Tiên quân chậm rãi bước vào.
Tiên quân bừng tỉnh: “Thì ra là thế… Này không phải phàm vật đúng không? Tên yêu nghiệt ngươi trộm được từ đâu?”
Ánh mắt Bạch Hổ run lên, trên mặt cười lạnh: “Ta hoài thai sinh hạ nhóc con, không tới phiên ngươi tới quản!”
Tiên quân liếc mắt nhìn Bạch Hổ trên mặt đất: “Yêu nghiệt, đừng có nói ba hoa. Hổ Con này linh khí mười phần, là vật tiên gia, để bổn quân mang về, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.”
Nói xong, tiên quân phất cây phất trần, muốn đưa Hổ Con tiến vào lòng mình.
Nhưng còn có một bóng trắng nhanh hơn nhào đến trước mặt Hổ Con, cứng rắn chịu một đòn từ phất trần, ôm Hổ Con vào lòng.
Tiên quân thấy thế, lạnh giọng quát lớn: “Nghiệt súc!”
Bạch Hổ đoạt được Hổ Con, bóng trắng quay lại.
Thét dài một tiếng hóa nguyên hình, trong miệng ngậm Hổ Con đánh về phía tiên quân ——
Tiên quân lại quét phất trần, vẽ ra một vòng chắn thanh quang, lại bị Bạch Hổ làm thành bàn đạp.
Thả người nhảy lên, nháy mắt không còn bóng dáng.
.