• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit:..Lam Thiên..

Cho nên lúc này vừa nằm lên giường, nàng liền vù vù ngủ.

Lúc nàng tỉnh lại, không biết hiện tại đã là lúc nào, cảm giác tinh lực dồi dào trong lòng liền cũng thoải mái dễ chịu. Sờ sờ quyển võ công tâm pháp trước ngực, quả nhiên vần còn bên người, xem ra các nàng thực sự là bạn không phải địch.

Thiển Thiển chỉnh sửa lại y phục một chút, sau đó đi ra khỏi phòng.

Một trận tiếng sáo ưu nhã truyền đến trong tai Thiển Thiển, nàng không khỏi như mê như say.

Tại đây, bên trong sơn cốc u tĩnh lại được nghe một khúc sáo như vậy, quả thực giống như là âm thanh của tự nhiên khiến người ta muốn xao động tâm hồn.

Trong tiếng sáo lại mơ hồ tiết lộ ra một chút ưu thương nhàn nhạt, Thiển Thiển đang muốn tinh tế suy nghĩ, thì lại nghe thấy tiếng sáo đột nhiên dừng lại, tiếp theo là tiếng cười của Hồng Điệp, nàng đi qua, lôi kéo tay của Thiển Thiển nói: “Muội muội đã dậy? Vừa rồi ngủ có ngon không?”

Thiển Thiển cũng cầm tay của Hồng Điệp, cười nói: “Đa tạ tỷ tỷ chiêu đãi, muội ngủ rất ngon, được rồi, bây giờ là canh giờ nào vậy?”

Hồng Điệp ngẩng mặt cười, nụ cười kia giống như muốn đem người đối diện hãm sâu vào, tư thái cũng thật là ưu mỹ, “Muội muội đã ngủ thẳng tới hoàng hôn ngày thứ hai, muội muội thực sự là hảo phúc khí.”

Thiển Thiển a một tiếng, sờ sờ sau gáy, ngượng ngùng nở nụ cười nói: “Muội thế nhưng không biết, có lẽ là do muội quá mệt mỏi, thực sự là thất lễ.”

Hồng Điệp khoát khoát tay, nói: “ trong sơn cốc này của tỷ, bất kỳ thủ tục chi lễ nào ở chỗ này đều hoàn toàn không có hiệu quả, hiên tại tỷ dẫn muội đi ăn trước, sau đó lại mang muội đi tham quan sơn cốc này, muội làm sao?”

Thiển Thiển cười nói: “Cầu còn không được!”——

Thức ăn nơi này đều là thanh đạm ưu nhã, phần lớn là hoa, mỗi ngày nữ tử nơi này đều ăn hoa, uống trà lài, trách không được da của từng người từng người đều giống như có thể bấm chảy ra nước, sắc mặt mỗi người đều xán lạn như hoa đào.

Lúc Thiển Thiển ngồi trong phòng trà ăn điểm tâm phẩm trà lài, thì nàng liền sợ hãi than tự nhiên ở nơi này thật là điêu luyện sắc sảo.

Toàn bộ sơn cốc chiếm da số là đã lớn, ngay cả phòng ngủ của các cô nương ở đây phần lớn cũng là do dùng đá xây lên, thế nhưng khéo léo chính là, lại không có quá nhiều vết tích do người làm, cơ hồ là hoàn toàn giống như là dáng dấp vốn có của tảng đá, ở phía trên trang trí qua loa một chút, là được rất nhiều đình đài thủy tạ rất sống động, giả sơn thạch bích, khuê phòng nữ tử.

Hồng điệp nhìn thấy Thiển Thiển giật mình thì nàng lại che miệng cười trộm, sau khi Thiển Thiển phát giác, cũng nghiêm chỉnh cười cười. Vì chính mình ngạc nhiên mà đỏ mặt.

Tượng đá do tự nhiên hình thành nàng cũng không phải là chưa có thấy qua, một năm kia lúc nàng tới Quế Lâm du lịch, phải đi qua quốc khách động, nàng đã chính mắt nhìn thấy rất nhiều nhũ thạch hoàn chỉnh do tự nhiên hình thành, hình dạng cực kỳ giống như các loại sinh vật của thiên địa vạn vật, khiến người ta không khỏi cảm thán.

Thế nhưng một lần kia cũng không mang tới chấn động không như luc này.

Đó là ở hiện đại, có công nghệ tiên tiến, hầu như muốn làm gì thì đều có thể làm được, mà ở đây không chỉ là dùng đá không, mà một số ít gian phòng là do dùng đá làm nền tảng sau đó tăng thêm một ít tấm ván gỗ chắc là cây trúc, tuy rằng số lượng không nhiều nhưng chỉ bằng vài cô nương....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK