Mục lục
Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 763: Woa! Chú còn biết đánh tennis cơ à!

“Sau này sẽ có”

Lệ Minh Viễn không phải là người tầm thường, nhà họ Lệ sẽ đạt đến thời kỳ cao nhất trong tay anh, chỉ là vấn đề thời gian, ít nhất Tiêu Bảo Dương cho rằng là thế.

Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Chắc là sẽ không. Tôi không thích phiền phức” Anh vốn không thích phiền phức, chỉ có mình chuyện liên quan tới Tô Noãn Tâm là đặc biệt. Có lẽ ông nội anh sẽ rất vui lòng tạo ra bốn gia tộc nhỏ, bởi vì làm vậy sẽ rất có mặt mũi. Trong mắt người ngoài là chuyện làm tăng quyền thế của gia tộc, nhưng lại bị Lệ

Minh Viễn ghét bỏ là phiền toái. Anh không am hiểu, cũng không ham thích thao túng tình cảm tâm tư của người khác. Sự hợp tác giữa gia tộc và gia tộc không cần thiết cứ phải quy hoạch gia tộc của đối phương vào thế lực của mình, càng không cần liên hôn, đều là những thủ đoạn cũ rích. Trên đời này thiếu gì cách để thành công.

Tiểu Bảo Dương nhìn anh thật sâu: “Anh còn có bá lực hơn tôi. Mạo muội hỏi một câu, tiền ở nước ngoài dễ kiếm không?” .

Lệ Minh Viễn quay sang nhìn anh: “Anh biết à?”

“Tôi có nghe đôi chút.”

Lệ Minh Viễn cũng không giấu diếm, thản nhiên nói: “Tạm được.”

“Tại sao anh lại đột nhiên có ý tưởng này?”

“Tập đoàn Quốc Doanh là của nhà họ Lệ, đế quốc thương nghiệp thuộc về chính tôi mới là thứ của tôi.”

Tiêu Bảo Dương líu lưỡi: “Sao tổng giám đốc Lệ lại đột nhiên nảy sinh ý tưởng này?”

Lệ Minh Viễn cười khẽ: “Ông nội tôi cứ hở tí là đe dọa tôi không cho làm người cầm quyền của nhà họ Lệ, cô nhóc đều bị ám ảnh, sợ tôi sẽ bị đuổi ra khỏi nhà họ Lệ, sẽ chết đói, giao hết tiền cát xê đóng phim cho tôi, cho nên tôi mới nảy sinh ý tưởng đó

Tiêu Bảo Dương không khỏi bật cười: “Thì ra là vậy…

“Tổng giám đốc Tiêu muốn nhà họ Tiêu được nâng cao một bước là vì nguyện vọng của bố mẹ, hay là vì VỢ mình?”

“Bố mẹ tôi qua đời bất ngờ nên không để lại bất cứ nguyện vọng nào, chủ yếu là vì Ánh Mai. Chỉ khi nào tôi càng mạnh thì mới có thể cho cô ấy cuộc sống tốt hơn, bảo vệ cô ấy chu đáo hơn”.

Lệ Minh Viễn hiểu ra, nhướng mày gật đầu: “Đại khái đều như nhau” Sau lưng một người đàn ông thành đạt là một người phụ nữ mà anh ta yêu say đắm. Sau lưng một người phụ nữ thành đạt chắc chắn sẽ là một người đàn ông đã khiến cô ấy tổn thương sâu sắc.

“Ha ha! Chú ơi, em biết chơi rồi! Tiêu Bảo Vỹ cũng không đánh thắng được em!” Trên sân bóng, Tô Noãn Tâm hoan hô.

Tiêu Bảo Vỹ nhướng mày: “Cô nhóc thật không biết tự lượng sức mình. Vừa rồi tôi nhường có một phát đấy”.

“Hừ! Anh có nhường hay không, cứ đánh tiếp là biết!”

Vẫn là luyện tập một chút đi, không thì lát nữa cô nhóc sẽ cười nhạo anh. Thứ này không khó, anh đã xem mấy ván, hẳn là sẽ học được.

Tiêu Bảo Dương sảng khoái nói: “Được.”

Tô Noãn Tâm và Tiểu Bảo Vỹ chơi mấy hiệp mới phát hiện ở sân bóng bên cạnh, Lệ Minh Viễn và Tiểu Bảo Dương đã thi đấu với nhau. Chú nhà cô có vẻ rất biết chơi, đánh ra dáng ra hình. Cô kinh ngạc nói: “Woa! Không ngờ chủ lại biết đánh tennis!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK