• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: voi còi

Tiểu muội nhất định sẽ ghi nhớ đại ân đại đức của huynh, tương lai sẽ đem phần mộ của huynh mang về gia hương, lại cho huynh phong cảnh đại táng......”

Hồng y nữ tử lại nói tốt an ủi nói: “Yên tâm đi muội muội, Chu tướng quân là cam tâm tình nguyện cho muội chết trận, hơn nữa nơi này yên lặng, cảnh sắc hợp lòng người, hắn hẳn là sẽ thích nơi này, muội cũng muốn nén bi thương thuận biến nha!”

Thiển Thiển tựa đầu hơi hơi hướng bên hồng y nữ tử, vẫn cứ là nước mắt cuồn cuộn, nức nở nói:“Đa tạ tỷ tỷ......”

Sau khi hai người thị nữ xong việc, trời đã sắp sáng, Thiển Thiển quỳ gối bên cạnh phần mộ hất đất vào bên trong, hồng y nữ tử lại bổ ra một đoạn đầu gỗ, làm bia mộ đặt ở trước mộ Chu Bằng.

Cảm xúc của Thiển Thiển đã bình phục rất nhiều, mắt lé nhìn lại, hồng y nữ tử kia bổ ra đầu gỗ rất nặng như vậy thế nhưng giống như là ở cắt đậu hủ vậy, võ công thật sự là sâu không lường được.

Nàng cười hỏi Thiển Thiển: “Ở trên mộ bia khắc cái gì mới tốt hay là để không?”

Thiển Thiển nghĩ nghĩ, nói: “Liền khắc lên đó ‘Tinh trung đền nợ nước Chu Bằng chi mộ’ đi!”

Người chết như đèn tắt, trước kia chuyện cũ thành mây khói, không biết hắn ở thiên đường có thể an bình?

An táng Chu Bằng xong, Thiển Thiển xoa xoa đôi mắt đã khóc hồng, có chút thật có lỗi đối đứng ở một bên hồng y nữ tử nói: “Chậm trễ tỷ lâu như vậy, trong lòng ta thật sự băn khoăn, có thể lưu lại tính danh hay không, để ngày sau ta báo đáp.”

Hồng y nữ tử khanh khách nở nụ cười, nói: “Muội muội làm ta là sài lang hổ báo sao? Thế nhưng không chịu theo ta ngây ngốc một ngày?”

Tâm Thiển Thiển kêu không tốt, chẳng lẽ mục tiêu của hồng y nữ tử này vẫn là quyển võ công tâm pháp trong tay mình hay sao?

Chu Bằng là người trực tiếp vì quyển tâm pháp này mà hy sinh, nếu như vậy dễ dàng giao đi ra ngoài, làm sao có thể không làm thất vọng Chu Bằng trên trời có linh thiêng?

Hồng y nữ tử nhìn ra trong mắt Thiển Thiển phòng bị, cười đi tới, nhẹ nhàng vỗ bờ vai nàng, nói: “Trong lòng muội muội đang nghĩ cái gì đây? Chứ không phải là một đêm ép buộc, đã tình trạng kiệt sức? Không bằng đến hàn xá của tỷ tỷ đi trước nghỉ tạm một lát, cũng để tỷ tỷ thể hiện tình chủ nhà một chút.”

Thiển Thiển nhìn nhìn chung quanh, hỏi: “Chẳng lẽ quý phủ của tỷ tỷ ở gần đây sao?”

Hồng y nữ tử cười nói: “Hành trình chẳng qua chỉ hơn nửa ngày thôi, muội muội, mời đi!”--

Khi nói chuyện, hai người thị nữ của hồng y nữ tử không biết từ nơi nào nâng tới một cỗ kiệu bằng trúc, chung quanh đính những chiếc nơ màu sắc rực rỡ, giống như dải lụa hôm qua các nàng dùng để giết người.

Thiển Thiển biết rõ đường sá phía trước không dễ đi, thế nhưng lại ngaijbanr thân đã hoàn toàn nằm trong tay người khác, đành phải tùy ý người bài bố.

Cũng may hồng y nữ tử này đối nàng coi như lấy lễ tướng đãi, có lẽ ở trên đường cũng vẫn là có cơ hội đào thoát, không bằng trước thuận theo nàng, miễn cho xé rách thể diện.

Thiển Thiển ngồi trên cỗ kiệu, hai thị nữ đã đem cỗ kiệu một trước một sau nâng lên, Thiển Thiển nghĩ, các nàng nâng chính mình, như vậy hồng y nữ tử ngồi cái gì đâu? Tổng không thể để chủ nhân đi theo bên cỗ kiệu đi bộ đi!

Đang nghĩ tới, đột nhiên thân mình nghiêng ngả, cả người cùng với cỗ kiệu thế nhưng đã bay lên không, Thiển Thiển kinh hoảng xem trước sau hai gã thị nữ chính thoải mái chậm rì rì thi triển khinh công......

--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

Edit: voi còi

Tiểu muội nhất định sẽ ghi nhớ đại ân đại đức của huynh, tương lai sẽ đem phần mộ của huynh mang về gia hương, lại cho huynh phong cảnh đại táng......”

Hồng y nữ tử lại nói tốt an ủi nói: “Yên tâm đi muội muội, Chu tướng quân là cam tâm tình nguyện cho muội chết trận, hơn nữa nơi này yên lặng, cảnh sắc hợp lòng người, hắn hẳn là sẽ thích nơi này, muội cũng muốn nén bi thương thuận biến nha!”

Thiển Thiển tựa đầu hơi hơi hướng bên hồng y nữ tử, vẫn cứ là nước mắt cuồn cuộn, nức nở nói:“Đa tạ tỷ tỷ......”

Sau khi hai người thị nữ xong việc, trời đã sắp sáng, Thiển Thiển quỳ gối bên cạnh phần mộ hất đất vào bên trong, hồng y nữ tử lại bổ ra một đoạn đầu gỗ, làm bia mộ đặt ở trước mộ Chu Bằng.

Cảm xúc của Thiển Thiển đã bình phục rất nhiều, mắt lé nhìn lại, hồng y nữ tử kia bổ ra đầu gỗ rất nặng như vậy thế nhưng giống như là ở cắt đậu hủ vậy, võ công thật sự là sâu không lường được.

Nàng cười hỏi Thiển Thiển: “Ở trên mộ bia khắc cái gì mới tốt hay là để không?”

Thiển Thiển nghĩ nghĩ, nói: “Liền khắc lên đó ‘Tinh trung đền nợ nước Chu Bằng chi mộ’ đi!”

Người chết như đèn tắt, trước kia chuyện cũ thành mây khói, không biết hắn ở thiên đường có thể an bình?

An táng Chu Bằng xong, Thiển Thiển xoa xoa đôi mắt đã khóc hồng, có chút thật có lỗi đối đứng ở một bên hồng y nữ tử nói: “Chậm trễ tỷ lâu như vậy, trong lòng ta thật sự băn khoăn, có thể lưu lại tính danh hay không, để ngày sau ta báo đáp.”

Hồng y nữ tử khanh khách nở nụ cười, nói: “Muội muội làm ta là sài lang hổ báo sao? Thế nhưng không chịu theo ta ngây ngốc một ngày?”

Tâm Thiển Thiển kêu không tốt, chẳng lẽ mục tiêu của hồng y nữ tử này vẫn là quyển võ công tâm pháp trong tay mình hay sao?

Chu Bằng là người trực tiếp vì quyển tâm pháp này mà hy sinh, nếu như vậy dễ dàng giao đi ra ngoài, làm sao có thể không làm thất vọng Chu Bằng trên trời có linh thiêng?

Hồng y nữ tử nhìn ra trong mắt Thiển Thiển phòng bị, cười đi tới, nhẹ nhàng vỗ bờ vai nàng, nói: “Trong lòng muội muội đang nghĩ cái gì đây? Chứ không phải là một đêm ép buộc, đã tình trạng kiệt sức? Không bằng đến hàn xá của tỷ tỷ đi trước nghỉ tạm một lát, cũng để tỷ tỷ thể hiện tình chủ nhà một chút.”

Thiển Thiển nhìn nhìn chung quanh, hỏi: “Chẳng lẽ quý phủ của tỷ tỷ ở gần đây sao?”

Hồng y nữ tử cười nói: “Hành trình chẳng qua chỉ hơn nửa ngày thôi, muội muội, mời đi!”--

Khi nói chuyện, hai người thị nữ của hồng y nữ tử không biết từ nơi nào nâng tới một cỗ kiệu bằng trúc, chung quanh đính những chiếc nơ màu sắc rực rỡ, giống như dải lụa hôm qua các nàng dùng để giết người.

Thiển Thiển biết rõ đường sá phía trước không dễ đi, thế nhưng lại ngaijbanr thân đã hoàn toàn nằm trong tay người khác, đành phải tùy ý người bài bố.

Cũng may hồng y nữ tử này đối nàng coi như lấy lễ tướng đãi, có lẽ ở trên đường cũng vẫn là có cơ hội đào thoát, không bằng trước thuận theo nàng, miễn cho xé rách thể diện.

Thiển Thiển ngồi trên cỗ kiệu, hai thị nữ đã đem cỗ kiệu một trước một sau nâng lên, Thiển Thiển nghĩ, các nàng nâng chính mình, như vậy hồng y nữ tử ngồi cái gì đâu? Tổng không thể để chủ nhân đi theo bên cỗ kiệu đi bộ đi!

Đang nghĩ tới, đột nhiên thân mình nghiêng ngả, cả người cùng với cỗ kiệu thế nhưng đã bay lên không, Thiển Thiển kinh hoảng xem trước sau hai gã thị nữ chính thoải mái chậm rì rì thi triển khinh công......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK