Lúc đó trên cơ bản nàng đã không có ý thức gì, sau này nghe nói Hiên Viên Triệt vì nàng, mời quái y Bạch Duyệt xuất quỷ nhập thần trên giang hồ, mới đưa nàng theo quỷ môn quan kéo lại. Sau khi về vương phủ ngày thứ năm nàng mới tỉnh lại, lần đầu gặp mặt chính là nhìn thấy Hiên Viên Triệt ngồi đọc sách ở bên giường cách đó không xa.
Không khí trong đại sảnh của Vương phủ thập phần nghiêm túc, ngồi trên chủ vị là Triệt vương gia chủ tử của vương phủ khuôn mặt than lạnh nhạt thẩm vấn mọi người, cứ việc cái gì hắn cũng không có nói, nhưng trên cơ bản chân của mọi người cũng đã run lên.
“Vương gia, là Thập Lục quận chúa đá Thiển Thiển cô nương vào mảnh đất trồng hoa chưa được xây dựng tốt.” Quản gia Phúc Bá nhìn cũng không thèm nhìn nữ tử mỹ lệ đứng ở trước nhất, không chút do dự cáo trạng, không chút nào sợ quận chúa điêu ngoa kia, dù sao chủ tử của ông là vương gia. Ông chỉ biết, chỉ biết bình hoa quận chúa này là cái tai họa. Chủ tử gia của ông thật vất vả tìm được một người lọt vào trong mắt, tuy rằng là một ma ốm, nhưng mà Thiển Thiển còn nhỏ, chỉ cần Phúc Bá ông đem nàng dưỡng béo lên không phải tốt lắm, quận chúa này làm chi phải muốn sáp vào một chân a, như vậy ông phải chờ tới năm nào tháng nào mới nhìn được đến chủ tử lập gia đình? Phải biết rằng ông già đi, còn chờ gặp tiểu thế tử xuất thế, làm cho vương phủ này náo nhiệt đâu.
“Ném ra.”
Chủ tử anh minh a, mặt Phúc Bá không đổi sắc, trong lòng lại vỗ tay trầm trồ khen ngợi.
“Biểu ca! Tại sao huynh có thể đối với ta như vậy! Ta làm sai cái gì?” Quận chúa vẫn luôn được người nâng niu ở trong tay sủng ái cũng không thuận theo, nàng thật vất vả mới có thể tiếp cận hắn, chẳng qua chỉ là giáo huấn tiểu nha hoàn kia một chút thôi, làm sao hắn có thể đối với nàng như vậy!
“Đúng vậy, vương gia, thật sự là tiểu nha đầu kia va chạm quận chúa trước.” Tiểu Mai quỳ gối một bên, thay chủ tử của mình biện hộ.“Quận chúa là thân thể thiên kim, vương gia không thể làm như vậy a!”--
“Ném ra.” Hiên Viên Triệt cũng không liếc nhìn nàng thêm lần thứ hai, trực tiếp rời đi, ngay cả góc ống tay áo cũng không bị nàng đụng tới.
Hắn vẫnn luôn không thích ứng phó nữ nhân, đặc biệt loại nữ nhân sắc mặt dường như trát một tầng vôi giống Thập Lục quận chúa này.
“Nhất Nhị Tam Tứ, chủ tử nói đem quận chúa ném ra.” Phúc Bá vẫy vẫy ống tay áo lạnh nhạt mở miệng, bên người Thập Lục quận chúa đột nhiên xuất hiện bốn ảnh vệ, còn chưa kịp giãy dụa liền bị ném tới trước cửa vương phủ.
“Đáng giận! Mở cửa! Ta là quận chúa! Làm sao các ngươi có thể vô lễ đối với ta vô lễ! Mở cửa!” Thập Lục quận chúa tức giận không thôi, vỗ cửa kêu gào. Cố tình người ta bất động không nói, nói rõ là không cho quận chúa hoàng gia là nàng mặt mũi.
“Vương gia, ta giống như nghe được tiếng nói của Thập Lục quận chúa?” Vu Thiển Thiển thay đổi thân xiêm y tìm được Hiên Viên Triệt ở trong thư phòng, nghi hoặc nhìn về phía ngoài cửa, nàng giống như nghe được tiếng của nữ nhân ngu ngốc kia.
“Nàng đi trở về.”
Đi trở về? Nàng không phải chết sống phải gả cho vương gia mặt than mà nàng chọn trúng hay sao? Làm sao có thể nguyện ý rời đi? Nghi hoặc nhìn Hiên Viên Triệt đang luyện chữ trước mắt, đầu óc vừa chuyển, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì.
Hì hì, nàng cười gian trá, hồn nhiên vô cùng nói: “Vương gia, phỏng chừng quận chúa là muốn trở về lập gia đình, đúng không? Dù sao nàng tuổi này rồi...... Đều đến tuổi thành thân.”