Mục lục
Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 931: Cô ấy muốn mạng của em, em cũng sẽ cho cô ấy

Ông cụ Lệ vội vàng nói: “Anh Viễn của con làm việc gì cũng sẽ có suy nghĩ riêng của mình…Giúp nhà họ Kỷ tuyệt đối không phải là vì con. Về sau, con sẽ hiểu được nguyên nhân là gì. Chính vì thế, hiện tại, con hoàn toàn không cần phải có áp lực, không cần nghĩ là nhà họ Lệ hi sinh vì con. Kỷ Hoài An, đứa nhỏ này là ông nhìn nó lớn lên…Trong giới nhà giàu, có rất ít người có thể hiểu rõ được lý lẽ như nó!

Ông nội cảm thấy, con chính là đang thiếu một người như vậy ở bên cạnh, biết nóng biết lạnh với con…cùng con đi hết cuộc đời này, cho nên ông mới muốn hai đứa kết hợp lại với nhau.

Lệ Minh Thành cười khổ nói: “Con biết tâm tư của ông nội và anh Viễn. Con cũng rất cảm ơn hai người. Kỷ Hoài An…thật ra là cô ấy không tệ.

Lần đầu tiên gặp nhau, cô ấy không nói một lời nào, cũng không có quấy rầy con, chỉ yên lặng ở cạnh…Lần thứ hai gặp nhau, có thể là Minh Nguyệt đã nói cho cô ấy biết con thích hội họa, nên cô ấy đã bảo con cùng vẽ tranh. Biết con không thích nói chuyện, cô ấy cũng không bắt con phải nói.

Con rất thích cảm giác yên lặng khi ở bên cô ấy. Con không còn ở một mình…bên cạnh con còn có một người khác, chỉ là người đó không quấy rồi con mà thôi.chính là loại cảm giác này.

Ông cụ Lệ nghe vậy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm nói: “Cái này không phải là được rồi sao? Mắt nhìn người của ông nội con còn có thể sai sao?”

Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Đây mới chỉ là bắt đầu…Minh Thành, em phải nhớ kỹ…khi em gặp được người con gái em yêu thật lòng, cho dù cô ấy có muốn mạng của em, em cũng sẽ tự nguyện cho cô ấy…Mặc dù cô ấy không cần thứ gì, nhưng lúc nào, em cũng cảm thấy muốn cho cô ấy rất nhiều thứ, cho nhiều đến thế nào cũng cảm thấy không đủ.”

“Thằng nhóc kia, con đừng có mà dạy lung tung! Con muốn đem cả cái nhà họ Lệ này cho con nhóc kia đúng không?”

Lệ Minh Viễn tức giận nói: “Là con tự mình kiếm tiền. Con sẽ không lấy đồ ở trong nhà đầu!”

Lệ Minh Thành ngây ra một lúc, rồi nói: “Trước kia, khi còn ở nước ngoài, con cũng có quen bạn gái…nhưng lúc đó, con không có loại cảm giác này…thậm chí là khi cô ấy đề nghị con ở lại nước ngoài phát triển, con cũng không do dự mà từ chối luôn.” “Đó là thích, không phải là yêu”

“Đối với Kỷ Hoài An, con cũng không có loại cảm giác này…”

“Lúc này mới chỉ là bắt đầu thôi, động lực của người đàn ông bắt nguồn từ người phụ nữ đứng ở phía sau. Em không thấy là từ khi cô ấy sang đây, em làm gì cũng đều cảm thấy vui vẻ hơn sao?

Không chỉ có ông nội mà ngay cả anh cũng cảm thấy, cô ấy thực sự là rất hợp với em, tính tình của cô ấy so với nhóc con nhà anh còn tốt hơn nhiều.

Nếu cưới một người lúc nào cũng nhiều chuyện, tính toán mọi thứ, thì sau này, em sẽ gặp phải rất nhiêu phiên phức”

“Em hiểu rồi…”

“Tí nữa, con nhớ kỹ là phải xin lôi con bé, thật lòng vào, biểt chưa? Con gái nhà người ta đã chịu ủy khuất đến nỗi phải bật khóc luôn rồi.”

“Vâng ạ ông nội! Con biết mình phải làm gì mà”

“Tất cả đi xuống đi! Nên làm gì thì làm đi. Đây là lần đầu tiên Kỷ Hoài An ngủ lại ở nhà của chúng ta, chúng ta phải đối xử thật tốt với con bé, tránh cho ngày mai, khi con bé trở về nhà, người lớn ở trong nhà họ lại có phản ứng gì…Như vậy không phải là nhà họ Lệ chúng ta!”

“Con biết rồi ông nội!”

Lệ Minh Viên và Lệ Minh Thành cùng nhau đi xuống lầu, nghe quản gia nói đám người Tô Noãn Tâm đang ở trong phòng đánh bài thì liền đi về phía đó.

Kết quả vừa mới mở cửa đi vào, anh đã nghe thấy Tô Noãn Tâm ở trong hô lớn ‘Đòn khiêng bên trên nở hoa!.Ha ha ha ha…Đưa tiền đi! Không nhận tiền mặt, chỉ nhận chuyển khoản qua Zalo. Thanh toán nào mọi người!”

Lệ Minh Nguyệt nhanh chóng khóc lóc.

“Chị dâu! Chị không phải là muốn hố người khác đó chứ? Rõ ràng nói là sẽ không dán, vậy mà lại dán Đại Hồ!”

“AI Chị cũng không biết…Chị không ngờ là vận khí của chị lại tốt như thế…có thể dán bài như vậy”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK