Mục lục
Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chuyện gì xảy ra thế?" Huyết Linh Lão Tổ quá sợ hãi.

Vừa rồi rõ ràng hắn cảm nhận được một kích toàn lực của mình bị một cỗ thần lực đánh cho hóa thành vô hình. Chuyện này khiến hắn triệt để ý thức được mình gây nhầm người!

Toàn bộ Huyết Linh Giáo đều gây nhầm người!

Lúc này, Huyết Linh Lão Tổ bỗng nhiên cổ mát lạnh, khu hẳn kịp phản ứng lại thì Lâm Hiên đã một kiếm đâm xuyên cổ họng của hắn.

"Ngươi sao dám?"

Huyết Linh Lão Tổ che yết hầu, vẻ mặt chấn kinh: "Ta chính là Häc Phong Âm Thần chỉ tử, ta có một hồn một phách nãm ở trong tay của hắn, ngươi giết ta, hắn nhất định sẽ tới tìm ngươi!"

Hơn ba vạn năm trước. Hắn bởi vì hờn dỗi Hắc Phong Âm Thần, cho nên rời khỏi Minh giới, đi vào Cửu Thiên Tiên Vực, muốn xông ra một mảnh thiên địa của mình.

Không ngờ được là đại công chưa thành, bây giờ lại phải chết trong tay Lâm Hiên. 

Lâm Hiên nghe vậy nở một nụ cười châm chọc:" Vậy ta để cho phần hồn phách này của ngươi tan thành mây khối trực

Nói xong, hắn lập tức thả La Sát Thần Niệm ra. Cưỡng chế nghiền nát hai hồn sáu phách còn lại của Huyết Linh Lão Tổ.

Sau đó bóp một đạo lôi quyết, trích dẫn Lôi Hỏa đốt rụi Huyết Linh Lão Tổ.

"Tiếp tục mở rộng thần niệm, Lâm Hiên phát hiện Đông Hoàng Tử U đã hoàn toàn nghiền ép Độc Cô. Cương. Vì giúp Đông Hoàng Tử U mau chóng giải quyết Độc Cô Cương, Lâm Hiên búng tay một cái.

Ầm ầm!!!

Trong nháy mắt ức vạn con Điện Long hội tụ thành một con Diệt Thế Cự Long.

Trên không trung vạn dặm phát ra tiếng long khiếu kinh thiên động địa, lập tức đâm vào Huyết Sơn.

Mà theo một tiếng vang thật lớn vang lên. Mười vạn trượng Huyết Sơn còn sót lại sụp đổ, vỡ nát trong khoảnh khắc.

Phàm là tất cả người và kiến trúc trên Huyết Sơn đều hóa thành bột mịn. 

"Xong việc.” Lâm Hiên nở một nụ cười

Nghĩ đến các cô con gái của mình còn đợi ở Thủy Tinh Cung, hẳn không dừng lại thêm, vội vàng hóa thành một đạo quang ảnh biến mất.

Bành!

Một tíếng nổ tung.

Đông Hoàng Tử U vận dụng Huyền Băng kiếm đông cứng hồn phách của Độc Cô Cương, sau đó một kiếm mất mạng, đánh hắn nổ thành bột phấn.

'Thu kiếm, Đông Hoàng Tứ U vội vàng buông ra thần niệm của mình, điên cuồng khuếch tán ra bên ngoài. Vừa rồi trong nháy mắt, nàng cảm nhận được có một đạo viễn cổ thần niệm đang dòm ngó mình.

Mà dưới uy áp của đạo thần niệm này, nàng lại không thể lập tức buông thần niệm ra điều tra đối phương. Bây giờ, nàng muốn dựa vào thần niệm mạnh mẽ của mình tìm được dấu vết đối phương để lại.


Thế là nàng vừa buông thần niệm ra quan sát tất cả mọi thứ xung quanh vừa lấy tốc độ nhanh nhất phóng tới chỗ Huyết Linh Lão Tổ xuất hiện.

'Vừa rồi Huyết Linh Lão Tổ sau khi hiện thân, lại nhanh chóng biến mất. Đông Hoàng Tử U kết luận, chắc chắn là hẳn bị đại năng triệu hoán ra Ngũ Hành Thần Lôi giết chết.

Nàng cảm thấy, có lẽ từ chỗ Huyết Linh Lão Tổ, mình có thể phát hiện được chút gì đó.

Nhưng mà...

Đến nơi Huyết Sơn bị san bằng, Đông Hoàng Tử U đào sâu ba thước mà vẫn không thu hoạch được gì

“Đến cùng vẫn là ngươi càng mạnh hơn!”

Ngẩng đầu nhìn về phía hư không, Đông Hoàng. Tử U có chút bất đắc dĩ.

Sau đó nhớ đến còn có một số quốc gia trong Bắc Huyền Thiên đang bị quỷ loạn, nàng cũng vội vàng rời khỏi.

...

Ngày kế tiếp, sáng sớm, Thủy Tinh Cung.

Bởi vì tối hôm qua diệt Huyết Linh Giáo, lại bình định quỷ loạn trong vòng một đêm, Đông Hoàng Tử U tâm tình thật tốt.

Mới vừa sáng, nàng đã dậy, chải chuốt tỉ mi sau đó mặc phượng bào vô cùng lộng lẫy đến đây.


"Bệ hạ thánh an!" 

Ngủ cửa cung, người hầu vội vàng thỉnh an nàng.

Đông Hoàng Tử U nhìn thoáng qua cửa lớn tẩm cung đóng chặt, không có lên tiếng. Nàng kinh ngạc phát hiện, mình nhìn thấy Lâm Hiên muộn như vậy mà còn chưa chịu rồi giường nhưng lại không nổi nóng chút nào.

Chẳng lẽ mình đã thành thói quen với thân phận phàm nhân của hắn?

Đông Hoàng Tử U có chút cạn lời, nâng ngón tay ngọc lên, xoa huyệt Thái Dương.

Mà người hầu thì len lén liếc nhìn sắc mặt Đông Hoàng Tử U một cái. Trước kia bệ hạ nhìn thấy Đế phu muộn như vậy còn chưa chịu rời giường thì sẽ ngay lập tức lộ ra vẻ không thích. Mà bây giờ sắc mặt bệ hạ rất lạnh nhạt.

Như vậy chắc chắn bệ hạ đã hoàn toàn tiếp nhận Đế phu. Cũng thế, Đế phu có mị lực như vậy, nữ nhân nào nhìn thấy hân mà không thích? Đâu ai nỡ trách móc hắn chứ?

Rất nhanh, trong tẩm cung vang lên từng tiếng cười vui sướng.

Lâm Hiên và các tiểu nha đầu vừa đùa với nhau vừa mở cửa. 

Sau đó nhìn thấy dưới ánh mặt trời.

Bóng dáng yểu điệu yêu kiều của Đông Hoàng Tử U thon dài mà đẹp đế.

Một bộ phượng bào được cắt may đến hoàn mỹ phát huy đường cong linh lung của nàng vô cùng tinh tế.

Đã có vũ mị xinh đẹp của nữ nhân, lại không mất 'Đế Hoàng vương giả chỉ khí

"Hôm qua có người tiến cống một nhóm linh quả trân quý đến Huyền Băng Cung, ta đem một chút đến cho bọn nhỏ"

Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt nhìn Lâm Hiên một chút. Ngọc thú vung lên, có một giỏ trái cây tỉnh xảo xuất hiện trong tay nàng.

Lâm Hiên nhìn thoáng qua.

Trong giỏ eó mấy chục loại linh quả trân quý như Phi Thúy Vũ Quả, Thánh Vân Quả, Bích Tỉ Ngạc Lý.

“Vừa khéo, ta định làm bữa sáng bằng hoa quả cho bọn nhỏ." Lâm Hiên cầm lấy giỏ trái cây từ trong tay của Đông Hoàng Tử U.


Một đĩa salad lớn, dinh dưỡng phong phú, trang trí đẹp đề được Lâm Hiên bưng ra.

"Oa, nhìn có vẻ như là rất ngon!"

Các tiểu nha đầu đều hưng phấn khoa tay múa chân.

Linh quả ngũ thải tân phân được cắt thành hình dạng đẹp mắt, được Lâm Hiên phối hợp lại với nhau rất tinh tế. Không chỉ nhìn rất đẹp mà còn khiến cho người ta rất muốn ăn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK