Mục lục
Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 911: Chị dâu họ nhỏ này của chúng ta…có chút ngây thơ nhỉ

Anh họ thích một cô gái như vậy sao.

Thật ra cũng rất dễ thương.

Cậu tỉnh lại từ trong tiềm thức, thu hồi lại ánh mắt của mình, quay người đi ra khỏi phòng rồi nhẹ nhàng đóng của phòng lại.

Sau đó đi xuống dưới lầu.

“Anh họ… Hình như chị dâu họ đi nhầm phòng rồi, bây giờ đang ngủ thiếp đi trên giường trong phòng em…

Lệ Minh Viễn nghe vậy, sắc mặt như tối đen lại.

Con bé này hôm nay là đặc biệt chạy đến nhà cũ này để làm anh tức chết hay sao?

Tuy rằng phòng của Lệ Minh Thành ở ngay bên cạnh phòng mình… nhưng cũng không đến mức đi đến nhầm chỗ như vậy được chứ?

Không biết là não phát triển như thế nào nữa?

Anh khẽ gật đầu, cũng không nói năng gì mà đứng dậy rồi bước nhanh chân đi lên lầu.

Vẻ mặt của Lệ Minh Ngọc cũng không biểu lộ gì cả mà chỉ nói: “Chị dâu họ nhỏ này của chúng ta có chút ngày thơ nhỉ”

Lệ Minh Thành cười một cách hững hờ nói: “Lúc anh mới bước vào…đã bị dọa cho giật mình một cái, hình như lại còn đang nằm mơ, cứ chóp chép miệng… trông rất ngày tho.”

Lệ Minh Ngọc nhịn không được mà bật cười nói: “Vậy mà còn rất đáng yêu… Trước kia em vẫn luôn nghĩ rằng anh họ sẽ tìm một người con nhà tiểu thư khuê các có trí thức hiểu lễ nghĩa làm vợ, làm chị dâu họ của chúng ta… Không ngờ là anh họ vậy mà lại thích một người chị dâu họ như vậy”

“Chị dâu họ như vậy không được sao?”

“Được thì được…chỉ là hao tâm tốn sức một chút, tuổi lại còn nhỏ như vậy, trông giống như là một người bố nuông chiều con vậy… Vẫn phải giáo dục cho tốt, chứ để quen rồi lại thành hư hỏng, rồi đến lúc lại phải chịu đựng…Cho nên em cảm thấy nếu như ông nội đã nhìn trúng cho anh hai thì chị dâu hai cũng không tồi… rất xứng đối với anh hai của em”

Lệ Minh Thành có chút bất lực nói: “Anh thật sự không nghĩ tới chuyện sẽ sớm như vậy…Tìm người yêu mà chẳng làm nên trò trống gì…Cho dù có tìm được rồi thì cũng không cho cô ấy được cái gì…

“Người xưa nói rất hay, trước thành gia sau lập nghiệp! Cách làm của ông nội là rất đúng..

“Còn em thì sao? Sao em không đi tìm bạn gái đi?”

“Em có em gái sinh đôi là Minh Nguyệt bầu bạn với em rồi, không phải cô đơn lẻ loi giống như anh đâu. Không phải là ông nội sợ anh một mình cô đơn lạnh lẽo sẽ hư mất nên mới tìm cho anh một tri kỷ biết quan tâm chăm sóc đấy còn gì!

Ông nội đối với mấy anh em chúng ta đều rất bình đẳng, đều dồn hết tâm tư cho chúng ta.

Cũng nhìn người rất chuẩn, cô Kỷ quả thực không tồi, còn có Minh Nguyệt nữa, hai người đều rất hợp nhau, tính cách cũng rất ngoan ngoãn dịu dàng… Sau này chắc em cũng nên tìm một hình mẫu như vậy để dắt về nhà, để cho hai chị em họ bầu bạn với nhau.

Theo những gì ông nội nói thì gia đình hoà thuận còn tốt hơn so với bất cứ điều gì khác.

Lệ Minh Thành cười một cách lạnh nhạt rồi nói: “Vậy thì tên nhóc cậu cũng mau chóng tìm một người…

“Không cần phải cuống lên như vậy, những chuyện như thế này còn phải trông vào duyên phận… Đúng rồi, chú nhỏ cũng sắp kết hôn rồi, anh đã chuẩn bị quà gì để tặng chưa? Em thậm chí vẫn còn chưa biết nên tặng quà gì nữa…nhỏ Minh Nguyệt hỏi em làm sao em biết được.

“Phòng cưới của chủ nhỏ là được anh họ tặng đó, còn tặng cả một chiếc xe…Chắc chúng ta không tặng nổi thứ gì có giá trị lớn như vậy được đâu, cứ làm tất cả những gì có thể chọn một món quà gì đó thôi!”

“Em cũng nghĩ như vậy, dù sao thì chủ nhỏ cũng không thân thiết với chúng ta lắm… cứ cố gắng bày tỏ tấm lòng một chút coi như xong nhưng cũng không được quá tùy tiện, bủn xỉn…kẻo làm cho ông nội không vui, vì dù sao thì trong lòng ông nội chắc hẳn là rất thương đứa con trai nhỏ này.

“Hay là chờ lát nữa muộn muộn một chút rồi hỏi anh họ thử?” Hiện tại thái độ của anh ta đối với Lệ Minh Viễn thật sự đã tốt hơn rất nhiều. ít nhất thì cũng đối xử bình đẳng đối với Minh Nguyệt và Minh Ngọc.

Anh ta rất thích loại cảm giác như thế này…

Nghe nói chuyện của anh ta và Kỷ Hoài An…cũng là anh họ tìm cách giúp đỡ.

Cũng coi như là anh đang chăm sóc cho đứa em trai thật sự vậy.

Trên lầu, vẻ mặt của Lệ Minh Viễn u ám nhìn vào Tôi Noãn Tâm đang nằm ngủ ngon lành như một con heo con trên giường Lệ Minh Thành.

Thật sự hận không thể tét vào mông cô một cái, rồi lại đánh thêm một cái nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK