nhìn thấy được cường giả tuyệt thế đó.
"Bệ hạ, đại quân Vô Sinh Quốc sau khi ngài giết chết Âu Hồng, vỡ tan ngàn dặm, bây giờ đại quân của chúng ta đã giết vào bên trong quốc đô.”
Lúc này, Nhược Ảnh đi từ bên ngoài đại điện vào.