Ban đêm lúc ngủ, Bạch Hổ sợ con của hắn bị lạnh, cố ý hiện ra nguyên hình.
Toàn thân trắng như tuyết, mắt màu ngọc bích rạng rỡ.
Rống một tiếng, làm nửa núi rừng phải sợ tiếng hổ gầm.
Sợ tới mức Hổ Con lại lộc cộc lăn khỏi giường đá.
Lại bị Bạch Hổ dịu dàng ngậm sau gáy, đặt vào trong lòng mình.
Đây là ý bảo ngủ đi.
Hổ Con vặn vẹo thân thể, tỏ vẻ không muốn làm đưa cái mông đen tuyền về phía Bạch Hổ, cuối cùng mới khổ đại cừu thâm nhắm mắt lại.
Nhưng mà lúc nửa đêm.
Hổ Con lại hoảng sợ trợn mắt,
Ngưng thần tĩnh khí nghẹn một lúc lâu, nghẹn đến mức đỉnh đầu bốc lên khói trắng.
“Bụp —— Bụp ——“ Hai tiếng.
Đầu hổ mới mọc ra hai cái sừng nhung nhung nho nhỏ.
Hổ Con “Ư ư…” mấy tiếng, che lại sừng nhung, buồn bực.
.