• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

28.

Thành Thanh Châu.

Khách điếm.

Bạch Hổ lười biếng nằm nghiêng ở trên giường, nhìn bóng dáng người nào đó khoanh chân ngồi: “Sao rồi?”

Đế Quân trợn mắt: “Trên núi thành bắc”

Bạch Hổ: “Chậc, ngươi cũng thật xui xẻo, tu luyện vài thập niên, cũng chỉ mới lấy lại được chút pháp lực này. Không đến trước mặt, còn không thể xác định được vị trí của yêu quái kia, nếu đối mặt, chút tu vi này của ngươi có phải sẽ bị yêu quái nuốt mất luôn không?”

Đế Quân biến trở về hình dạng Hổ Con, nhắm mắt không đáp.



Mấy tháng trước.

Mệnh Cách Lão Nhân nhìn Đế Quân trong hình dạng Hổ Con mà thở ngắn than dài: “Đế Quân ơi Đế Quân, cuối cùng lão hủ cũng tìm được ngài rồi! Sao ngài lại rơi xuống tình cảnh thất vọng như vậy? Trước đó không phải lão hủ đã nhắc nhở kiếp số của ngươi buông xuống rồi sao, bảo ngươi bên cẩn thận một chút, sao mà… sao đã bị sét đánh trúng vào vậy?”

Hổ Con mặt không cảm xúc: “…”

Mệnh Cách Lão Nhân ngồi xổm xuống: “Ngươi nói xem, thời nay còn có vị tiên gia nào đến kiếp số là bị sét đánh? Ai mà chẳng đến phàm trần đầu thai chuyển thế? Ngươi thì hay lắm, linh lực tan không còn chút gì, dù ngày ngày hấp thụ cũng phải đến mấy trăm năm sau mới có thể khôi phục… Huống chi, lập tức còn có chuyện ngoài ý muốn…”

Hổ Con nhăn mày khó chịu: “Chớ dong dài, nói ý đồ ngươi đến đây đi.”

Mệnh Cách Lão Nhân: “Ồ ô chính sự, sau khi Đế Quân ngươi bị sét đánh, lão hủ thật sự không cảm nhận được sự tồn tại của Đế Quân… qua vài thập niên, mới miễn cưỡng cảm giác được, lão hủ liền đi tìm, ha, gươi đoán xem lão hủ nhìn thấy gì?”

Ánh mắt Hổ Con sắc bén giống dao nhỏ: “Nói.”

Cổ Mệnh Cách Lão Nhân rụt lại: “Lão hủ nhìn thấy Đế Quân ngươi ở cùng một phàm nhân, nói chuyện yêu đương.”

Vẻ mặt Hổ Con ngưng trọng: “Tiếp tục nói.”

Mệnh Cách Lão Nhân: “Ta khuyên bảo mọi cách với “Đế Quân” ngươi, nhưng ngươi vẫn không nghe lời, còn đuổi lão hủ trở về. Sau đó lão hủ càng nghĩ càng thấy sai sai, Đế Quân ngươi là ai? Thiên dục thần thai, sao có thể động phàm tâm được? Vì thế lão hủ liền trộm quan sát “Đế Quân” một phen, phát hiện hắn định kỳ hấp thụ linh khí mà Đế Quân tán vào thiên địa, ăn nội đan tiểu yêu, xuống địa phủ ép Diêm Vương gạch bỏ dương thọ của phàm nhân kia, lên Ngọc Dao Sơn trộm tiên quả của Ngọc Dao Tiên Quân… haizz… Đế Quân, nghe đến đây đã hiểu rồi chứ? Ngươi trốn ở chỗ này làm hổ con, lại không biết mình sớm đã bị yêu quái giả mạo rồi!”

Mặt Hổ Con lạnh như băng: “…”

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK