• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong nháy mắt Thiển Thiển liền hiểu được, vì thanh danh của quốc gia chính mình, làm như vậy đúng là không có gì đáng trách, chỉ là, vương của Cát Tháp Lý cũng có chút quá mức đáng thương.

Tay Thiển Thiển lại tiếp tục nhu nhu bả vai của Hiên Viên Triệt, nàng đã hoàn toàn chấp nhận lời nói của hắn, Hiên Viên Triệt tựa hồ cũng buông lỏng đi rất nhiều, cúi đầu tiếp tục uống một hớp nước trà.

Qua nửa ngày, Thiển Thiển thấy xung quanh không có người, liền mở miệng nói: “Vương gia làm như vậy Thiển Thiển cũng đồng ý, chỉ là...”Thiển Thiển thấp giọng, “Chuyện này người khởi xướng, nguyên bản chính là Thập Lục quận chúa, lão quốc vương của Cát Tháp Lý cũng là người bị hại, không bằng giết chết nhị vương gia đi, để một mình hắn gánh chịu, buông tha lão nhân kia, hắn cũng sống không được bao lâu nữa...”

Hiên Viên Triệt để ly trà xuống, xoay đầu lại nhìn Thiển Thiển, hắn đứng lên, ôn nhu nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn đang kinh hãi bất an của Thiển Thiển, trong mắt của nàng tựa hồ mang theo một tia cầu xin.

“ Vừa rồi nhất định là ta đã hù dọa muội, không phải nói lúc không có người thì gọi tên ta là được rồi sao, vì sao muội vẫn gọi ta là Vương gia đây?”

Thiển Thiển nhìn Hiên Viên Triệt không nói gì, Hiên Viên Triệt thấy nàng im lặng, chỉ đành phải bất đắc dĩ nói: “Đem tội đẩy cho nhị vương, ta cũng đã nghĩ tới, nhưng như vậy, đối với danh dự của Thập Lục quận chúa cũng có tổn hại, mọi người sẽ nói nàng không tuân thủ nữ tắc, như vậy cũng sẽ thương tổn tới danh dự của Đông Nghi quốc, Vì vậy, bất luận như thế nào, Vương của Cát Tháp Lý đều phải gánh chịu tội phản loạn này.”

Thiển Thiển không nói gì nữa, cúi đầu suy nghĩ lời Hiên Viên Triệt vừa nói, tay Hiên Viên Triệt đem cằm của nàng nâng lên, ôn nhu nói: “Muội đang trách ta lòng dạ quá độc ác sao?”

Thiển Thiển nhẹ nhàng lắc đầu, nói: “ không phải, muội đang nghĩ trong lòng của huynh quá đau khổ.” Nhịn đau giết chết thân biểu muội của chính mình, như vậy tính mạng của người khác thì xem là cái gì? ——

Trong lòng Hiên Viên Triệt vô cùng cảm động, hắn đem Thiển Thiển ôm vào trong ngực, nói: “Kỳ thực chuyện của Thập Lục, Vương Cát Tháp Lý cũng có trách nhiệm, nếu như không phải hắn vô năng, quá mức dung túng Thập Lục, để cho một nữ nhân nắm giữ quyền thế, dẫn đến sóng to gió lớn, cũng sẽ không đem chính rơi vào vạn kiếp bất phục ngày hôm nay!”

Thiển Thiển rơi xuống một giọt nước mắt, lẽ nào cưng chìu yêu một người, cũng là sai sao?

Chỗ hoang bắc tại Cát Tháp Lý, khí hậu vô cùng khô hanh, chỉ một lát sau, nước mắt trên mặt trên mặt liền biến mất không thấy, giống như chưa từng có vậy.

Hiên Viên Triệt vây quanh trứ nhợt nhạt, nhìn gương mặt trơn bóng của nàng, nói: “Được rồi, muội đã mệt mỏi nhiều ngày như vậy, cũng nghỉ ngơi một chút cho khỏe, cái gì cũng đều không cần suy nghĩ nữa, ta sẽ phái một đội thân binh bảo hộ muội đi dạo trong thành, chờ ta xử lý tốt công việc trong tay, chúng ta liền có thể quay về kinh thành, đến lúc đó ta sẽ thỉnh hoàng thượng chỉ tứ hôn cho chúng ta, hơn nữa ta còn muốn đem công tích của muội trong quân đội tấu lên với hoàng thượng, phong muội làm cáo mệnh phu nhân, đến lúc đó,Hiên Viên Vương phủ ta đã có thể có thể một nữ tướng quân tiếng tăm lừng lẫy.”

Hiên Viên Triệt nói một hơi dài như vậy, thực sự không giống tính cách của hắn, Thiển Thiển nhìn Hiên Viên Triệt, nàng chỉ là cảm giác giữa nàng và hắn đã sinh ra một chút xa cách nho nhỏ......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK