Mục lục
Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1290

 

Hai vệ sĩ phối hợp tra hỏi, đằng sau Lệ Minh Viễn đi rời đi cùng với cảnh.

 

Vừa đến trên trấn thì tín hiệu điện thoại đã đầy.

 

Điện thoại của Lệ Minh Viễn bắt đầu vang lên không ngừng, có điện thoại do ông cụ Lệ gọi, có Lý Mạnh gọi cũng có Tô Ngọc Mỹ gọi.

 

Tô Ngọc Mỹ không gọi được điện thoại còn gửi tin nhắn tới, từ trong lời nói đã có thể nhìn ra được bà ấy lo lắng như thế nào thậm chí còn cảm thấy sụp đổ.

 

Đáy lòng Lệ Minh Viễn hơi tức giận gửi một tin nhắn cho Ân Vô Tà: “Giúp tôi chăm sóc dì Tô cho thật tốt.”

 

Ân Vô Tà cũng rất sảng khoái trả lời lại: “Không thành vấn đề”

 

Sau đó Lệ Minh Viễn gọi điện thoại cho Lý Mạnh dặn dò một số chuyện.

 

Người do ông cụ Lệ sắp xếp cũng đã tới.

 

Từng người đợi ở bên cạnh anh chờ chỉ lệnh.

 

Lệ Minh Viễn không nói gì chỉ lên xe trở về kinh thành.

 

Con đường trở về dài như vậy nhưng anh thậm chí không dám nhắm mắt.

 

Tối hôm qua bởi vì chăm sóc cho cô nhóc nên cả đêm không ngủ, lúc này trong mắt đã bắt đầu có tia máu đỏ, cả người nhìn có vẻ rất mệt mỏi nhưng vẫn không dám chợp mắt như cũ.

 

Anh sợ vừa nhắm mắt thì trong đầu sẽ xuất hiện cảnh tượng cô nhóc bị làm nhục.

 

Nghĩ đến những thứ này đầu ngón tay của anh cũng bắt đầu run rẩy.

 

Đây chính là chuyện mà anh vẫn luôn cảm thấy không yên lòng, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất…

 

Mười lần thì có chín lần có thể bảo vệ cô nhóc nên không tính là anh có bản lĩnh.

 

Mười lần có một lần không bảo vệ được cô chính là do anh thất trách.

 

Lệ Minh Viễn.

 

Tiếng chuông điện thoại di động của anh đột nhiên vang lên lần nữa.

 

Mày thừa nhận đi, mày thực là vô năng.

 

Lệ Minh Viễn thấy dãy số xa lạ lại còn là ở kinh thành thì mắt sắc anh hơi sắc, trực giác…Là do Tân Viên gọi.

 

Anh ấn nút trả lời đặt ở bên tai.

 

Quả nhiên bên kia truyền đến giọng nữ quen thuộc lại chán ghét.

 

“Lệ Minh Viễn ha ha ha ha, anh cũng có ngày hôm nay!!”

 

Lệ Minh Viễn không nói gì, anh đang chờ Tân Viên nói.

 

Đợi cô ta nói ra ý định của cô ta.

 

Tân Viên cười một lúc lâu mới mở miệng nói: “Để anh làm mất vợ trước mặt tất cả khán giả cả nước đây tuyệt đối là việc được tiến hành ngoài ý muốn…Nếu như trước đó anh không đề phòng chặt chế thì sẽ không mất mặt lớn như vậy trước công chúng nhưng người nhà họ Lệ các người đẹp mặt nhất!

 

Nhưng tôi cũng là không còn cách nào…Mỗi ngày không làm gì chỉ muốn tìm cách đánh ngã Tô Noãn Tâm để anh đau lòng đến nhỏ máu mới nghĩ ra kế hoạch như thế, không ngờ thế mà thực sự thành công.

 

Lệ Minh Viễn bây giờ trong lòng anh chắc chăn rất lo lắng…Anh có tưởng tượng sau khi con đĩ Tô Noãn Tâm kia rơi vào tay của tôi sẽ có kết cục gì không?”

 

Giọng nói Lệ Minh Viễn bình tĩnh: “Nếu như cô ấy xảy ra chuyện thì Tân Thiên, Tân Kiên, toàn bộ đều phải chôn cùng! Tài sản của Tân Thị cuối cùng sẽ bị Tân Nghĩa kế thừa, mẹ của Tân Nghĩa sẽ hoàn toàn xứng đáng trở thành nữ chủ nhà họ Tân!”

 

“Còn mẹ cô sau khi Tân Nghĩa làm gia chủ nhà họ Tân thì mẹ cô đều sẽ bị xóa tên khỏi Tân Thị”

 

Tân Nghĩa là người mà Tân Viên ghét nhất.

 

Bà Tân là nữ chủ nhà đã áp chế Tân Viên nhiều năm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK