• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói: “Hai người các ngươi đang nói chuyện gì chơi tốt như vậy, vội vội vàng vàng gọi ta tới, hôm nay ta đang chuẩn bị lại đến kỹ viện đây!”

Vân Ngụ Ý kinh ngạc nói: “Ngươi đi kỹ viện làm cái gì?”

Thiển Thiển ở một bên cười trộm, nói: “Ngươi đừng nói cái gì kỹ viện nữa, hôm nay liền để chuyện này, Vương gia nhà ta mời một lão phu tử đến dạy ta có tri thức hiểu lễ nghĩa, làm hại ta nửa ngày đều không có tự do, quyết định cho lão phu tử kia biết sự lợi hại của ta, cũng không dám dạy ta nữa, mặt xám mày tro bỏ chạy đi rồi!”

Thiển Thiển cảm thấy chính mình mở miệng một cái “Vương gia nhà ta” gọi thật thân thiết, quả thực là giọng điệu “lão công nhà chúng ta”, không khỏi mặt đỏ lên.

Vân Ngụ Ý nghe được ba chữ lão phu tử, liền tò mò, hỏi: “Cái gì lão phu tử nha? Có thể tiến vào vương phủ, nói vậy cũng không phải hạng người hời hợt đâu!”

“Nói là tổ tiên làm qua đế sư, cũng không biết là thật  hay là giả, dù sao là tự xưng đại văn hào vang danh kinh thành, ta xem cũng không thế nào thôi!”

Vân Ngụ Ý nghĩ nghĩ, nói: “Ngươi nói chính là thần đồng lão tiên sinh bảy tuổi có thể làm thi sao?”

“Ai u, cái gì thần đồng lão sư, sao ngươi nói chuyện mất trật tự như vậy, ông ta có nói qua chính mình bảy tuổi làm thơ, hừ, biết làm thơ có gì đặc biệt hơn người, còn không phải cho ta trêu cợt không dám đi  ra gặp người .”

Vân Ngụ Ý tưởng tượng bộ dáng lão sư phụ kia bị Thiển Thiển trêu cợt, không khỏi nở nụ cười khanh khách, vỗ vỗ lưng của Thiển Thiển nói:“Thiển Thiển, ngươi cũng thật không dậy nổi rồi nha, tuổi còn nhỏ thế nhưng có thể trêu đùa đến một lão thánh nhân, ta thật sự bội phục ngươi đến phục sát đất rồi! Ngươi làm lão đại thật sự là hoàn toàn xứng đáng nha!”

Thiển Thiển cao hứng cùng hai người các nàng nói lên chi tiết trêu cợt lão phu tử, ba người lại ầm ầm cười to. Vừa ăn kem cốc, một bên nghe Thiển Thiển mặt mày hớn hở đem phương pháp làm ra kem cốc, rất nhanh mặt trời đã lặn về tây.

Khi trở lại vương gia phủ, đã là lúc chạng vạng, Thiển Thiển rón ra rón rén vào sân, nhìn thấy đèn trong thư phòng của Hiên Viên Triệt còn sáng, đang chuẩn bị vòng qua thư phòng cuả hắn trực tiếp về trong phòng ngủ của mình --

Ai biết, cửa thư phòng chi nha một tiếng mở ra, đầu Phúc bá dò xét thò ra, gặp được Thiển Thiển cao hứng đi ra nói: “Tiểu thư đã trở lại, vương gia mời ngươi đến trong thư phòng đi.”

Thiển Thiển nghĩ rằng, sẽ không là vì chuyện buổi sáng muốn răn dạy ta chứ, ta cũng không đi. Liền đánh ngáp một cái nói: “Phúc bá nha, liền phiền toái người cùng vương gia nói một tiếng ta mệt nhọc, muốn về phòng trước, có cái gì muốn nói ngày mai rồi nói sau!”

Phúc bá trợn tròn tròng mắt, cứng ở tại nơi đó, tiểu thư thật to gan, ngay cả vương gia truyền triệu cũng dám thoái thác, bỗng chốc thế nhưng không biết nên trả lời thế nào cho tốt.

Hiên Viên Triệt thật thích hợp đi ra, nhìn nhìn Thiển Thiển, Thiển Thiển đang chuẩn bị bước chân trở về, chọt thấy Hiên Viên Triệt cũng liền phát hoảng, không đợi hắn nói chuyện, liền đứng thẳng đầu, cúi đầu nói:“Vậy được rồi, ta đi thư phòng là được!”

Phúc bá cao hứng nói: “Vậy ta đi chuẩn bị cho tiểu thư một chút đò ăn đưa tới thư phòng.”

Thiển Thiển đi tới trước mặt Hiên Viên Triệt, cúi đầu không nói chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK