Sủng thiếp tựa hồ bị dọa đến, nói: “Bọn tỷ muội của thiếp có một chút bị phái đến ngoài thành hầu hạ bọn quan binh này, các nàng chiếm được tin tức, ngày mai buổi tối sẽ công thành, ý tứ của đại vương là, thừa dịp loạn muốn giải quyết ngài......”
Cùng với tin tức quân địch muốn tiến công mà Nhị vương thu được giống nhau, đương nhiên những thứ này là trước đó Hiên Viên Triệt thả ra tiếng gió.
Nhị vương khẩn trương đi qua đi lại, sủng thiếp ngồi ở trên giường nhìn Nhị vương, nhịn không được nói: “Chẳng lẽ chúng ta sẽ ở trong này ngồi chờ chết sao?”
Nhị vương cũng không để ý, sủng thiếp nóng nảy, đứng lên sẽ thu thập này nọ hồi kỹ viện đi, vừa nói: “Còn gạt thiếp nói cái gì anh hùng cái thế, hiện tại ngay cả một nữ nhân đều không khuất phục được, khí phách cái gì!”
Nhị vương nhìn thấy sủng thiếp phát hỏa, chạy nhanh qua nói tốt trấn an, cợt nhả nói: “Nữ nhân gì? Ta thề ta chỉ có một nữ nhân là nàng!”
Sủng thiếp cười lạnh, dùng sức dí mi tâm Nhị vương một chút: “Thật đúng là giấu đầu lòi đuôi a, thiếp lại không có nói ngài có nữ nhân khác, ngài lại chính mình thừa nhận trước, thiếp nói cho ngài, thiếp nói không phải vương phi nguyên phối của ngài bệnh sắp chết, lại càng không phải là vô số hoa dại cỏ dại của ngài.”
Thân mình mập mạp của Nhị vương uốn éo, có chút ủy khuất nói: “Vậy nàng nói là ai đâu?”
Sủng thiếp đem cái miệng nhỏ nhắn đỏ như máu tiến đến bên tai Nhị vương nhỏ giọng nói: “Người ở trong cung kia.”
Đôi mắt nhỏ của Nhị vương nhất thời tranh mở lớn, kia cũng không phải một nữ nhân đơn giản, ngang ngược lãnh ngạo, ỷ vào chính mình là quận chúa Thiên triều không ai bì nổi. Nhưng mà nàng thập phần được lão vương sủng ái, lại có thân phận hiển hách, có cái gì không thoải mái cũng chỉ có thể đủ làm chịu đựng.
“Nàng muốn giết ta!?” Nhị vương là có lý do tin tưởng, lão vương lớn tuổi, nhi tử của nàng ta lại tuổi nhỏ, ta này Nhị vương thúc thật sự là một uy hiếp thật lớn.
Sủng thiếp gật gật đầu, sau đó lại ôm Nhị vương khóc lên, nói: “Ngài đã nói muốn chiếu cố thiếp cả một đời, nhưng mới qua có hai ngày, ngài sẽ chết, thiếp đây một người biết sống thế nào nha, thiếp cũng không thể trở lại bên trong cái kỹ viện rách nát kia được, cả ngày xem sắc mặt của ma ma làm người...... Ô ô......”
Nhị vương cười ôm chặt sủng thiếp, rung đùi đắc ý nói: “Anh hùng khó qua ải mĩ nhân, mỹ nhân như vậy, ta làm sao có thể nhẫn tâm bỏ lại nàng đi thế giới cực lạc đó đâu?”
Trong lòng sủng thiếp cười nhạo, chỉ bằng ngươi coi như là anh hùng, nhưng mà trên mặt mũi vẫn là biểu hiện giả dối, hôm nay mục đích đã đạt tới, nhìn vẻ mặt của Nhị vương, rõ ràng là đã có hoài nghi, chỉ đợi kế hoạch ngày mai thực thi thành công, hắn nhất định rất tin không nghi ngờ --
Đến buổi tối ngày thứ hai, Chu Bằng cùng nhóm tử sĩ mà Hiên Viên Triệt phái vào liên lạc tốt lắm, đợi tiếng pháo vang lên, liền chia làm hai nhóm, một đám chạy ở bên trong dân chúng phổ thông, chế tạo lời đồn, lớn tiếng la lên quân địch công thành vào! Khí thể đả kích nhóm dân chúng phản kháng.
Nhóm người thứ hai nhân đều tập trung ở phụ cận Nhị vương phủ, thay y phục và vũ khí quan binh Cát Tháp Lý mà Chu Bằng chuẩn bị tốt, thừa dịp giết lung tung tiến vào Nhị vương phủ!
Đến lúc đó Nhị vương cho dù không bị giết chết, cũng nhất định sẽ cùng đại vương sinh ra hiềm khích không thể bù lại......