• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cúi đầu xuyên qua một số lều trại, may mắn có bóng đêm làm vật che chắn, miễn là Thiển Thiển không hoảng loạn thì cũng không quá dễ dàng bị phát hiện.

Cái doanh trướng kia là không thể ở tiếp được nữa, làm không tốt ngày thứ hai sẽ bị người bắt được, cái này, phải làm sao bây giờ?

Ở lúc Thiển Thiển đang nhíu mày suy nghĩ, một đội binh lính đi qua bên người nàng, Thiển Thiển ngừng thở nhìn bọn họ đi qua, bọn họ cũng không có phát hiện dị thường.

Nhưng là, đầu lĩnh của đội binh linh kia đột nhiên xoay người quát Thiển Thiển, nói:“Này! Ngươi là người của doanh trướng nào?, nửa đêm không ngủ chạy tới đây làm cái gì?”

Thiển Thiển ngơ ngác đứng lại, nháy mắt trong đầu toát ra vô số ý tưởng, chạy trốn? Khoanh tay chịu trói? Cùng bọn họ liều mạng? Lớn tiếng la lên? Từng cái, từng cái đều không thể thực hiện được a!

Đầu lĩnh kia thấy Thiển Thiển không trả lời, liền lập tức đề cao cảnh giác, Thiển Thiển có thể nghe thấy thanh âm của thanh trường thương đột nhiên bị nắm chặt, nàng sợ tới mức mồ haooi chảy cả ra ngoài.

Đột nhiên, Thiển Thiển linh cơ vừa động, xoay người đè thấp thanh âm nói:“Thiệu tổng binh phái ta đi qua đưa một vật cấp cho vương gia!”

Đầu lĩnh chạy tới trước mặt nàng, nghe thấy nàng nói ra một câu như vậy, hắn không khỏi ngẩn người, cố gắng phân biết xem lời này của nàng là thật hay giả.

Thiển Thiển nhìn một chút người đang mặc y phục quân trang trước mặt này, cấp bậc của hắn hẳn là không cao, trong tay nhiều nhất cũng chỉ có một ít người như vậy. Vì vậy nàng liền học những binh lính kia dùng giọng điệu thô tục mắng:“hỗn trướng! Ngay cả mệnh lệnh của đại nhân các ngươi cũng dám không nghe theo sao?”

Thiển Thiển một lần không thể nói quá nhiều, bằng không thanh âm thanh thúy kia liền đề ép không được --

Đầu lĩnh kia quả nhiên vẫn là bị lừa, trường thương cầm trong tay đưa cho người phía sau, sau đó chắp tay hướng Thiển Thiển nói:“Nguyên lai là tâm phúc bên người đại nhân, vừa rồi thật sự là thất kính!”

Thiển Thiển thấp giọng nói:“Đi xuống đi!” Nói xong lại xoay người rời đi.

Đầu lĩnh lại tiếp tục nói:“Vừa rồi đại nhân đã đánh mất một đồ vâth..... Tiểu ca biết chuyện này không?” Hắn chậm rì rì nói chuyện, một bên nhìn Thiển Thiển từ trên xuống dưới, bởi vì trang phục của nàng rất phổ thông, nên hắn không thể xác định thân phận của nàng, đành phải trước xưng hô là tiểu ca.

Thiển Thiển nghĩ vừa rồi những người đó vọt vào trong doanh trướng,có lẽ đúng là bởi vì chuyện này, trấn định lại cảm xúc một chút, nói:“Ta biết, hiện tại ta đang muốn đi qua hướng vương gia hội báo việc này!”

Binh lính tin lời nói của Thiển Thiển, cung kính nói:“như vậy xin tiểu ca cứ tùy tiện!”

Thiển Thiển cố làm ra vẻ “Ân!” một tiếng, liền xoay người rời đi.

Mấy người kia vẫn luôn nhìn chăm chú vào bóng lưng của Thiển Thiển, trong đó một người lặng lẽ ở bên tai đầu lĩnh nói một câu,“Tiểu nhân thấy tiểu ca kia rất lạ mặt, hành vi quái dị, lại luôn miệng nói muốn đi tìm vương gia, lão đại không thấy là rất có chút kỳ quái sao??”

Một lời bừng tỉnh người trong mộng, vừa rồi hắn chỉ bận tâm đến thân phận của nàng, nên không có phát hiện, đầu lĩnh vỗ đầu, nói:“Đúng rồi! Hiện tại phía trên không phải nói muốn bắt gian tế sao? Nói không trừng người kia chính là gian tế đâu! Các huynh đệ, nhanh chút đuổi theo cho ta!!”

Sau chỗ rẽ Thiển Thiển liền tiếp tục hướng về trước mặt chạy như điên, mấy người kia ở đêm đen tìm người, làm sao có thể dễ dàng tìm được nàng như vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK